ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

Biểu hiện của Tống Như làm tôn thêm trang sức WM, lại tăng thêm một vẻ đẹp dịu dàng chỉ có ở phái nữ, khiến cho người ta phải than thở, phụ nữ đang yêu thật sự quá đẹp.

Đạo diễn kêu lên một tiếng cắt, bảo nhân viên công tác chuẩn bị bối cảnh.

Nhưng Dương Gia Cửu vẫn còn nhìn cô gái trước mặt: “Anh đột nhiên hối hận vì quyết định không lộ mặt, người phụ nữ đẹp như vậy, anh phải nhanh chóng tuyên bố chủ quyền mới đúng!"

"Bây giờ còn cách thời điểm chúng ta đã giao hẹn là ba tháng đấy."

Tống Như ngẩng đầu, đôi mắt sáng như sao tràn ngập tình yêu và sự cảm động.

Cô cảm thấy hạnh phúc vì tất cả mọi chuyện ngày hôm nay và cảm thấy hạnh phúc bởi vì người đàn ông đứng ở đối diện cô là Dương Gia Cửu.

Cho dù anh không cho cô một đám cưới, lại dùng cách này để vẫn làm bạn ở bên cạnh cô, nghi lễ có thật sự quan trọng không? Chỉ cần người yêu ở bên cạnh, mỗi ngày đều có thể có nghi lễ lãng mạn.

Đó là thứ mà chỉ có đôi tình nhân thật sự yêu nhau mới có khả năng dành cho đối phương.

Sau khi đạo diễn Trần và người chịu trách nhiệm WM trao đổi ý kiến, cảm thấy hai cảnh trước vô cùng hoàn mỹ, có thể trực tiếp cho qua, hơn nữa dựa theo kế hoạch thì hoàn thành với độ cao như vậy, bọn họ có thể sớm kết thúc công việc trước gần bốn đến năm giờ.

Hai người lần lượt đi vào phòng hóa trang, chuẩn bị cho cảnh thứ ba.

Đây cũng là một cảnh quay quan trọng nhất.

Vì trình diễn nhẫn cưới và trọn bộ trang sức, Tống Như sẽ mặc áo cưới đứng ở trước cửa của nhà thờ, cùng người đàn ông này đi vào hội trường của hôn lễ.

Nơi quay phim có bối cảnh nhà thờ, cộng thêm chế tác hậu kỳ nên hoàn toàn không cần lo lắng.

Thợ trang điểm cho Tống Như thay trang sức cho cô, giúp cô thay áo cưới, tôn lên một cách hoàn mỹ vòng cổ và đồ trang sức trên cổ của cô, còn có chiếc nhẫn cưới trên tay, hình dáng của chiếc áo cưới này vô cùng đơn giản, thiết kế tổng thể là bằng tơ lụa làm lộ ra phần lưng của cô, phần đuôi kéo dài trên mặt đất, có vẻ trang nhã lại thanh lịch

Áo cưới đắt tiền tới mức nào, nhìn long trọng tới mức nào đều không quan trọng, quan trọng chính là người dắt tay cô là ai.

Dường như tình cảm giữa cô và Dương Gia Cửu không cần công khai cũng có thể làm cho hạnh phúc tràn ra.

"Tống Như, em thật sự rất đẹp." Chị Hy không khỏi xúc động nói: “Có thể dùng cách này để thực hiện giấc mơ của em, cũng là một cơ hội hiếm có."

"Cho dù áo cưới rất bình thường nhưng dáng người cô rất đẹp, chiếc áo cưới đơn giản trái lại có vẻ cao cấp hơn." Thợ trang điểm khen.

Chị Hy khẽ nói: “Lát nữa chị sẽ xin nhân viên công tác một phần sao chép để làm kỷ niệm cho em."

"Được." Tống Như cười ngọt ngào và đeo đồ trang sức lên.

Cô không phải chưa từng quay quảng cáo như vậy, mà tất cả mọi chuyện hôm nay đều vì người bên cạnh cô mà thay đổi.

Khi Tống Như chậm rãi đi ra khỏi phòng hóa trang, Dương Gia Cửu đã thay xong quần áo chờ cô ở bên ngoài. Mặc dù biết Tống Như là một người đẹp thật sự, nhưng khi tận mắt nhìn thấy cô mặc áo cưới, trong lòng Dương Gia Cửu vẫn cảm thấy chấn động.

Vợ của anh đẹp như vậy...

Người chịu trách nhiệm WM và nhân viên công tác đều thấy rõ vẻ mặt của bọn họ, đều cảm thấy nếu bọn họ không phải là một đôi thì đúng là quá đáng tiếc!

"Chuẩn bị, bắt đầu!"

Sau khi đạo diễn Trần mở miệng, hai người nhanh chóng tiến vào trạng thái quay. Dương Gia Cửu nắm tay Tống Như và đi từng bước một về phía nhà thờ thần thánh, tình cảm giữa bọn họ đã bất giác được thăng hoa.

Không còn là động lòng như người yêu, bọn họ lập lời thề thần thánh ở đây, đeo nhẫn cưới cho nhau, trở thành một nửa quan trọng nhất trong cuộc đời của đối phương

Cuối cùng hai người quay lưng về phía ống kính, Tống Như mang theo mũ chùm đầu mỏng, chậm rãi dựa vào trên bờ vai lớn của anh.

Chiếc nhẫn trên tay cô cũng đeo ở trên ngón áp út, đây chính là hạnh phúc không cần tới lời nói!

"Tốt, quá hoàn mỹ!" Đạo diễn Trần đặc biệt kích động.

Lần này quay phim nhiều lần trắc trở, không ngờ lại có niềm vui ngoài ý muốn như vậy.

Các nhân viên đều chìm đắm vào trong nhân vật, mãi đến khi bọn họ tách nhau ra mới ý thức được đây chỉ là một đoạn quảng cáo.

Quảng cáo WM lần này tuyệt đối sẽ chiếm màn ảnh.

Tống Như và Dương Gia Cửu nhìn nhau, sau đó mỗi người trở lại vị trí của mình, một người là diễn viên nữ trong giới diễn xuất, một là tổng Giám đốc tập đoàn Đại Thiên.

"Tống Như biểu hiện thật sự quá tốt, khách mời hữu nghị tổng Giám đốc Dương cũng rất hoàn hảo!" Đạo diễn Trần thật lòng than thở.

"Tổng Giám đốc Dương, thật cảm ơn ngài!" Người chịu trách nhiệm WM cười cảm ơn.

"Không có gì, vậy tôi rời đi trước đây. Các anh hãy nhớ lời tôi nói, chuyện ngày hôm nay phải giữ bí mật, tất cả những gì có thể biểu hiện tượng trưng cho thân phận của tôi đều không được xuất hiện ở trên màn hình."

"Không thành vấn đề!"

Tống Như mỉm cười nói với Dương Gia Cửu: “Vậy tạm biệt Tổng Giám đốc Dương."

Bọn họ sẽ nhanh chóng gặp nhau ở nhà.

...

Người đại diện của Âu Thần chờ ở cạnh hồ bơi, nhìn Âu Thần lại thêm bơi một vòng, dáng người anh ta cao lớn và làn da màu đồng cổ đặc biệt xuất sắc, thảo nào những fan hâm mộ kia vẫn một lòng mê muội anh ta.

Chỉ là tính tình của anh ta thật sự làm cho người ta không sao chịu nổi.

Người đại diện biết Tống Như lỡ hẹn quả thật làm cho người ta không vui, nhưng cách làm của Âu Thần là vi phạm hợp đồng, nếu không phải dựa vào thế lực ba hắn, làm sao dám lớn lối như vậy chứ!

"Đi thôi, đi quay quảng cáo."

Âu Thần từ trong bể bơi leo lên bờ, vừa lau nước trên người vừa nói.

"Tốt, tốt, tốt, tôi đi lái xe ngay đây. Cậu mặc thêm quần áo vào, đừng để bị cảm lạnh. Những người hâm mộ kia đều đang chờ được nhìn thấy cậu đấy."

"Cái mặt này của tôi, các cô đúng là nhìn trăm lần cũng không chán đâu!" Âu Thần lắc mái tóc và vô cùng đắc ý.

Bây giờ hắn quá sẽ là cứu tinh cho cả đoàn làm phim, hắn chờ nhìn thấy cảnh tượng bọn họ cảm động đến rơi nước mắt, nhất là Tống Như!

Hắn còn muốn ở ngay trước mặt tất cả mọi người, nói Tống Như chính là kẻ gây ra mọi chuyện hôm nay!

Chẳng bao lâu, chiếc xe bảo mẫu của Âu Thần đã tiến vào chỗ nơi quay phim, nhưng trong phòng quay không hề có tiếng động nào, cửa lớn đã khóa lại. Chỉ có cửa phụ còn mở, có công nhân đang thu dọn đạo cụ, kết thúc công việc.

Chẳng lẽ bởi vì Âu Thần vắng mặt, cho nên hoãn quay phim sao?

Người đại diện suy đoán và gọi điện thoại cho người chịu trách nhiệm của WM, nhưng đối phương đã về công ty báo cáo công tác, còn thể vô cùng lãnh đạo nói, chuyện ngày hôm nay sẽ trực tiếp nói với công ty môi giới của Âu Thần công ty môi giới nói.

Người đại diện của Âu Thần hắng giọng nói: “Cái này cũng không tính là chuyện gì lớn, bây giờ Âu Thần nhà chúng tôi bị bệnh cũng cố tới rồi, có thể quay."

Bên kia, người chịu trách nhiệm WM không cho ra bất kỳ câu trả lời nào, cúp máy luôn.

"Người gì vậy chứ!" Người đại diện của Âu Thần buồn bực hừ một tiếng, kéo một công nhân lại nói: “Đạo diễn Trần đâu? Âu Thần nhà chúng tôi đã tới..."

"Âu Thần? Oh, người đóng vai nam chính quay quảng cáo hôm nay sao?" Người công nhân bỏ đạo cụ trong tay xuống và nói: “Quảng cáo đã quay xong, đạo diễn Trần cũng đã đi, bây giờ các người tới thì muộn rồi."

"Cái gì? Vai nam chính còn chưa tới thì làm sao quay quảng cáo được? Lẽ nào chỉ quay một mình Tống Như?" Người đại diện kinh ngạc đến ngây người.

"Không phải, đạo diễn thay người và quay rất thuận lợi, chỉ trong buổi sáng đã xong rồi. Bây giờ bên trong chẳng có ai đâu." Người nhân viên tiếp tục thu dọn đạo cụ, không để ý tới bọn họ nữa.

Vẻ mặt người đại diện đã đen thành than!

Bọn họ không ngờ thật sự có người to gan như vậy, dám thay Âu Thần à? Anh ta tức giận tới run người, do dự một lúc lâu mới quay trở lại trên xe bảo mẫu, không biết phải nói chuyện này với Âu Thần thế nào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi