ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

“Cầu hôn, cầu hôn!”

“Dương Tổng, mau cầu hôn với Tống Như đi chứ!”

Mọi người không ngừng hét lên, vỗ tay, cả phim trường đều là âm thanh chúc phúc cho bọn họ.”

Nhưng Dương Gia Cửu chỉ rút ra giấy kết hôn của bọn họ: “Đã kết hôn rồi.”

Nếu hôm nay đã làm tốt mọi chuẩn bị, vậy anh cũng không ngại làm rình rang một chút.

Dương Gia Cửu vừa nói xog, mọi người đều thất kinh, không ngờ rằng bọn họ đã là vợ chồng rồi.

“Trời ơi, hai người vậy mà đã có giấy kết hôn rồi.”

“Wow, hai người hạnh phúc quá, may mà chúng tôi không ức hiếp Tống Như, không có tới số rồi.”

“Tổng tài phu nhân!”

“Vậy mà có kí giả không biết sống chết nói Dương Tổng không có khả năng lấy Tống Như, thật là không sợ chết mà.”

“Kí giả?”

Dương Gia Cửu trầm ngâm, hôm nay anh công bố việc của anh với Tống Như, chủ yếu là muốn cho người nNhà họ Tống biết, bây giờ, anh nghĩ nên cho cả thế giới biết rồi.”

“Bieber, buổi tối tôi mời mọi người ăn cơm, bây giờ tôi đưa Tống Như đi trước.”

“Cảm ơn Dương Tổng.”

Người trong đoàn phim đều vui mừng, đây là tổng tài Đại Thiên Đại Thiên mời khách, đương nhiên là phải đi rồi.

Tống Như quay sang nói với Hàn Nhất: “Anh Hàn, cảm ơn anh thời gian này đã chiếu cố tôi tôi sẽ giữ gìn quyển sách anh tặng cho tôi.”

“Hy vọng sau này sẽ có cơ hội hợp tác với cô.” Hàn Nhất cười.

“Tôi sẽ cố gắng.”

Có thể cùng với ảnh đế diễn xuất, Tống Như nhất định sẽ cố gắng.

“Chúc cô và Tổng Giám đốc Dương mãi hạnh phúc bên nhau.”

“Cảm ơn...”

Thời gian này, cô đã học được rất nhiều thứ từ đoàn làm phim, cô cũng sẽ chuẩn bị trạng thái tốt nhất để làm Dương phu nhân.

....

Sau khi Tống Như rời đi, ông cụ Tống luôn ở trong phòng làm việc.

Tống Nhu tuyệt đối không chấp nhận Tống Như, việc đến ngày hôm nay, ông có thể giao nNhà họ Tống cho ai đây?

Tiễng gõ cửa vang lên, Tống Nhu bước vào đem đến cho ông cốc trà, mắt rưng rưng: “Ông, ông nghỉ ngơi lát đi.”

“Haizzz....” Ông cụ thở dài một hơi, trải qua trận náo loạn như vậy, ông còn có thể nghỉ ngơi sao?

“Ông, cháu biết hôm nay cháu sai, nhưng xin ông tha lỗi cho cháu, cháu thực sự không còn cách nào khác, cháu thực sự không thể sau khi chấp nhận mẹ cô ta lại chấp nhận cô ta, cháu không có lương thiện như vậy...Vừa nghĩ đến mẹ cháu, cháu liền...”

Tống Nhu vừa nhắc đến liền chuyện này liền trở nên căm phẫn.

“Vậy cháu nói xem, nên làm như thế nào?”

Tống Nhu để cốc trà xuống, thấp giọng nói: ”Nếu cô ta đã nói không có quan hệ gì với nNhà họ Tống chúng ta, chúng ta liền công bố cô ta không phải huyết mạch nhà nNhà họ Tống ta, là mẹ cô ta lúc bước vào nNhà họ Tống đem theo cô ta theo.”

Như vậy, cho dù sau này cô ta có làm ra chuyện gì cũng không liên quan đến nhà họ Tống chúng ta.

Ông cụ Tống không trả lời, nhưng xua xua tay, để cho Tống Nhu rời đi ông đã rất thương tâm rồi, tại sao người một nhà lại náo đến mức độ này....

Chỉ là Tống Nhu hiểu, ông cụ Tống không phản đối, nghĩa là ngầm thừa nhận rồi.

Nếu đã như vậy, làm nên làm tới cùng.

....

“Thì ra Tống Như không phải huyết mạch nhà họ Tống!”

“Mẹ cô ấy không phải là tiểu tam, chỉ là đi bước nữa, cô ấy là đi cùng mẹ vào Tống gia, thảo nào...”

“Thì ra là thiên kim giả, cứ tưởng như thế nào nữa!”

“Có điều, nhà họ Tống làm như vậy có phải quá tuyệt tình rồi hay không? Cho dù không phải máu mủ ruột thịt nhưng bọn họ làm như vậy thật không có tình người mà...”

“Chuyện nhà giàu là gì có chân tình cơ chứ?”

Nhà họ Tống công khai Tống Như không phải huyết mạch Tống gia, những lời đồn mẹ cô là tiểu tam cũng là sai lệch, nhưng, làm như vậy thì thật là làm tổn thương đến Tống Như.

Vẫn còn tưởng cô ta là thiên kim tiểu thư sao, bây giờ cô ta là cái gì chứ? Nhất định là do nhà họ Tống không thừa nhận sự tồn tại của cô ta nên cô ta mới đi đóng phim.

Có thể là để tạo danh tiếng cho mình, nhưng không ngờ lại bị nhà họ Tống phủ nhận.

....

Đêm nay, cô nhìn thấy tin tức nhà họ Tống công bố: “Để bảo vệ danh dự của Tống gia, bọn họ làm như vậy là bình thường.”

Bùi Hiển Hiển đứng bên cạnh sắp khóc đến nơi rồi: “Nhưng bọn họ làm như vậy chính là lợi dụng chị! Chị không để tâm chút nào sao?”

“Chị không để tâm.” Tống Như không có biểu cảm gì: “Nhưng chị sẽ sẽ không dùng sự yếu đuối của mình để đấu với họ, sự yếu đuối của chị sẽ không làm cho bọn họ thương hại mà buông tha, chỉ càng khiến cho bọn họ đắc ý, chị phải sống thật tốt, đó mới là cách phản kích tốt nhất.”

Bùi Hiển Hiển gật đầu: “Em hiểu rồi, chị Tống Như.”

Dương Gia Cửu cũng rất nhanh gọi điện thoại đến cho cô: “Một tiếng nữa anh đến đón em, đưa em đến họp báo.”

“Tống Như gật đầu: “Dạ, em biết rồi, Gia Cửu, em không sao...”

Hôm nay là ngày của cô và anh, cô không muốn anh vì chuyện này mà không vui, từ trong điện thoại cô có thể nghe ra sự phẫn nộ của anh.

“Anh đã rất cố gắng khắc chế rồi, anh chỉ hận bản thân tại sao không gặp em sớm một chút, tại sao lại để em chịu nhiều tổn thương như vậy! Như, anh rất hận bản thân.”

“Không, gặp được anh là phúc phận của em, là anh đã cứu em.” Tống Như cố gắng không rơi nước mắt: “Em sẽ chuẩn bị thật tốt đợi anh cho người đến đón em, lát nữa gặp.”

Cô sẽ không để anh thất vọng, cô sẽ chỉ khiến cho những kẻ muốn xem trò cười của cô thất vọng.

Chỉ có như vậy, mới là cách bảo vệ cô tốt nhất

Đã trải qua rất nhiều chuyện, cô sao có thể bị hủy tại đây cơ chứ! Nếu nhà họ Tống đã từ bỏ cô, vậy từ giờ trở đi cô cũng không cần làm thiên kim tiểu thư nhà họ Tống nữa.

Rất nhanh, thợ trang điểm đến, giúp Tống Như trang điểm thay quần áo.

Mà lúc này, trong phòng làm việc của Đại Thiên.

Dương Gia Cửu cúp điện thoại, ánh mắt thâm trầm.

“Ông cụ Tống này nghĩ gì vậy, phát ra tin tức như vậy có lợi gì với bọn họ chứ? Tại sao nhất định ép cô ấy như vậy?” Rick nhíu mày, đem tài liệu để xuống bàn.

“Cho dù Tống Như thật sự không phải huyết mạch nhà họ Tống, ông ta cũng không nên hy sinh cô ấy như vậy.”

“Vậy Tống Như rốt cục là...” Rick hỏi được một nửa thì dừng lại.

Dương Gia Cửu không có biểu cảm dư thừa, chỉ là đáy mắt anh hiện lên sóng ngầm, từ lúc anh nghe thấy tin tức này, anh đã cật lực khống chế sự phẫn nộ của bản thân.

Nếu không anh thực sự không biết bản thân sẽ làm nên chuyện gì.

“Sau này, cô ấy không còn là người nhà họ Tống nữa.”

Rick gật gật đầu: “Tôi hiểu rồi, lát nữa đợi ký giả đến, tôi sẽ làm rõ chuyện này.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi