ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

“Thực ra lúc ngài giới thiệu Tống Như cho tôi, tôi còn có chút lo lắng… Có điều lúc đó Âu Dương Hải vậy mà lại không chọn Tống Như cùng diễn.”

“Tôi cũng từng lo lắng Tống Như dù sao cũng là nữ diễn viên, có lẽ sẽ có gánh nặng thần tượng, tạo hình của nhân vật này là cần làm xấu đi, không ngờ Tống Như vậy mà có thể chấp nhận! Hơn nữa biểu hiện vô cùng tốt.”

“Mỗi ngày cô ấy đều là người đầu tiên đến trường quay, vừa đến liền trực tiếp luyện tập, đến thầy Lý nhiều năm chỉ đạo võ thuật cũng nói trước nay chưa từng thấy qua nữ diễn viên nào chăm chỉ như vậy.”

“Thậm chí vì một vai diễn, cô ấy hy sinh rất nhiều….”

“Tổng Giám đốc Dương, Tống Như tuyệt đối là một diễn viên tốt, nhất định phải để cô ấy nhận tác phẩm tốt hơn! Để cô ấy càng đứng vững trên vũ đài.”

Dương Gia Cửu nghe những lời khen của đạo diễn, khoé môi tự nhiên nhếch lên, giống như người được khen là anh vậy.

“Tôi vào nghề nhiều năm như vậy, nữ diễn viên chăm chỉ nỗ lực như Tống Như thực sự rất ít.”

“Quả thật.”

Dương Gia Cửu hai chữ ngắn gọn, trong lòng lại tự hào vì Tống Như.”

Chục phút sau, Tống Như hoá trang xong đi ra, trên người vẫn mang theo thứ mùi thối buồn nôn.

Dương Gia Cửu không hề ngờ đến, vậy mà lại hoá trang xấu đến mức độ này, vợ anh quả thực vì bộ phim này mà hy sinh rất nhiều!

Tống Như ngẩng đầu, nhìn Dương Gia Cửu, trong lòng yên tâm không ít.

Tống Như, chuẩn bị một chút, cảnh 33!”

Tống Như bước đến vị trí của mình, cầm kiếm trong tay, chuẩn bị sẵn sàng. Không ai chú ý đến thanh kiếm đặt bên cạnh là thanh kiếm thật đã bị người ta đánh tráo

Cảnh diễn này là đoạn Tống Như và nam chính đấu tay đôi…

Trong quá trình Tiểu Cổn Cổn biểu hiện tài năng thiên bẩn vô cùng cao, thu hút sự chú ý của nam chính.

Mặc dù bình thường cũng tiếp xúc qua phim hành động, nhưng bị hoá trang thành ra thế này, lại làm những động tác múa kiếm, lại không phải là một chuyện dễ dàng.

Tống Như nhìn về phía Dương Gia Cửu, hai người bốn mắt giao nhau, Tống Như có thêm dũng khí.

Chỉ cần Dương Gia Cửu ở bên cạnh cô, cô sẽ không còn sợ bất cứ thứ gì.

“Âu Dương Hải đâu? Chuẩn bị xong chưa?”

Lúc đó, Âu Dương Hải mặc bộ đồ diễn bước qua, trên mặt vẫn là biểu cảm lạnh lùng như cũ, hoàn toàn coi như không nhìn thấy người của đoàn phim, trực tiếp đến vị trí mình nên đứng.

Bùi Hiển Hiển đứng bên cạnh nhìn anh ta, lại nhìn Dương Gia Cửu, hai người này quả nhiên có chút giống, chủ yếu là khí chất

Một người bá đạo, một người cao lãnh….

“Lại lần nữa!”

“Âu Dương Hải lúc này không có bất cứ vũ khí gì, phải qua một lúc, anh ta trong lúc đánh nhau mới nhặt thanh kiếm đó.

“Vậy thì cứ theo luyện tập mà đến, sẽ không có vấn đề, đừng nhìn xuống dưới vách đá.” Âu Dương Hải nhắc nhở.

Tống Như ngẩng đầu, nghiêm túc gật gật đầu, lúc này, anh cũng ở khoảng cách gần nhìn thấy mặt Âu Dương Hải, trong lòng cũng có cách nghĩ như Bùi Hiển Hiển, anh ta và Dương Gia Cửu, quả thật có vài phần giống!

“Bắt đầu!”

“Oa, ngươi không phải thực sự muốn giết ta chứ?” Tống Như vừa nhập vai, đến ngữ khí đều trở nên vô cùng vô lại.

“Có thể chết trong tay ra, là may mắt của ngươi.” Người đàn ông ho nhẹ, cơ thể vừa động, xông về phía Tống Như.

Hai người ở trên vách núi, bắt đầu đánh nhau.

Lúc đầu Tống Như có thể hoàn thành động tác rất tốt, nhưng sau đó, có cảm thấy có chút lực bất tòng tâm, mặc dù vừa rồi Âu Dương Hải nhắc nhở cô không được nhìn xuống dưới vách núi, nhưng ở đây xung quanh đều là vách đá, còn có gió không ngừng gào thét.....

“A!” Có người hét lên một tiếng.

“Chuyện gì thế!”

Vốn dĩ kiếm của Âu Dương Hải sẽ sượt qua vai của Tống Như, bởi vì là kiếm giả, sẽ không có nguy hiểm, nhưng Âu Dương Hải khi vừa nhấc kiếm liền phát hiện trọng lượng không đúng, chỉ là đợi đến khi anh muốn thu lại động tác, hai người đều trên vách núi, căn bản không kịp!

Dưới tình huống nguy cấp, anh chỉ đành nắm lấy cánh tay của Tống Như, để thanh kiếm sượt qua cánh tay anh, sau đó hai người cùng rơi xuống.

Bởi vì không kịp quay người, mắt cá chân của Tống Như bị va đập mạnh.

Lúc đó, tất cả mọi người đều bị doạ sợ.

Một bóng đen ngay phút đầu tiên liền xông đến bên cạnh Tống Như.

“Mau qua đây xem!”

May mà Âu Dương Hải có kinh nghiệm, động tác đủ nhanh, nếu không, bọn họ thực sự nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng cho dù Âu Dương Hải dùng vai của mình đỡ một kiếm, Tống Như cũng vì thế mà ngất đi, vết thương của Âu Dương Hải cũng không lạc quan.

Dương Gia Cửu đỡ hai người bọn họ, hét lên với đoàn phim: “Lập tức đi bệnh viện!”

“Đúng….đi bệnh viện!” Đạo diễn lập tức cho người đi chuẩn bị xe.

Dương Gia Cửu bế người lên xe, quay đầu lạnh lẽo nói với đạo diễn: “Lập tức cho người điều tra! Tại sao lại xảy ra sự cố!”

Đạo diễn bị doạ không nhẹ, bị Dương Gia Cửu hét lên như vậy, càng thêm hoang mang lo sợ, chỉ biết vội vàng trả lời: “Được! Tôi lập tức….Lập tức đi điều tra.”

Đây không phải chuyện đùa, rất có thể hai người bọn họ sẽ rơi xuống vách núi!

Tổ trưởng phụ trách đạo cụ lập tức kéo đạo diễn lại: “Đạo diễn, tôi thực sự đều kiểm tra qua, đao không phải tôi đổi!”

“Mọi người đều nhìn thấy, rốt cuộc là thế nào?” Đạo diễn nhìn Dương Gia Cửu lái xe rời đi, thở dài một hơi: “Một người người là vợ Tổng Giám đốc Dương, một người là ảnh để đang hot, các người rốt cuộc mấy người làm việc kiểu gì vậy? Đạo cụ là ai mang qua đây?”

“Tôi…Tôi sáng nay rõ ràng đã kiểm tra hết rồi, sau đó để Đông mang thùng qua đó, Đông! Đông đâu rồi!” người phụ trách cũng bị doạ, chỉ là lúc này, anh khắp nơi cũng không tìm thấy cậu nhân viên Đông.

………

“Thông tin mới nhất, diễn viên Tống Như trong quá trình quay bộ phim cùng với nam chính bị thương….”

“Có người biết biết rõ sự tình tiết lộ, đoàn phim Ám dạ cuồng đồ có người chết, một nam một nữ, nghi ngờ là nữ minh tinh Đại Thiên Tống Như và nam diễn viên thời đại mới vừa đoạt giải Ảnh đế Âu Dương Hải.”

“Nhân viên đoàn phim làm ăn tắc trách, đem đao thật thành đạo cụ khiến diễn viên bị thương, thậm chí hôn mê chưa tỉnh.”

Sau khi Dương Gia Cửu đưa Tống Như và Âu Dương Hải vào phòng cấp cứu, trên mạng lập tức xuất hiện tin tức.

Trần Viễn lập tức thu thập tài liệu, phát hiện sự việc lần này rất kì lạ.

“Rõ ràng sự việc mới xảy ra có nửa tiếng, đám nhà báo giống như biết trước sẽ xảy ra sự cố, liên tục đưa tin, hơn nữa lời lẽ xác thực, giống như có mặt ở hiện trường tận mắt nhìn thấy vậy, độc ác nhất là, nội dung tin tức này đều rất bất lợi với bà chủ.”

“Phong toả toàn bộ tin tức, sau đó cho người chuyên môn đến hiện trường điều tra, nhất định phải tìm ra chân tướng.”

Dương Gia Cửu đợi ở cửa phòng phẫu thuật, con mắt phát ra tia lạnh.

“Rõ!” Trần Viễn lập tức đi xử lí.

Trên đường, anh nhận được cuộc gọi của chị Hy: “Xảy ra chuyện gì? Chị vừa đọc được tin tức, Tống Như thật sự bị thương sao? Tình hình thế nào!”

“Bị thương, nhưng không nghiêm trọng như vậy, chị đừng lo lắng.”Trần Viễn an ủi nói.

“Vậy Âu Dương Hải đâu? Tại sao có người nói anh ta vì cứu Tống Như rơi xuống vách núi mà chết?”

“Vốn dĩ không giống như những gì tin tức nói.” Giọng nói của Trần Viễn lạnh đi vài độ: “Chị ở nhà nghỉ ngơi, đừng lo lắng, chuyện này nhất định là có người

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi