ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

Mặc dù Tống Như muốn lập tức trở lại đoàn tiếp tục quay phim, cô rời đi cũng khá lâu rồi, tuy rằng cô đã sớm rời khỏi Nhà họ Tống, cũng không hề có ý định quay lại nơi đó, nhưng Tống Nhu nhiều lần lợi dụng mẹ cô, khiến cô không thể nhịn được.

"Tôi còn có lịch trình cần tham gia, tôi đi trước." Sau khi nói xong, Tống Như lập tức đứng dậy ra khỏi phòng ăn, không tiếp tục để ý đến Tống Nhu nữa.

Tống Nhu ngồi ở bên đó, sắc mặc cực kỳ khó coi.

Bất kể là lúc trước hay bây giờ đều thế, cô ta không có cách nào nắm được Tống Như, không nhưng thế còn nhiều lần chịu thiệt trước mặt cô.

Chính vì cảm giác thất bại này nên cô ta luôn muốn mình có thể thắng được Tống Như... Cảm giác hận thù đó đã sớm ăn vào tận xương tủy.

"Tống tổng, còn muốn tiếp tục không?"

"Tiếp tục cái gì nữa? Mọi người đều đi rồi!" Tống Nhu buồn bực hừ một tiếng, chuẩn bị mang người của cô ta rời đi.

Nhưng cô ta còn chưa kịp ra khỏi phòng ăn, thì một đám phóng viên nhanh chóng xông vào, vậy quay cô ta, lập tức giơ micro lên trước mặt cô ta, phóng viên không ngừng gọi tên cô ta đặt vấn đề.

"Cô Tống, nghe nói cô ở Nhà họ Tống nhiều lần muốn đuổi mẹ kế ra ngoài, hơn nữa vì muốn đoạt quyền mà đưa bí mật được giấu kín nhiều năm của Nhà họ Tống bày ra ánh sáng, đây có phải là thật không."

"Cô Tống, có người nói cô vẫn luôn ghen tị với Tống Như, chị em bất hòa, cô đối với điều này có suy nghĩ như thế nào?"

"Cô Tống, mấy lời bình luận anti trên mạng kia đều là do cô tung ra sao?"

"Các người..." Tống Nhu bị ngăn cản không cách nào ra được, chỉ có thể chật vật bị phóng viên vây chặt xung quanh, cũng bởi vì không hề có kinh nghiệm đối phó với đám phóng viên, nên vẻ mặt Tống Nhu vô cùng bối rối, thậm chí còn chửi ầm lên với đám phóng viên, hoàn toàn không còn dáng vẻ tao nhã như lúc nãy.

Phía bên ngoài quán cà phê, Tống Như ngồi trên xe tận mắt thấy được toàn bộ quá trình, khóe môi cô hơi nhếch lên: “Hiển Hiển, phóng viên mà em tìm đến không tồi nha."

Bùi Hiển Hiển cười nói: “Có thể giúp một chút là được rồi!"

Nếu không phải lần này Tống Nhu có chút quá đáng thì Tống Như cũng không định đối xử với cô ta như vậy.

Muốn lợi dụng phóng viên khiến Tống Như cô xấu mặt? Cô ta có phải đập đầu vào đâu rồi hay không, Tống Như lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, sao có khả nặng chịu thiệt được cơ chứ.

"Cô ta hiện tại nên cảm thấy hối hận rồi nhỉ? Lần này không còn ai dám vô lễ với dì nữa rồi."

Một khi Tống Nhu dám làm gì đó với mẹ cô, sẽ có đám chó săn đi theo sau chụp ảnh, cô ta còn có cổ phần của xí nghiệp Nhà họ Tống, nên tuyệt đối sẽ không dám manh động.

Bởi vì lão gia tử sẽ không đem quyền lực giao cho một đứa dây dưa không dứt với đám phóng viên, vậy nên Tống Nhu sẽ càng thận trọng hơn.

"Vì bảo vệ hình tượng của mình, cô ta nên thông minh một chút..."

Biện pháp tốt nhất chính là thân cân hơn với mẹ Tống.

Tống Như chợt nhận ra Bùi Hiển Hiển quá thông minh, hơn nữa còn có thiên phú trong phương diện quan hệ xã hội, đổi lại là chị Hy, cũng chưa chắc đã nghĩ đến việc này.

Tuy nhiên biện pháp này cũng chỉ là trị ngọn không trị được gốc, địa vị của mẹ Tống ở Nhà họ Tống đã được quyết định từ cái ngày bà ấy gả đến đó, không có cách nào thay đổi được.

Cô cũng không muốn để ý đến chuyện của Nhà họ Tống, nhưng việc kia không có quan hệ gì với cô hết, cô chỉ muốn làm việc thật rốt, từng bước đến gần Dương Gia Cửu.

Chỉ là có một số chuyện, Tống Như muốn tránh cũng không thể tránh được.

Hiện tại Tống Nhu còn chưa biết Tống lão gia tử đã lập xong di chúc, đem hết tất cả mọi thứ của Nhà họ Tống lại cho Tống Như, đợi đến khi cô ta biết được chuyện này, khẳng định sẽ náo loạn không thôi.

"Chị Tiểu Như, chờ sau khi khởi động nghi thức bấm máy xong là chúng ra sẽ tiến vào đoàn phim, chị có muốn quay về gặp Boss trước không?" Bùi Hiển Hiển hỏi.

Tống Như nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, chậm rãi phun ra hai chứ.

"Gặp sao?"

Nhìn rồi thì cũng phải tách ra, ngược lại còn khiến cô nhớ anh nhiều hơn.

...

Hai giờ chiều cùng ngày hôm đó.

Ở phim trường ngoại thành phía tây, toàn bộ nhà đầu tư cùng với diễn viên của "Ám dạ cuồng đồ" đều có mặt cùng nhau tham gia nghi thức khởi quay, trong đó cũng có vị đại ca thần bí Âu Dương Hải.

Anh mới ra mắt được bốn năm, dùng dáng vẻ tuấn lãng cùng với cơ thể săn chắc mà đạt được hơn mười triệu fan, hơn nữa vì thể hiện vô cùng xuất sắc trong một bộ phim đấu súng mà nắm chắc được nhiều giải thưởng vào tay, trở thành vị ảnh để trẻ tuổi nhất của liên hoan phim Kim Qua.

Hơn nữa, có rất nhiều vị đạo diễn đều vô cùng tán thưởng khả năng biểu diễn bùng nổ của hắn.

Bởi vì hắn có thể diễn giải nhân vật vô cùng đúng trọng điểm, đến cả khả năng đọc thoại cũng vô cùng tốt, chỉ có điều hắn hơi cổ quái, chính là quá đam mê diễn xuất nên chưa từng xuất hiện scandal, cũng rất ít khi nhận đóng quảng cáo, lại càng không tham gia mất chương trình thực tế, chỉ dốc một lòng đối với việc diễn xuất.

Thậm chí, vì cải thiện diễn xuất, hắn có thể cả một tháng trời không rời khỏi khách sạn.

Các diễn viên cùng diễn với hắn cũng đều vô cùng áp lực, bởi vì Âu Dương Hải không chỉ nghiêm khắc với bản thân mình, mà cũng cực kỳ nghiêm khắc với tất cả các diễn viên trong đoàn phim.

Sau khi Tống Như biết hắn là vai nam chính, cũng vô cùng tò mò, không rõ một người lúc nào cũng có scandal như cô trong mắt đại ca này sẽ như thế nào.

Nghi thức khởi quay diễn ra vô cùng thuận lợi.

Mặc dù Tống Như chỉ là nữ 4, nhưng vị trí cách Âu Dương Hải không quá xa, theo phép lịch sự cô liền chủ động đi chào hỏi.

"Anh Hải."

Âu Dương Hải sau khi nghe thấy tiếng thì lãnh đạm nhìn cô một cái, khẽ gật đầu, xem như là đáp lại.

Tống Như trừng mắt nhìn, quay đầu đi, trong lòng không biết nên làm thế nào, dù sao sau này cô cùng vẫn cùng diễn với người đàn ông này, nếu như hắn vẫn dùng thái độ không mặn không nhạt như vậy sẽ càng khó hợp tác hơn.

Đúng lúc này, Dương Gia Cửu vẫn luôn đứng dưới tàng cây cách đó không xa xem toàn bộ diễn biến của nghi thức khởi quay, nhưng anh không hề lộ diện, anh hiểu rõ, kể cả anh có xuất hiện, cũng không thể nào ngăn cản được sự thực Tống Như sẽ lập tức rời đi cùng với đoàn phim.

Sau khi nghi thức khởi quay kết thúc, Tống Như lên xe xong lập tức gọi một cuộc cho anh.

"Gia Cửu, bọn em phải lên đường rồi, anh tự chăm sóc tốt bản thân."

"... Được." Dương Gia Cửu nhìn đoàn xe của đoàn kịch đi về phía sân bay, tầm mắt hắn từ lúc bắt đầu chỉ nhìn về chiếc xe của Tống Như: “Anh chờ em quay về."

Kỳ thực, anh rất muốn đuổi theo, khiến Tống Như ở lại.

Muốn ôm lấy cô, nói cho cô biết anh không nỡ đến nhường nào.

...

Tống Nhu vất vả lắm mới thoát được khỏi đám phóng viên, cả người chật vật quay trở về Nhà họ Tống, hoàn toàn không còn dáng vẻ kiêu ngạo như lúc thường, trong đáy mắt tràn ngập sự hận thù.

Bởi vì đám phóng viên trắng trợn tuyên bố, khiến cô ta từ người thừa kế tương lai của xí nghiệp Nhà họ Tống nay lại trả thành một đứa con gái ác động chèn ép mẹ kế!

Tống Nhu chẳng nhưng không chỉnh được Tống Như, lại còn khiến bản thân chọc phải phiền phức, nếu Tống lão gia tử mà biết, nhất định sẽ nổi trận lôi đình.

Nhỡ đâu thu hồi quyền lực tổng giám dốc trong tay cô ta...

Dường như vị trưởng nữ Nhà họ Tống là cô ta vĩnh viễn cũng không đấu lại Tống Như, mỗi lần thua đều cực kỳ khó nhìn!

Cô ta ngẩng đầu nên liền nhìn thấy mẹ Tống, lúc này hận không thể xông lên, lập tức đuổi bà ra ngoài, nhưng hiện tại, bên ngoài Nhà họ Tống khắp nơi đều là đám chó săn, cô ta không thể tiếp tục gây chuyện nữa.

"Dì à, con về rồi."

Mẹ Tống giật mình.

Nhiều năm như vậy, Tống Nhu đã từng cười với bà lần nào đâu? Xảy ra chuyện gì rồi!

Mẹ Tống gật gật đầu, cũng không biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì, có chút run sợ nhìn Tống Nhu đi lên tầng.

Sau khi Tống Nhu đóng cửa phòng lại, cô ta hét ầm lên, trong phòng có gì có thể hất đều hất đổ hết!

Tại sao cô ta mãi mãi không sánh được bằng Tống Như!

Rốt cuộc cô ta phải làm thế nào?

Cô ta mới là trưởng nữ của Nhà họ Tống, Nhà họ Tống là của cô ta!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi