ẢNH HẬU CỦA CHÀNG TỔNG

Lại nhìn qua Tống Như, qua việc này cô không chỉ có thêm rất nhiều người hâm mộ, có rất nhiều đạo diễn nổi tiếng cũng ngỏ lời muốn hợp tác với cô, có hợp đồng quảng cáo với LKU làm khởi điểm, con đường phục hồi sự nghiệp ngày càng mở rộng, hơn nữa chất lượng của những hợp đồng làm người phát ngôn mà cô nhận cũng ngày càng cao hơn.

Trên danh nghĩ, Tống Như là nghệ sĩ của giải trí Huy Hoàng, cô có tiền đồ phát triển lớn như vậy, cấp cao trong công ty vô cùng hài lòng, nhưng Bùi Lạc Phong một chút cũng cảm thấy không vui.

Cục diện bây giờ hoàn toàn đi ngược với kế hoạch của anh, nếu như thật sự giống như lời của Dương Vũ Mịch nói, sau khi sự nghiệp của Tống Như thành công, cô cũng sẽ giẫm đạp hạ bệ anh, phải làm sao bây giờ?

Anh ta đã mấy lần muốn gọi Tống Như về công ty để bàn chuyện hợp đồng, nhưng chị Hy vẫn lấy lý do kẹt lịch quay phim để từ chối, trong lịch sử của thế giới showbiz này, Tống Như ắt hẳn là một nghệ sĩ không thèm đếm xỉa đến việc ký hợp đồng với công ty nhất.

Tống Như không phải muốn trốn anh, mà là lần quay phim này đích thực là một cơ hội không dễ có được, cô muốn chuyên tâm vào công việc, ngày thứ hai sau khi kết thúc quay phim, Tống Như trở về công ty.

Vừa bước vào cửa, thư ký đã mời cô đến phòng làm việc của Bùi Lạc Phong.

"Tống Như...mời ngồi." Bùi Lạc Phong nhìn thấy cô đến, biểu cảm tràn đầy phức tạp.

"Chị Hy nói anh tìm tôi có việc gấp." Tống Như sắc mặt bình thản ngồi xuống ghế sofa, giữ một khoảng cách với Bùi Lạc Phong.

"Tình hình sau khi về nước thì cô cùn biết rồi, cô nhận được lời mời làm người phát ngôn cho LKU, công ty vui mừng cho cô, sau này cũng sẽ giúp cô tranh thủ nhiều nguồn tài lực, cho nên đừng tranh giành với Dương Vũ Mịch nữa, có được không?"

Tống Như nhẹ nhàng ngước mắt lên, ánh mắt bình thường không chút lung lay.

"Tôi từng tranh giành với cô ta sao? Việc mà cô ta không có năng lực làm, tôi cũng làm được rồi, tôi cướp giật thứ gì của cô ta chứ? Không lẽ trong giới nghệ thuật này, những người giỏi hơn cô ta đều mắc nợ cô ta sao?"

"Tống Như, cô nói như vậy..." Bùi Lạc Phong cứng họng, cả nửa câu cũng không thốt ra lời, sự tàn khốc của giới showbiz này không phải chỉ nhắm vào một người nào cả, Tống Như nói không sai, nếu như đổi lại người thành công thuận lợi hôm nay là Dương Vũ Mịch, anh cũng sẽ chỉ biết mừng cho cô ta, anh không thể không thừa nhận rằng, anh không thể làm gì Tống Như cả.

Bùi Lạc Phong đảo mắt một vòng, nhìn về phía Tiêu Dĩnh đứng sau lưng Tống Như.

"Được rồi, tôi gấp gáp tìm cô không phải muốn cãi nhau với cô, mà là muốn nói cho cô biết một tin tốt." Bùi Lạc Phong trịnh trọng lấy ra một bản kế hoạch: "Lần này cô đi nước ngoài quay phim, đem lại rất nhiều lợi ích khả quan cho công ty, sau buổi họp, hội đồng quản trị quyết định muốn nâng đỡ cô."

"Điều kiện như thế nào." Giọng nói của Tống Như vô cùng bình tĩnh, cô hiểu các nước đi của Huy Hoàng hơn bất kỳ ai khác, anh ta đã đổ biết bao nhiêu tiền cho Dương Vũ Mịch, không thể nào đột nhiên quay qua chú ý tới mình.

Nâng đỡ cô? Tống Như ngàn vạn lần cũng không tin...

Nếu không cô cũng sẽ không gặp nhiều rắc rối như vậy, cũng không cấu xé nhau với chị em Bùi Lạc Phong.

Bùi Lạc Phong không ngờ Tống Như có thể nhìn thấu mọi thứ, anh đem bản kế hoạch để trên bàn: "Không có điều kiện gì hết, chỉ là muốn bố trí cho cô một nguồn tài lực tốt nhất, bước đầu tiên là muốn chỉ định cho cô một người quản lý mới."

Tiêu Dĩnh vừa nghe thấy, liền đảo mắt nhìn Bùi Lạc Phong.

Cô là người mà bọn họ phát tới bên cạnh Tống Như, bây giờ đột nhiên muốn đổi người, có phải vì cô thật tâm đầu quân cho Tống Như đã bị họ phát hiện?

Tiêu Dĩnh có chút lo lắng, đành phải đứng về phía Tống Như.

Trong cái giới hỗn loạn này cũng lâu rồi, Tống Như cũng hiểu rất rõ những loại thủ đoạn trong đó, nghĩ qua nghĩ lại, ánh mắt an ủi nhìn Tiêu Dĩnh, cô nói với Bùi Lạc Phong: "Ban đầu các người đổi chị Hy cũng không thông báo cho tôi một tiếng, bây giờ vẫn còn muốn lập lại như cũ sao?"

Một khi đổi Tiêu Dĩnh, điều đó có nghĩa là họ đã hoài nghi Tiêu Dĩnh, sau này bất luận Tiêu Dĩnh là quản lý cho ai, cuộc sống cô sau này nhất định sẽ không được tốt, Tống Như sẽ không để người thật tâm bên cạnh mình chịu ủy khuất, nếu muốn thay đổi người, cũng phải tìm một vị trí tốt cho cô ấy.

Tiêu Dĩnh nghe Tống Như nói như vậy, trong lòng vô cùng cảm động, sự thật đã chứng minh, Tống Như không có bỏ rơi cô, không uổng công cô một lòng hướng về cô ấy, cô tin tưởng Tống Như.

"Đây là quyết định của công ty, tôi cũng không có quyền lên tiếng, nhưng cô yên tâm, công ty nếu đã có ý nâng đỡ cô, thì nhất định sẽ sắp xếp nguồn tài lực tốt nhất cho cô, đây cũng đều là vì nghĩ cho tiền đồ của cô."

"Vậy sao... vậy anh nói cho tôi biết người quản lý mới là ai?" Tống Như tiếp tục hỏi: "Nếu như người đó không chuyên nghiệp như Tiêu Dĩnh thì sao?"

"Cái này cô có thể yên tâm, cô ấy vô cùng có kinh nghiệm, mấy ngày nữa cô ấy sẽ chính thức đến gặp cô, lúc đó lịch trình của cô cũng sẽ được sắp xếp, mấy ngày nay cô cứ việc nghỉ ngơi đi, sau này sẽ không có những ngày nghỉ thoải mái như vậy nữa đâu." Bùi Lạc Phong nói thì nói, nhưng không hề tiết lộ thân phận của người quản lý mới một chút nào.

Tống Như không tiếp tục tranh luận với anh, anh ta mở miệng đều nói là sắp xếp của công ty, nhưng Tống Như đâu có ngu, bọn họ đã đấu đá nhau như vậy, Bùi Lạc Phong đâu thêt nào vì cô mà sắp xếp mọi chuyện như vậy.

Cô phải nắm quyền chủ động trong tay!

Tống Như đứng dậy đi ra ngoài, liếc nhìn Tiêu Dĩnh ở phía sau, dừng bước: "Bây giờ cô ấy vẫn là quản lý của tôi, cô ấy đi với tôi, không có vấn đề gì chứ?"

Chỉ với một câu nói, khiến Tiêu Dĩnh càng thêm cảm động.

Tống Như chóng chọi với giải trí Huy Hoàng thật sự đã vô cùng cực khổ rồi, nhưng những tình cảnh như vậy chưa bao giờ có thể khiến cô gục ngã, thử hỏi có vị minh tinh nào làm được điều này chưa.

Bùi Lạc Phong nhăn mày: "Được."

Anh ta phát hiện mình càng ngày càng không thể chi phối Tống Như được nữa, cảm giác mất đi sự khống chế này khiến anh ta khó chịu vô cùng.

Tống Như cùng với Tiêu Dĩnh đi ra ngoài, chị Hy đã đợi họ ở trong xe: "Sao rồi, Bùi Lạc Phong không làm khó hai người chứ?"

"Anh ta nói công ty muốn nâng đỡ em, muốn cho em nguồn tài lực tốt nhất, còn nói muốn đổi người quản lý cho em." Tống Như bình thản thuật lại những chuyện xảy ra lúc nãy.

"Lại đổi? Đổi ai?" Chị Hy vừa biết bọn họ muốn giơt trò, liền ngồi không yên nữa.

Ban đầu Bùi Lạc Phong bọn họ còn chẳng thèm quan tâm đến ý kiến của Tống Như, liền lập tức đem Tiêu Dĩnh đến bên cạnh Tống Như, bây giờ thấy Tống Như phát triển đến như vậy lại muốn phái người nào đó đến giày vò bọn họ?

Đột nhiên, cô nghĩ đến một người: "Chắc không phải là..."

"Anh ta không nói, cứ giấu giấu diếm diếm, cho nên em nghĩ nhất định là cô ta."

Tiêu Dĩnh nhìn thấy biểu cảm của Tống Như và chị Hy, đấy lòng thốt lên một cái tên: "Bùi Uyển Linh?"

Chị Hy phủi tay một cái, tức giận nói: "Công ty hải ngoại đã truyền tin rồi, nói Bùi Uyển Linh lạm dụng quyền lực, làm tổn thất lợi ích công ty, bị đình chỉ công việc lâu dài rồi. Ở bên đó quậy không được nữa, lại muốn về đây tính kế em, chị thấy cô ta chắc chắn sẽ lại giở thủ đoạn sau lưng, Tống Như, hay là chúng ta đổi công ty đi?"

Bây giờ Tống Như hoàn toàn có khả năng đổi công ty, nhưng cô không muốn làm như vậy.

"Vẫn chưa đến lúc." Tống Như ý vị thâm lường cười lên, tuy đứng ở phía đối lập với Bùi Lạc Phong, nhưng điều đó không có nghĩa cô phải rời khỏi giải trí Huy Hoàng.

Chí ít, không phải bây giờ, cô vẫn chưa đạp đổ Dương Vũ Mịch.

Tống Như nhìn Tiêu Dĩnh một cái, chị Hy lập tức hiểu ý: "Chị đưa em về trước, sau đó đến Tiêu Dĩnh."

Tống Như gật đầu, cô biết chị Hy sẽ giúp cô an ủi Tiêu Dĩnh thật tốt. Dù sao đối với người đã thật tâm ở bên cạnh cô, cô cũng không muốn Tiêu Dĩnh bị Bùi Lạc Phong thao túng.

Sau khi trở về biệt thự, Dương Gia Cửu đã chuẩn bị sẵn một bó hoa thật đẹp tặng cô, chúc mừng cô quay xong phần quảng cáo đầu tiên mà cô nhận được trên con đường phục hồi sự nghiệp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi