ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Thời gian rất nhanh, đã đến buổi tối hôm sau.

Buổi tiệc sinh nhật của Thi gia đại tiểu thư, lần đầu tiên tổ chức long trọng như vậy!

Cái này khiến những người trước kia chưa từng găoj cô, đều nghĩ cách chui vào bên trong, mỗi người đều có ý đồ có thể cầm được thư mời, tiến vào xã hội thượng lưu.

Mạc gia.

Cha Mạc nhìn hai tấm thư mời, hơi ngẩn người.

Trên hai tấm thư mời, phân biệt Mạc gia, và tên Mạc Tây Thừa.

Đây là tách Mạc Tây Thừa và Mạc gia ra.

Cha Mạc nhíu lông mày, xem ra, ý của Thi gia rất rõ ràng.

Là muốn để Mạc Tây Thừa và Mạc gia tách ra rõ ràng.

Đây là dự định, để khi Thi Niệm Diêu gả đến, không để Mạc gia lấn át bọn họ?

Ông để Mạc Tây Thừa cưới Thi Niệm Diêu, là bời vì Mạc Chấp đắc tội Thi Niệm Diêu, nếu như cửa hôn sự này không thành, rất có thể hai nhà biến thành cừu gia, thứ hai cũng là kết hợp, để Mạc Tây Thừa nhận tổ quy tông, về sau nhà mẹ em dâu, cũng có thể giúp đỡ Mạc Chấp.

Nhưng bây giờ...

Cha Mạc thở dài, hi vọng, chính mình không có nhìn lầm Mạc Tây Thừa.

Chẳng qua từ nhỏ Mạc Tây Thừa cũng nghe lời, nên sẽ không xảy ra chuyện.

Lúc đó, để anh cùng Mạc Chấp đihọc, rõ ràng anh học giỏi, thế nhưng mỗi lần đi thi, đều cố ý kém hơn Mạc Chấp.

Những chuyện kia, không phải ông không biết, nhưng cũng một mực mở một mắt, nhắm một mắt.

Bời vì, Mạc Chấp mới là con của ông.

Mạc Tây Thừa... Chỉ là một việc ngoài ý muốn.

Nghĩ tới đây, cha Mạc buông tầm mắt, cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại cho Mạc Tây Thừa: "Bữa tiệc buổi tối, con biết chứ?"

"Vâng."

Cha Mạc thở dài, phần này bình tĩnh này, thật đúng là không phải Mạc Chấp có thể so ra mà vượt.

Thế nhưng xem như Mạc Tây Thừa ưu tú, cũng vô dụng!

Cha Mạc trực tiếp mở miệng: "Ừm, như vậy con nên chuẩn bị ra một món quà, trong nhà cũng sẽ chuẩn bị một phần quà. Còn có, buổi tối hôm nay, không cho phép làm loạn, không cho phép để anh con mất mặt, biết không?"

Mạc Tây Thừa dừng lại một chút, lúc này mới lên tiếng: "Con sẽ cố gắng."

"Không phải cố gắng, là nhất định! Mặt khác, có mấy lời, ta lặp lại lần nữa. Anh con mới là người thừa kế cái nhà này, ta nghĩ, con hiểu ý ta."

Mạc Tây Thừa nắm chặt tay, đối diện điện thoại di động, lấy giọng lạnh lùng, lúc này mới lên tiếng: "Con đã biết."

Cúp điện thoại, Mạc Tây Thừa hít một hơi thật sâu, ánh mắt rơi vào ánh mặt trời, liền đi ra ngoài, chọn quà sinh nhật cho Niệm Diêu.

Một lúc sau, anh mới cúi thấp đầu xuống.

Sáu giờ tối.

Mạc Tây Thừa lái xe, đi tới biệt thự Thi gia.

Nơi cửa, đã đậu đầy các loại xe sang trọng.

Anh dừng xe, cầm quà tặng, đi vào biệt thự.

Vừa đi hai bước, liền nghe phía trước có nhiều loại tiếng nghị luận.

"Đại tiểu thư này, thật sự xấu như vậy sao?"

"Tuy nói dung mạo không đẹp, thế nhưng cũng không thể xấu như vậy?"

"Đúng vậy, nếu như bộ dạng thực sự xấu như vậy, em trai cậu đẹp trai như thế, làm sao đáp ứng đính hôn với cô ta?"

Sau vài câu hỏi, cũng là tiếng Mạc Chấp: " cắt ~ Loại người quái dị đó, tôi không muốn, đương nhiên phải cho Mạc Tây Thừa rồi! Nói cho mấy người biết, bộ dạng Mạc Tây Thừa đẹp trai thì có ích lợi gì? Có một người vợ quái dị như vậy, về sau, con của nó, khẳng định không có đẹp mắt như con của tôi!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi