ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

Bùi Hiển Hiển nhìn nhìn anh, trong đôi mắt to ánh lên đèn nê ông bên đường, “Vậy được, chúng ta đi gặp đạo diễn, còn thời gian.”

“Không đi!” Âu Dương Hải lần đầu tiên trực tiếp từ chối đề nghị Bùi Hiển Hiển, anh cảm thấy anh không thể nuông chiều cô nữa, mỗi ngày tính nhẫn nại của anh đều chịu đựng khảo nghiệm.

“Nhưng mà, tôi đã đồng ý với bọn họ, chẳng lẽ bảo tôi lấy danh nghĩa trợ lý của anh lỡ hẹn sao?”

“Tôi vừa mới giúp em bồi thường một chiếc váy giá trên trời, em không định trước tiên theo tôi chấm dứt chuyện này sao?” Âu Dương Hải chắn ở trước mặt Bùi Hiển Hiển, lộ ra một tia tươi cười tức giận.

“Anh muốn thế nào?” Bùi Hiển Hiển cảnh giác nhìn anh, giây tiếp theo kiên định nói, “Tôi sẽ không vì tiền mà từ bỏ tôn nghiêm!”

“Được, tôi sẽ không làm chuyện khiến em đánh mất tôn nghiêm, đến nhà tôi, nấu bữa khuya một tháng, nấu bữa sáng một tháng.”

“Vậy chẳng phải mỗi ngày cũng chưa có cách về nhà sao?”

“Bằng không, đưa tiền cho tôi!” Âu Dương Hải xoay người nụ cười càng sâu, sau khi đi tới phía trước hai bước, nhìn thấy Bùi Hiển Hiển còn đứng tại chỗ, cười lớn tiếng nói, “Không đi gặp đạo diễn, vậy tôi về nhà!”

“Anh đứng lại!” Bùi Hiển Hiển vội vã chạy tới, cô thật vất vả tranh thủ được cơ hội gặp mặt, đương nhiên muốn đi gặp, chỉ là cô nghĩ đến nụ cười vừa rồi của Âu Dương Hải, cảm thấy tim đập nhanh.

Rốt cuộc bọn họ là quan hệ gì? Bản thân Bùi Hiển Hiển cũng không rõ.

Trước kia cô vẫn luôn sinh bệnh, trường học đều rất ít đi, quen biết nam sinh cũng ít, cô không biết rõ lắm rốt cuộc thích một người là cảm giác thế nào.

Hơn nữa, thân thể của cô sẽ luôn khoẻ mạnh sao?

Cô không biết, cho nên không dám đánh cuộc.

Cô càng tiếp cận Âu Dương Hải, càng biết anh vì chính mình thay đổi bao nhiêu, mỗi lần trở thành trường hợp đặc biệt của anh, đều làm Bùi Hiển Hiển có một lát thất thần. Cô không nghĩ tới siêu sao ảnh đế vốn dĩ cách cô xa xôi như vậy, lại thật sự đối xử tốt với cô.

Nếu như, sau khi cô trả giá thật lòng, anh chỉ xua xua tay nói là một trò đùa.

Cho nên, cô nỗ lực giả ngu.

Chỉ cần không thừa nhận, không đáp lại, có lẽ có thể một mực bảo trì trạng thái như vậy.

Sao cô lại không động lòng chứ? Người đàn ông đẹp trai như vậy mỗi ngày đều ở trước mắt cô, hơn nữa vẫn luôn cẩn thận để ý cảm nhận của cô, nếu không động lòng, cô thật sự là đầu gỗ.

Bùi Hiển Hiển ở trên xe cúi đầu, đắm chìm trong suy nghĩ của mình.

Cô còn có thể đi tham gia bộ huấn luyện quan hệ xã hội trong Đại Thiên, chờ đến một ngày Âu Dương Hải không cần cô nữa…

“Này, ngủ rồi?” Âu Dương Hải nhíu mày nhìn cô, giống như cảm thấy sắc mặt cô có chút tái nhợt, giơ tay thăm dò cái trán của cô.

Bùi Hiển Hiển giống như đã quen với việc tiếp xúc tứ chi của anh.

Chẳng qua…… Anh có thể chấp nhận một người bình thường như mình, còn người trong nhà anh thì sao?

Bùi Hiển Hiển không dấu vết né tránh tay anh, “Tôi không ngủ, sắp tới rồi.”

Cô nghĩ, chỉ cần cô không nói, Âu Dương Hải vĩnh viễn sẽ không biết cảm giác trong lòng cô, cô nhất định phải khống chế tình cảm của mình.

Âu Dương Hải nhìn người trước mặt, dời mắt, anh không có ý định cho Bùi Hiển Hiển cơ hội chạy trốn, mặc kệ bị né tránh bao nhiêu lần, anh đều sẽ tới gần cô.

Cho dù con đường này thật sự rất quanh co, anh cũng không sợ, trên thế giới này, lần đầu tiên anh cảm thấy hứng thú đối với một người phụ nữ, sao có thể dễ dàng thả cô đi?

Anh tận lực làm Bùi Hiển Hiển hiểu rõ anh, mặc kệ bao nhiêu năm.

……

Với sự nổi tiếng của 《Mảnh vỡ hồi ức 》, phim truyền hình 《 Đồng lúa mạch 》 cũng được chú ý, phim tuyên truyền cũng chịu chú ý, độ nổi tiếng của Tống Như cũng tăng lên rất nhiều, cái nhìn của mọi người đối với cô có thay đổi rất lớn so với trước kia, ảnh hậu đã từng bị tai tiếng quấn thân đã biến mất không thấy, bởi vì mọi người đều có thể nhìn tahays mấy ngày đó tới nay, Tống Như nỗ lực trả giá cùng không ngừng tiến tới.

Lần này làm nữ chính diễn cùng Âu Dương Hải, người ngoài giới cũng sẽ không cho rằng Tống Như sẽ liên luỵ Âu Dương Hải, bản thân cô chính là một diễn viên có kỹ thuật, hơn nữa làm việc kín đáo, sẽ không lợi dụng cơ hội lần này cọ nhiệt Âu Dương Hải.

Sau khi Tống Như nhận được lời mời chính thức thử vai 《 Dục hỏa chi luyến 》, chú ý tới tên đối thủ cạnh tranh, Hề Mạn và Hàn Tử Di. Hai người đều là diễn viên cực kỳ có thực lực, Hề Mạn còn từng tham gia diễn xuất trong vở kịch 《 Hồ Bạch tượng 》.

Tổng đạo diễn được chọn cũng đã xác định, là đạo diễn Hoa kiều Úc Nam, anh ta đã từng có hai tác phẩm điện ảnh đạt được đề cử của liên hoan phim quốc tế, là một đạo diễn thế hệ 80, thành tích của anh ta đã cực kỳ không tồi.

Cho nên lần này cạnh tranh càng thêm kịch liệt!

Tống Như cùng Dương Gia Cửu nhìn nhau.

“Em sẽ cố gắng.”

“Anh ở bên cạnh em.”

Mỗi một bước Dương Gia Cửu vì Tống Như vạch kế hoạch đều có lý do của anh, anh tin tưởng thực lực của Tống Như, hơn nữa mặc kệ kết quả thế nào, chỉ cần ra sức thực hiện, liền không hối hận.

……

Chiều hôm nay.

Ở vườn hoa phía sau khách sạn nào đó, một ông già mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đi vào quán cà phê, sau khi nhìn xung quanh, đi đến một cái bàn ở trong góc.

“Ông Dương, ngài đã tới!” Úc Nam đứng dậy, đối với ông cụ Dương nhiệt tình vươn tay, “Đã sớm nghe ba tôi nhắc đến tên của ngài, rất vinh hạnh cùng ngài gặp mặt.”

“Nói ngắn gọn đi, tôi có hai việc muốn phiền cậu hỗ trợ.” Ông cụ Dương đối với một hậu bối khách khí như vậy, đã cho đủ mặt mũi.

Úc Nam gật đầu, “Mời ngài nói!”

“Thứ nhất, chuyện tôi gia nhập bộ phim này, không thể để bất luận kẻ nào biết, cái tôi nói chính là thân phận thật sự của tôi.”

Ông cụ Dương và ba của Úc Nam là bạn bè nhiều năm, ông có thể thuận lợi gia nhập, cũng là người bạn già này hỗ trợ, cho nên Úc Nam biết ông chính là ông nội của Dương Gia Cửu, chủ tịch tập đoàn Dương thị.

Úc Nam gật đầu, “Được, ngài yên tâm, tôi sẽ sắp xếp ổn thoả, nhưng trong quá trình quay phim, ngài nhất định phải chú ý thân thể.”

“Thứ hai, ngày mai là phỏng vấn nữ chính đúng không? Tôi muốn cậu gia tăng một chút khó khăn đối với Tống Như.” Ông cụ Dương nói vô cùng trực tiếp.

“Không phải cô ấy là…”

“Khụ khụ, đó là chuyện của tôi, lúc phỏng vấn cậu chỉ cần làm khó nó một chút, hoặc là dứt khoát không nói cho nó thời gian chính xác!”

Úc Nam nghe xong yêu cầu này, dở khóc dở cười, “Ngài như vậy…”

“Chuyện của giới nghệ sĩ cậu rõ ràng hơn tôi, cho dù là diễn viên ưu tú, cũng có thể sẽ đối mặt với đủ loại đề khó, bị khó xử, bị tính kế, tôi chỉ muốn nhìn xem nếu con bé gặp loại chuyện này, sẽ làm thế nào.”

“Nếu như ngay cả chút sóng gió này nó cũng không chịu được, vậy cánh cửa nhà họ Dương chúng tôi cũng không phải dễ bước vào như vậy.”

Trên thực tế, ấn tượng đầu tiên của Úc Nam đối với Tống Như cũng không tồi, bởi vì nhìn từ kỹ thuật diễn cùng ngoại hình, Tống Như đều rất phù hợp với nhân vật trong bộ điện ảnh này, duy nhất chính là, trước kia Tống Như không thể cho ra động tác như tác phẩm.

Nói cách khác, ở phương diện diễn động tác có thể cô sẽ tương đối yếu một chút.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi