ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Xe chạy trên đường BJ, Kiều Luyến còn đang khiếp sợ chuyện mới vừa rồi.

Kém một chút!

Thật sự kém một chút.

Nếu như không phải Mạc Tây Thừa cơ trí, khẳng định bọn họ sẽ bị chụp rồi.

Bị chụp ăn mặc của mình, sẽ bị người ta tìm ra Thẩm phu nhân là cô, đến lúc đó, huyên náo mọi người đều biết, người kia... Cũng tìm tới mình.

Nghĩ đến đây, Kiều Luyến đã cảm thấy toàn thân rét run, lộ ra hơi lạnh cả người.

Cô hoảng sợ nuốt ngụm nước miếng, đang khẩn trương, tay lại bỗng nhiên được một bàn tay ấm áp nắm chặt.

Cô quay đầu, liền thấy Thẩm Lương Xuyên cau mày nhìn cô.

Ánh mắt của anh trầm ổn bình tĩnh, mang theo lực lượng làm cho lòng người an ổn, khiến Kiều Luyến từ từ thở ra một hơi, lúc này mới hồi phục tinh thần.

Cô vàThẩm Lương Xuyên đều ngồi ở chỗ ngồi phía sau, Tống Thành lái xe, còn đang nói chuyện: "Anh Thẩm, Mạc Tây Thừa xuất đạo nhiều năm như vậy, xem như có scandal đầu tiên rồi!"

Thẩm Lương Xuyên lườm Kiều Luyến một chút, ánh mắt hơi hơi trầm xuống.

Vừa rồi suýt bị ký giả chụp được, cô sợ thành bộ dạng này... Là bởi vì, không muốn đi cùng với mình, hay là có chuyện gì mình không biết sao?

Mà giờ phút này, tuy cô tỉnh táo lại, nhưng trong ánh mắt vẫn hiện ra sự khủng hoảng.

Thẩm Lương Xuyên rủ tầm mắt xuống, tay càng nắm chặt tay cô hơn.

Anh thậm chí nói thêm một câu: "Hôm nay đúng là sinh nhật đặc biệt."

"Đúng vậy!" Tống Thành tiếp tục mở miệng, không có phát giác không khí chỗ ngồi phía sau kỳ lạ, còn đùa giỡn nhìn sang Kiều Luyến: " Kiều tiểu thư, cô biết Mạc Tây Thừa vì sao nhiều năm không nóng không lạnh như vậy không?"

Kiều Luyến bị dời đi một chút chú ý, hỏi thăm: "Vì sao?"

"Mạc Tây Thừa này, cô đừng nhìn trầm mặc ít nói, nhưng kỳ thật có năng lực không bình thường, anh ta..." Tống Thành nói liên miên lải nhải.

Kiều Luyến ngắt lời anh: "Đã nhìn ra."

Một minh tinh không nóng không lạnh, trước mắt Fan hâm mộ trên mạng cũng có mấy trăm vạn, người tới sinh nhật không nhiều, nhưng từng người đều là lão đại nhất tỷ, cái này ý vị sâu xa rồi.

Thân là ký giả, Kiều Luyến nghiên cứu qua Mạc Tây Thừa.

Anh ta có kỹ thuật diễn, có tướng mạo, thậm chí có thể nói, có khí chất, người như vậy, cũng không nhiều gặp trong làng giải trí, không nổi không có đạo lý!

Cô nghi hoặc: "Là kỳ ngộ có vấn đề sao?"

Tống Thành còn chưa mở miệng, Thẩm Lương Xuyên đã mở miệng nói chuyện: "Anh ta muốn nổi, vài phút có thể cháy tới."

Kiều Luyến kinh ngạc: "Đó chính là anh ta tự đè ép chính mình?"

Đây quả thực là kỳ hoa trong làng giải trí!

Làng giải trí, ai không muốn nổi?

Đến Thẩm Lương Xuyên, dù tính khí không tốt, không có tính cách, cũng nổi khắp Đại Giang Nam Bắc rồi!

Nhưng Mạc Tây Thừa lại không muốn nổi sao?

Trong đầu Kiều Luyến, dần hiện ra cặp mắt u buồn của Mạc Tây Thừa, trong lòng bừng tỉnh, đây là một người có chuyện xưa

Suy nghĩ của cô bị Tống Thành và Thẩm Lương Xuyên dẫn dắt sang chỗ khác, bất tri bất giác, loại sợ hãi kia cũng biến mất vô tung vô ảnh.

Tống Thành xuống xe giữa đường đoạn về phía nhà anh ta, Thẩm Lương Xuyên đi lên ghế lái.

Kiều Luyến ngồi trở lại ghế lái phụ, hai người tiếp tục đi về biệt thự.

Hôm nay bôn ba cả ngày ở bên ngoài, Kiều Luyến cảm giác vô cùng mỏi mệt.

Cô tựa trên ghế lái phụ, một lát sau, bụng cảm thấy chút đau đớn.

Sau đó, cô ngồi vụt dậy, bời vì cô cảm giác có một dòng nước nóng, theo bụng dưới chảy ra!

Đây là.. Dì cả tới?

Cô cúi đầu, liền thấy nệm lót trên ghế lái phụ, xuất hiện một chút sắc hồng!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi