ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

Theo yêu sách của Lưu Nhất Uy thất bại, sau khi trở thành người đáng buồn nhất trên mạng, một hồi lễ trao giải long trọng sắp mở màn.

Trong bình chọn của AngelStar lần này, Thượng Quan Lệ vẫn được bình chọn cho giải nữ diễn viên được hoan nghênh nhất như cũ, Đại Thiên công khai bày tỏ, bản thân cô ấy sẽ đích thân đến nơi nhận giải.

Đây cũng là lần đầu tiên cô lộ mặt sau khi trải qua phong ba này, trạng thái tinh thần và cơ thể của cô là điều mọi người quan tâm nhất.

Các phóng viên còn thám thính được,, cô ấy và Tống Như đã biến thành chị em thân thiết, mà lần này Tống Như cũng sẽ có ghế ở lễ trao giải, trở thành khách mời, cũng đều vì thay Thượng Quan Lệ.

Tất cả mọi người đều cho rằng như vậy, bao gồm cả Tống Như, bởi vì Dương Gia Cửu cũng không nói cho cô biết, anh dự định sẽ ở lễ trao giải tuyên bố chuyện.

Trần Viễn là người thứ nhất biết chuyện này, bời vì Dương Gia Cửu dặn dò anh ta công khai bản tuyên bố này, tuyên bố với toàn bộ thế giới anh chính là người đại diện của Tống Như.

Trần Viễn sợ hãi: “Tổng giám đốc, thật sự muốn nói sao? Lỡ như bên ngoài biết được…”

Liệu có tạo thành ảnh hưởng tới cuộc đời diễn viên vừa có khởi sắc của Tống Như không?

Tổng giám đốc Đại Thiên và người đại diện của Tống Như. Tin tức này nếu như tiết lộ ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ giới diễn viên đều sẽ bị trận gió lớn này làm cho rung chuyển.

“Có vấn đề gì sao?” Tống Như ngước mắt nhìn Trần Viễn trước bàn làm việc.

“Tôi chỉ sợ Tống Như sẽ bị người ta có lòng đố kị, hãm hại.” Những năm qua Trần Viễn đi theo bên cạnh Dương Gia Cửu, đã thấy rất nhiều chuyện như vậy, một khi tin tức tiết lộ ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu người âm thầm ra tay với Tống Như: “Hơn nữa, nếu có người tìm hiểu nguồn gốc, điều tra ra quan hệ thực sự của anh và phu nhân, chuyện sau đó liền…”

Dương Gia Cửu thả bút máy trong tay xuống, vô cùng bình tĩnh.

“Tống Như vẫn luôn là một diễn viên có thực lực, cô ấy chỉ thiếu một cơ hội mà thôi, bây giờ tôi muốn cho tất cả mọi người nhìn thấy, là ai đứng sau cô ấy, như vậy mới có thể giúp cô ấy san bằng chướng ngại.”

“Còn nếu có người sau lưng gian lận, bọn họkhông sợ chết có thể thử xem.”

“Để những người đố kị Tống Như biết quan hệ của chúng tôi, cũng là một chuyện tốt, bởi vì bọn họ nhìn không thấu, vì sao phải kiêng nể Tống Như, tự nhiên sẽ tránh cho cô ấy một con đường.”

Nếu không phải chuyện liên quan tới Tống Nhưm Dương Gia Cửu căn bản sẽ không giải thích rõ ràng như vậy.

“Thân phận và bối cảnh của Tống Như càng thần bí, sức ảnh hưởng sẽ càng lớn.”

Đến lúc, địa vị của cô cũng sẽ trở thành người bình thường không thể động tới.

Trần Viễn bỗng nhiên tỉnh ngộ, quả nhiên tổng giám đốc của bọn họ suy nghĩ càng thêm thấu đáo, toàn bộ giới diễn viên hẳn không còn người thứ hai sẽ quan tâm tới Tống Như như vậy.

“Tôi hiểu rồi, tôi lập tức đi làm.”

Dương Gia Cửu nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út, nở nụ cười dịu dàng.

Anh đã từng nói sẽ đích thân đưa Tống Như tới vị trí cô muốn, làm người thân cận nhất của cô, anh sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh cô.

Trần Viễn hưng phấn đi làm việc, bắt đầu mong đợi sau khi tin tức này lộ ra ánh sáng, bên ngoài sẽ có phản ứng thế nào.



Tống Như dựa theo sự sắp xếp của nhân viên lễ trao giải, đi vào phòng trang điểm chuyên dụng.

Bời vì Dương Gia Cửu chưa bói với cô kế hoạch đặc biệt đêm nay, nên Tống Như cũng không biết rõ tình hình.

Sau khi Tống Như chọn xong quần áo, liền thấy Thượng Quan Lệ phân phát hình ảnh của mình, trải qua những việc này, hai người thật sự trở thành bạn thân, mặc lễ phục nào dự lễ trao giải, đương nhiên muốn hỏi ý kiến của chị em tốt.

Tống Như thưởng thức bức ảnh xinh đẹp Thượng Quan Lệ mặc lễ phục, giống như thấy được dáng vẻ lát nữa cô ấy sắc sỡ lóa mắt: “Màu xanh lam đi, tôn da của cậu. Rất đẹp nha.”

Thượng Quan Lệ rất nhanh liền quay về vẻ ngượng ngùng: “Đẹp hơn nữa cũng không đẹp bằng chiếc váy đuôi cá màu xanh vỏ cau này của cậu, tổng giám đốc Dương nhà cậu thật sự quá thương cậu, lễ phục mỗi lần ra trận đều đặc biệt làm riêng, cậu có phải đã không bỏ xuống được rồi không?”

Thấy Thượng Quan Lệ thoải mái đùa giỡn như bây giờ, Tống Như liền biết cô ấy đã ra khỏi mây mù.

“Bắt đầu trang điểm rồi, lát nữa gặp.”

Thượng Quan Lệ để điện thoại xuống, trợ lí đi tới nói: “Lili, tên rác rưởi kia không chịu đi, vẫn luôn đứng ở bãi đậu xe, nói nhất định phải gặp cô.”

Sắc mặt Thượng Quan Lệ bình tĩnh, nói: “Mặc kệ anh ta đi.”

Cho dù anh ta dập đầu trước mặt cô đến vỡ đầu, cô ấy đều không thể nào hồi tâm chuyển ý. Tha thứ? Anh ta xứng sao?

Trợ lí vừa nghe lời này, lập tức lộ ra nụ cười: “Vậy là đúng rồi, Lili, cô vẫn là ngôi sao lớn áp đảo cả hội trường.”

Cuộc đời cô ấy tuyệt đối sẽ không huye trên tay tên rác rưởi kia.



Thảm đỏ từ cửa lớn lễ trao giải, vẫn kéo dài tới trước cửa xe các ngôi sao.

Các siêu sao tập hợp trong hội trường chính AngelStar, sau khi Tống Như quay lại lần thứ hai tham gia buổi lễ trọng đại như vậy, cô mặc bộ lễ phục này, chậm rãi xuống xe, quay về ống kính tao nhã mỉm cười.

Hôm nay cô không lên sân khấu nhận giải, mà làm khách mời, nhìn các tiền bối trong giới diễn viên nhận vinh quang thuộc về họ.

Vốn dĩ Tống Như muốn trang phục khiêm tốn một chút, tôn lên vẻ đẹp của quản lí, nhưng không cưỡng lại được yêu cầu của Dương Gia Cửu, mặc vào chiếc váy đuôi cá vừa mới được đưa từ nước ngoài về nước, lại phối hợp với cái khoác ngắn màu trắng gạo, phong cách đêm nay của cô đặc biệt kinh diễm.

Sau đó, Thượng Quan Lệ cũng từ trên xe bước xuống, cô ấy cùng Tống Như hai người sóng vai đứng, dùng giọng chỉ hai người có thể nghe được, nói: “Cái áo khoác này của cậu là thêu hoa trên gấm, khí chất tốt hơn rồi.”

“Là người đại diện chọn…” Tống Như mỉm cười.

“A, ánh mắt anh ta thật tốt.”

Trong lòng Tống Như có loại linh cảm lạ, trang phục đêm nay của cô đều do Dương Gia Cửu tự mình chọn, là một một khách mời lại ăn mặc như vậy lên sân khấu dường như quá mức long trọng để tâm, có lẽ, anh có sự sắp xếp bất ngờ nào đó.

Người chủ trì đề cao giọng, nói với tất cra mọi người: “Các bạn, xin mời cùng nhau tập trung vào đầu bên kia thảm đỏ, hai nữ diễn viên xinh đẹp đã lấp lánh lên sân khấu, hai cô là nghệ sĩ của Đại Thiên, Thượng Quan Lệ và Tống Như.”

Ống kính và đèn chớp đều nhắm vào hai người, Tống Như và Thượng Quan Lệ kéo tay nhau…

Chỉ là một bóng người đột nhiên vọt tới trước mặt hai người.

“Lưu Nhất Uy.”

Có phóng viên hô một tiếng, sau đó các nhân viên an ninh liền muốn xong lên bảo vệ hai người, nhưng làm người ta không ngờ tới chính là, Lưu Nhất Uy không tổn thương Thượng Quan Lệ, mà ở trước mặt tất cả mọi người, quỳ xuống.

Tình hình đột phá này có thể nói là tin tức lớn nhất gần đây.

Lẽ nào sau khi anh ta tổn thương Thượng Quan Lệ nhiều lần như vậy, còn muốn yêu cầu cô ấy hồi tâm chuyển ý?

Nếu đầu anh ta không bị vào nước, vì sao lại làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy.

Tống Như không làm gì cả, cỉ đứng bên cạnh nhìn Thượng Quan Lệ, cô ấy cần thời gian.

Thượng Quan Lệ mặc váy dài màu xanh lam đuôi váy buông thõng nạm vụn kim cương, dưới ánh đèn chiếu xuống mê hoặc động lòng người, thêm vào đêm nay cô ấy tô môi đỏ, sau khi cô ấy tỉ mỉ trang điểm, tuyệt đối hoàn toàn xứng đáng nữ vương Tinh Diệu.

Nhưng ngay cả một cô gái cao quý như vậy, lại bị một kẻ cặn bã như vậy liên tiếp ức hiếp…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi