ẢNH ĐẾ THẦN BÍ TRỘM CƯỚI: VỢ YÊU, TỚI PK

Con đường ở trên thanh phố Hải Nam hỗn độn, gió bão thổi qua, giống như là bao phủ tất cả sinh cơ, lộ ra dáng vẻ nặng nề.

Trong lòng Hạ Noãn Noãn lo lắng, không tự chủ tăng lên mấy phần.

Ở trong bệnh viện, không có được tin tức, cô liền nhìn về phía Mai Phượng: "Dì Mai, con cảm thấy thân thể không sao, chúng ta về nhà đi."

Mai Phượng mở miệng: "Để ta đi hỏi bác sĩ tình huống của con trước."

Hạ Noãn Noãn gật đầu.

Mai Phượng đi ra ngoài, tìm được bác sĩ: "Tình huống thân thể của nó thế nào?"

Bác sĩ nhìn ca bệnh, mở miệng nói: "Có điềm báo trước sinh non. Tốt nhất là nằm trên giường nghỉ ngơi ba tháng, bằng không, khả năng sinh non sẽ vô cùng cao. Còn có, bệnh nhân hiện tại kiêng kỵ tâm tình chập chờn quá lớn. Tâm tình nhất định phải tốt, không thể quá độ vui vẻ, quá độ bi thương."

Mai Phượng nghe nói như thế, gật đầu: "Vậy hôm nay chúng tôi làm xuất viện."

Bác sĩ sững sờ, "Thế nhưng, tốt nhất là ở lại trong bệnh viện quan sát ba ngày mới xuất viện, mấy người..."

"Hiện tại muốn xuất viện."

Mai Phượng kiên định nói.

Bác sĩ chỉ có thể gật đầu: "Vậy được."

-

Hạ Noãn Noãn ở trong phòng bệnh chờ Mai Phượng.

Một lát sau Mai Phượng đi đến, bà ta nhìn Hạ Noãn Noãn, mở miệng nói: "Không có chuyện gì, bác sĩ nói con không có việc gì, có thể xuất viện."

Hạ Noãn Noãn nhẹ nhàng thở ra.

Đứa bé này, không thể có vấn đề.

Làm thủ tục xuất viện, Hạ Noãn Noãn đi theo Mai Phượng về nhà.

Tiến vào phòng ngủ, Hạ Noãn Noãn liền tới điện thoại di động của mình.

Cầm điện thoại di động lên, cô nhìn thấy phía trên có mấy cuộc gọi nhỡ.

Toàn bộ đều là Lý Hải Dương.

Lý Hải Dương, cũng là bạn học thanh mai trúc mã cùng cô ở Hải Nam, cũng chính là người lần trước lấy tên "Noãn Noãn lòng tôi".

Hiện tại cậu ta cũng ở Hải Nam.

Trông thấy Lý Hải Dương gọi, Hạ Noãn Noãn lập gọi qua!

Điện thoại vừa kết nối, đối diện truyền đến tiếng Lý Hải Dương: "Noãn Noãn, bác trai bác gái đều rất an toàn, cô yên tâm đi, bây giờ chúng tôi đang đến trên đường đến Bắc Kinh, gần đây Hải Nam bị bão nghiêm trọng, luôn luôn hết nước mất điện, điện thoại di động của bác trai bác gái đều không có pin nên tắt máy. Cho nên tôi dẫn bọn họ đến Bắc Kinh lánh nạn..."

Nghe nói như thế, cuối cùng trái tim Hạ Noãn Noãn để xuống!!

Cha mẹ không có chuyện, vậy là tốt rồi!

Cô cảm giác trái tim buông ra, cả người đều có chút mỏi mệt, giống như bị rút đi tất cả khí lực.

Cô khẽ gật đầu: " Ừm, lúc nào mọi người đến?"

Lý Hải Dương mở miệng nói: "Ước chừng sau năm tiếng, hiện tại chúng tôi đang chạy tới sân bay của mấy thành phố khác, sân bay bên này đều đã ngừng bay."

Hạ Noãn Noãn tiếp tục gật đầu: "Được rồi, sau khi đến, tôi đi đón mọi người."

Sau năm tiếng.

Sân bay.

Nhìn thấy cha mẹ, nước mắt Hạ Noãn Noãn lập tức chảy ra.

Cô trực tiếp chạy đến, ôm cổ cha mẹ khóc: "Cha mẹ, về sau mọi người ở lại Bắc Kinh đi, lúc con nghe được tin tức, bị hù chết!"

Cha Hạ không nhịn được mở miệng: "Đừng có tý là nói sống với chết! Lần này chúng ta sẽ tới Bắc Kinh, định chờ sau khi con sinh con. Chí ít trong khoảng thời gian này, có thể chiếu cố con."

Hạ Noãn Noãn gật đầu, sau đó phàn nàn: " Mọi người không có chuyện gì, sao không biết gọi điện thoại cho con, con đều vội muốn chết!"

Cha Hạ nghe nói như thế, ngây ngẩn cả người: " Ta đã gọi. Là bà thông gia, cũng chính là dì Mai nghe, bà ta nói sẽ chuyển lời cho con, ta mới yên tâm!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi