ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Trong ánh mắt Thi Niệm Diêu không tự giác lộ ra ý cười.

Mạc Tây Thừa là nam thần của cô, thế nhưng về sau khi tiếp xúc mới phát hiện, anh ấy bình thường là người vô cùng u ám, cho dù là thời điểm cười, giữa hai đầu lông mày đều mang chút uất khí.

Cả người giống như sinh hoạt trong u tối.

Nhưng bây giờ, có lẽ là vì anh ấy diễn nhân vật thiếu niên tươi trẻ nên trên người Mạc Tây Thừa, cuối cùng cũng nhiều hơn mấy phần hương vị ánh nắng.

Dạng cải biến này, để Thi Niệm Diêu cảm thấy vui vẻ.

Cô đón Mạc Tây Thừa đi qua.

Mạc Tây Thừa nhìn cô: " Chạy đi đâu vậy?"

Thi Niệm Diêu mím môi: " Đi nhà vệ sinh. Sân bãi bố trí xong rồi sao?"

Cô ấy cánh tay, che chỗ eo, không cho Mạc Tây Thừa phát hiện khác thường.

Đương nhiên ánh mắt Mạc Tây Thừa không có khả năng nhìn chằm chằm eo con gái, huống hồ anh luôn duy trì cảm giác như gần như xa với Thi Niệm Diêu.

Cho nên nghe nói như thế, quay đầu nhìn về phía sân bãi: " Sắp rồi "

Lời này vừa dứt, người phụ trách chạy tới: " Sân bãi chuẩn bị xong, mọi người nhanh đến đây đi."

Thi Niệm Diêu và Mạc Tây Thừa đồng thời gật đầu.

Lần này, Trần Tuấn Kiệt không dám giở trò xấu, không có động thủ động cước với Thi Niệm Diêu, cho nên phần diễn này vô cùng thuận lợi.

Thế nhưng sau khi Mạc Tây Thừa ôm Thi Niệm Diêu, còn đụng phải phần eo ướt nhẹp của cô.

Anh hơi sững sờ.

Nhưng đang quay phim, liền không có nói nhiều.

Thi Niệm Diêu tưởng là Mạc Tây Thừa không có phát hiện khác thường, nhẹ nhàng thở ra.

Nguyên bản hôm nay muốn quay cảnh nam chính và nam chính số hai cùng đi thanh lâu, nữ chính xông tới đại náo.

Thế nhưng nữ chính Kiều Y Y lại đột nhiên có chuyện, đi ra khỏi đoàn làm phim, về khách sạn.

Khiến cảnh quay này lại chậm trễ một ngày.

Thế là hiện tại chỉ có thể chờ nữ chính về quay tiếp.

Sắc mặt đạo diễn đều tái đi.

Các nhân viên làm việc xung quanh càng xì xào bàn tán.

Cảm thấy nữ chính này thật sự quá kênh kiệu rồi!

Nhưng lần này, thật sự là Kiều Y Y có nỗi khổ không nói được!

Cô ta có thể nói gì? Nói nội y ướt đẫm sao? Nhất định phải về khách sạn thay quần áo!

Sau khi quay xong cảnh này, bọn họ đi xuống sân bãi.

Trợ lý Mạc Tây Thừa, lập tức lấy áo lông cho anh ấy.

Mạc Tây Thừa nhận lấy, lại trực tiếp khoác trên người Thi Niệm Diêu, đồng thời nói với trợ lý: "Mang Thi tiểu thư về thay quần áo."

Thi Niệm Diêu hơi sững sờ, trong lòng lại chảy qua một dòng nước ấm.

Quả nhiên Nam Thần vừa cẩn thận lại tốt bụng... Quá hạnh phúc mà~

Thi Niệm Diêu đi theo tiểu trợ lý, lúc đi thay quần áo quay đầu nhìn về phía Mạc Tây Thừa, đã thấy thần sắc anh có chút lạnh lẽo, mang theo vẻ kiên quyết cô chưa từng gặp qua trước kia.

-

Thời điểm Thi Niệm Diêu thay quần áo, điện thoại di động chợt vang lên.

Cô hơi cúi đầu, liền thấy trên điện thoại di động hiện lên "Anh hai nhiều chuyện".

Cô lập tức nhếch miệng, cầm điện thoại di động lên nghe, hưng phấn mở miệng: "Anh!"

Đối diện truyền đến một tiếng nói trầm thấp mang theo ôn hòa: " Ở đâu?"

Thi Niệm Diêu cúi đầu: " Đoàn làm phim!"

"Đoàn làm phim nào?"

"( kiêu hùng)." Nói đến đây, Thi Niệm Diêu mở miệng: " Anh hỏi rõ ràng như vậy làm gì?"

"Anh đến bên này làm ít chuyện, đi qua xem em một chút. Em khảo sát thế nào?"

Một câu vừa dứt, tâm Thi Niệm Diêu nhất thời nhảy lên.

Khảo sát thế nào?

Căn bản cô không có khảo sát mà?

Cô ở chỗ này làm diễn viên quần chúng rồi!

Chẳng qua, anh hai làm nhà đầu tư, muốn tới đoàn làm phim sao?

Thi Niệm Diêu cười hắc hắc, việc này, có trò vui rồi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi