ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Người phụ nữ dùng sức đẩy cửa phòng ra ra!

Lọt vào trong tầm mắt là một hình ảnh khó coi!

Lưu Chí Hưng quần áo chỉnh tề, ngồi trước ghế nhắm mắt lại, vô cùng hưởng thụ.

Mà Tô Mỹ Mỹ thì ngồi xổm thân thể, bởi vì bàn văn phòng cản trở, cho nên không thấy rõ là đang làm gì.

Hai người trong phòng, hẳn là đến cao trào, cho nên tiếng cãi vã vừa rồi, căn bản bọn họ cũng không có nghe thấy.

Giờ phút này cửa phòng bị mở ra, Lưu Chí Hưng bỗng nhiên đứng lên!

Mà đứng lên, khi nhìn thấy người phụ nữ kia, mắt nhỏ trừng lớn, hai cánh tay vội vàng che phía dưới!

Tuy như thế không thấy gì cả, nhưng vẫn tràn đầy sức tưởng tượng, để người trong tòa soạn tới xem náo nhiệt, trợn mắt hốc mồm!

Kiều Luyến ở trong đám người, trông thấy một màn này, cũng cảm thấy... Tô Mỹ Mỹ vì nịnh nọt Lưu Chí Hưng, cũng thật sự là liều mạng!

Lúc cô đang khiếp sợ, liền nghe thấy Lưu Chí Hưng hoảng sợ hô: "Tiểu, Tiểu Lệ, sao em lại tới đây?"

"Sao tôi lại ở đây?" Tiếng người phụ nữ vang lên, bỗng nhiên đi lên phía trước.

Kéo lấy đám tóc của Tô Mỹ Mỹ bời vì nghe được tiếng nói liền trốn dưới đáy bàn!

Kéo cô ta ra, cuối cùng mọi ngườiphát hiện, quần áo Tô Mỹ Mỹ không chỉnh tề, đôi môi đỏ càng có chút sưng.

Vừa rồi đã làm gì, vừa xem hiểu ngay.

Người phụ nữ tức điên tiết, một tay hung hăng tát lên mặt Tô Mỹ Mỹ: "Tiện nhân! Hồ ly tinh!"

Cuối cùng Tô Mỹ Mỹ lấy lại tinh thần, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, vươn tay muốn đẩy người phụ nữ ra, mở miệng kêu la: "Chí Hưng, mau cứu em!"

"Chí Hưng? Kêu thật là ngọt ngào!" Người phụ nữ cười lạnh một tiếng, lại một tát nữa lên mặt Tô Mỹ Mỹ!

Tiếp đó dùng sức đẩy về phía trước, Tô Mỹ Mỹ ngã nhào trên đất.

Tô Mỹ Mỹ tức giận nhảy lên, bởi vì bị đánh, cho nên hai bên gương mặt vô cùng sưng, thậm chí khóe miệng có chút ngai ngái.

Cô ta chỉ người phụ nữ hét lớn: "Cô là ai? Cô dựa vào cái gì đánh tôi?!"

"Chỉ bằng chuyện cô vừa làm không thể lộ ra ngoài ánh sáng!"

Tô Mỹ Mỹ tức giận trong ngực: " Tôi và bạn trai tôi làm gì thì phiền tới cô sao? Cô là ai? Vô duyên vô cớ đánh người, tôi muốn báo cảnh!"

Hôm nay thật sự là đủ!

Vốn định trừng trị Kiều Luyến, thật không nghĩ đến bị cô phản một trận, còn bị Lưu Chí Hưng tức giận.

Vừa rồi thật vất vả hạ thấp thân phận, khiến hắn ta cao hứng, này làm sao lại xuất hiện một người phụ nữ?

Cô ta cầm điện thoại di động lên, đang muốn báo cảnh sát, trước mặt chợt thêm một cái tay.

Cô ta hơi sững sờ, ngẩng đầu liền thấy Lưu Chí Hưng đứng trước mặt: " Anh làm gì vậy?"

Vành mắt Tô Mỹ Mỹ lập tức đỏ lên: "Cái người phụ nữ này bỗng đánh em, đương nhiên em phải báo cảnh! Em muốn cáo cô ta!"

"Không được!"

Lưu Chí Hưng kiên quyết mở miệng.

Tô Mỹ Mỹ sững sờ, "Vì sao?"

"Vì sao?" Người phụ nữ tiến lên một bước, trên mặt còn mang theo giận tím: " một tiểu tam, có tư cách báo sao? Tôi đánh cô là chính đáng!"

Tròng mắt Tô Mỹ Mỹ bỗng nhiên mở rộng: "Cô, cô, cô và Lưu Chí Hưng có quan hệ thế nào?"

Gặp dáng vẻ cô ta như vậy, người phụ nữ càng tức giận: "Chúng tôi là vợ chồng! Đừng nói cho tôi là cô không biết, ở chỗ này giả bộ ngây thơ gì!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi