ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

Chị Hy tất nhiên không bị tư tưởng của Trương Vân mê hoặc.

"Cảm ơn ý tốt của tổng Giám đốc Gíam đốc Trương, nhưng mà em trai tôi không cần, nó không phải là nghệ sĩ, cũng không muốn theo con đường này..."

"Bây giờ tôi sẽ đưa nó đi!"

"Phải không? Sao tôi lại thấy suy nghĩ của em trai cô không giống với của cô lắm nhỉ? Hay là cô nghĩ rằng cô có thể dễ dàng dẫn đưa nó đi từ chỗ của tôi à?"

Trương Vân cười lạnh, trong đáy mắt đầy vẻ ác độc.

Cô ta chắc chắn chị Hy sẽ không bỏ mặc em trai mình, mà cô ta đã nắm trong tay chị Hy thì chẳng khác nào nắm trong tay Tống Như.

"Rốt cuộc cô muốn thế nào?"

"Tôi muốn cô trở thành người của tôi, cô là người thân nhất bên cạnh Tống Như, không lợi dụng cô thì sao có thể... xứng với những chuyện mà cô ta đã làm với tôi?" Trương Vân rót một ly rượu đỏ, khinh thường hừ một tiếng: "Cô đã làm thời gian lâu rồi, bán mạng như vậy vì Tống Như thì nên nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy!"

Chị Hy vô cùng tức giận nhưng cũng không thể bỏ đi được.

Cô đứng đó chịu sự ức hiếp của Trương Vân, nghĩ đến em trai mình đã bị Ngụy Lãng đưa đi thì không còn cách nào khác là mềm mỏng: "Cô muốn lợi dụng tôi đối phó với Tống Như?"

"Nói cho tôi biết bí mật của Tống Như Như, tôi sẽ thả hai người đi."

Giọng nói của Trương Vân vang vọng trong phòng hòa lẫn vào bóng đêm, vô cùng lạnh lẽo.

"Cô muốn hỏi gì?" Chị Hy nhìn chằm chằm mặt của Trương Vân.

"Quảng cáo WM, là ai để cô ta đóng?"

"Hình như là một người thân của cô ấy, người nhà họ Tống nghe nói cô ấy gặp rắc rối nên để người đó giúp cô ấy."

Nhắc đến nhà họ Tống, Trương Vân hơi chần chừ: "Chỉ đơn giản như vậy?"

"Nếu không... thì Tống Như có thể tìm ai? Tuy là quan hệ giữa cô ấy và nhà họ Tống không tốt, nhưng mà người nhà họ Tống sẽ không mở to mắt mà nhìn cô ấy thất bại thảm hại, chỉ là chuyện này không muốn bị người ngoài bàn tán nên làm xong mới giữ bí mật."

"Là nghệ sĩ thì càng muốn nương nhờ hào quang của người khác, sao lại giấu giếm như vậy?"

Lời của chị Hy nhất định là có đạo lý, đây cũng là điều có thể giải thích được tình huống hiện giờ.

"Người sau lưng Tống Như là ai? Cô ta từng nói có người yêu, tên của anh ta?"

Tốt nhất là không phải là người của giới nghệ sĩ, nếu không thì Trương Vân nhất định khiến hai người họ cùng biến mất.

Cô ta muốn biết sự thật!

Chị Hy giả vờ nói: "Tôi cũng không biết, Tống Như vẫn chưa cho tôi gặp người này, có lẽ đã chia tay rồi!." Chị Hy cầu mong trong lòng, mong sao Boss bỏ qua cho...

Nếu như bây giờ cô nói ra thân phận của Dương Gia Cửu sẽ gây phiền phức cho Tống Như, cô không thể ích kỷ như vậy.

Trương Vân lắc ly rượu trong tay, cô ta cười lạnh một tiếng: "Cô cảm thấy tôi dễ lừa như vậy à?"

"Cho dù cô có tin hay không, đây chính là toàn bộ sự thật mà tôi biết, tôi đã nói điều cô muốn, bây giờ có thể thả người chưa!?"

"Tôi không chỉ muốn nhiêu đó."

"Tôi biết Tống Như chuẩn bị lên chương trình Vân Lộ, chỉ cần cô ngăn cản không để cô ta đến chương trình đó là được rồi, chỉ một chuyện nhỏ như vậy, vì tương lai tốt đẹp của em trai mình, cô có thể làm được mà, đúng không?"

Chương trình Vân Lộ là chương trình phát sóng trực tiếp...

Nếu như Tống Như không có mặt đúng giờ thì không chỉ để cho Trương Vân và Oatlets một cơ hội phản đòn tốt mà còn ảnh hưởng đến con đường sau này.

Trương Vân nhìn vẻ mặt của Chị Hy, cười khinh: "Nếu cô cảm thấy không làm được thì tôi cho cô một lựa chọn, đêm mai cô đi theo làm trợ lý của Hà Văn, đi quay quảng cáo với cô ấy, thế nào?"

"Cô..."

Cả thế giới đều biết chị Hy là trợ lý của Tống Như, nếu cô đột nhiên đi theo Hà Văn thì nhất định sẽ có người nghi ngờ có phải chị Hy đã phản bội Tống Như không!

Hơn nữa Hà Văn đã sớm nhắm vào Tống Như rồi, nhất định lần này sẽ lợi dụng cơ hội này dằn vặt Chị Hy, để chị Hy phải cầu xin Tống Như, đến lúc đó... Tống Như nặng tình như vậy nghe nói chuyện này nhất định sẽ vì cứu chị Hy mà thỏa hiệp.

"Trương Vân, cô thật độc ác mà."

Giết người không cần giao kiếm.

"Độc ác? Tôi chỉ muốn lấy lại danh dự của Oatlets thôi, đếu như Tống Như không chống đối tôi, tôi cũng sẽ không làm khó cô như vậy."

"Tôi biết quan hệ giữa cô và Tống Như rất tốt, hay là cô đánh cược một lần xem Tống Như có vì cô mà từ bỏ cơ hội lần này không."

Chị Hy đau khổ nhắm mắt lại, cúi đầu nói: "Được... Tôi đồng ý làm trợ lý cho Hà Văn một ngày, nhưng có một yêu cầu, cô phải thả em trai tôi!"

"Được..."

Trương Vân xoay người, trên mặt nở nụ cười châm chọc.

Trên thế giới này không có người mãi mãi trung thành, chỉ là điều kiện có đủ hấp dẫn hay không mà thôi.

Chị Hy chán nản rời khỏi biệt thự của Trương Vân, một mình ngẩn ngơ đi trên đường, sau khi về đến nhà thì trong đầu toàn là những lời của Trương Vân...

Tất nhiên là cô không thể phản bội Tống Như, chỉ là, cô còn lựa chọn khác không?

Chuông điện thoại di động vang lên, là ca khúc chủ đề của bộ phim mà Tống Như đóng.

"Alo?" Chị Hy ngồi trong phòng tối nghe điện thoại.

"Sao rồi? Đón được em trai chưa?" Tống Như quan tâm hỏi: "Tôi nhớ là năm nay cậu bé học lớp 11 nhỉ?"

"Ừ, đón được rồi." Nước mắt chị Hy trào ra, chuyện của cô ấy Tống Như đều nhớ rất rõ.

Đối với Tống Như thì cô ấy không chỉ là một trợ lý.

Mà đối với cô ấy thì Tống Như cũng không phải là một ngôi sao lớn khó gần.

Hai người đối với nhau như bạn bè, càng giống người thân hơn.

"Tống Như, chị muốn dành thời gian bên cạnh nó đến khi nó đi học, có thể sẽ xin nghỉ vài ngày." Chị Hy nén nước mắt, nó rõ ràng: "Công việc sẽ có Tiêu Dịch Trạch giúp em."

"Được, chị yên tâm nghỉ ngơi đi, còn đủ tiền không?"

"Đủ... Bọn chị định ra ngoài ăn khuya, nói chuyện sau nhé!."

Sau khi nói xong, chị Hy vội vàng cúp điện thoại, nếu không cô thực sự không nhịn nổi khóc thành tiếng.

Cô biết đoạn đường mà Tống Như đi gian khổ thế nào, cô không thể trở thành vật cản đường của Tống Như.

Một mình cô bị Trương Vân bắt nạt là đủ rồi... Tống Như không nên chịu đựng những điều này!

Tống Như nhìn màn hình điện thoại đang dần tối lại, nhíu nhíu mày, cô hiểu tính Chị Hy Hyy, bình thường vẫn luôn vui vẻ, sao sau khi gặp em trai thì tâm trạng lại không tốt... Còn nhắc đến chuyện công việc, cảm thấy rất kỳ lạ.

"Gia Cửu..." Tống Như đi vào phòng làm việc, nhẹ nhàng nói với người đàn ông trước mặt: "Em hơi lo lắng cho Chị Hy Hy, có thể để Trần Viễn đi qua xem thử không?"

Là một người cưng chiều vợ tận trời, Dương Gia Cửu tất nhiên là đồng ý yêu cầu của vợ mình, sắp xếp công việc tăng ca cho Trần Viễn.

Trần Viễn không dám chậm trễ, lái xe đến nhà Chị Hy Hy.

Sau khi chuông cửa vang lên một lúc lâu thì chị Hy mới ra mở cửa, vừa nhìn thấy anh ta đã kinh ngạc nói: "Sao cậu lại tới đây?"

"Tổng Giám đốc Gíam đốc và bà chủ lo lắng cho chị nên bảo tôi đến xem thử... Nghe nói em trai cô đến?" Trần Viễn hơi khó hiểu, nếu như có người thân đến thì tại sao không bật đèn? Lẽ nào lại đi ngủ sớm như vậy?

"À,... Nó có bạn học ở đây, đã ra ngoài chơi với chúng nó rồi." Chị Hy cố gắng lấy lại tinh thần.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi