ẢNH HẬU LÀM QUÂN TẨU

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Editor: Mẹ Bầu
"Già rồi già rồi, thấy nhiều người phấn khởi tiến lên như vậy, tôi cũng cảm thấy mình không còn cô đơn nữa rồi."
Đạo diễn Lý liếc nhìn cô một cái.

Viên Dĩ Lam sờ sờ mặt mình.

Quả thật Viên Dĩ Lam đã không còn tuổi trẻ nữa rồi, hiện tại cô chỉ có thể diễn một ít những vai tiểu thư khuê các, hay vai nữ Tướng quân gì đó.

Độ chừng hai năm nữa, phỏng chừng cô sẽ diễn các vai làm mẹ chó các nữ diễn viên tuổi trẻ.

Đinh Văn Ngạn cũng thích quay phim cùng với Ứng Uyển Dung.

Cái loại yêu thích này không phải là sự yêu thích liên quan đến tình yêu nam nữ.

Mà là giữa hai đối thủ có lực lượng ngang nhau.

@MeBau*[email protected]@ Với khả năng diễn xuất nhập tâm và sự chân thành, Đinh Văn Ngạn rất mong muốn được đóng phim với Ứng Uyển Dung và có thể thực hiện những cảnh quay tốt hơn.
Theo thời tiết lạnh dần, các loại phân cảnh diễn xuất đánh võ cũng mới thực hiện quay.

Bởi vì quan tâm đến thân thể của Ứng Uyển Dung còn kéo dài thêm một số ngày nữa.

Cho đến khi Lý Hữu Đạo xác định Ứng Uyển Dung quả thật không có vấn đề gì, thì về sau, trên người cô, các vết xanh xanh tím tím cao thấp cứ thế nối tiếp nhau, luôn luôn không biến mất được.
Đoàn làm phim còn có những võ sư dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com chuyên thiết kế thực hiện các động tác võ thuật, cố gắng để có những hình ảnh đẹp mắt, kịch tính.

Cho đến lúc này thì mới thấy được ý nghĩa của việc Lý Hữu Đạo đã cho bọn họ được tham dự một khóa tập huấn đặc biệt.
Động tác khó hơn nữa, mấy người đều thực hiện lưu loát sinh động như mây bay nước chảy.

Liễu Tiểu Tiểu lần lượt chạy trốn ở phía dưới mí mắt của Diêm Xương.

Ở trong sự đối địch, hai trái tim lại đến gần lẫn nhau.

Diêm Xương cũng không thể tránh khỏi bắt đầu coi trọng đối với Liễu Tiểu Tiểu.
Theo cuộc chiến liên tiếp phát sinh, thân phận của Liễu Tiểu Tiểu cũng đã sắp sửa không thể che giấu được nữa...
Sắp tới Tết Nguyên đán rồi, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn đoàn làm phim vẫn một mực phải quay phim.

Ứng Uyển Dung gọi điện thoại về nhà, nói rõ nguyên nhân.

Người nhà ngoại trừ việc dặn cô phải chú ý chăm sóc cho bản thân, chính là lại gửi đến cho cô một ít đồ ăn nữa.
Đồ ăn mà Lý Hương Hoa làm, tuy chỉ là dưa muối thôn quê, thịt khô gì đó, nhưng mà do cả ngày đều ăn mấy thứ thiếu dinh dưỡng như vậy, nên người trong đoàn làm phim ánh mắt đều đã sớm xanh lợt ra rồi.

Không đợi Ứng Uyển Dung chia xong, liền đều ăn không còn một miếng.
Dịp Tết Nguyên đán, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Cao Lãng cũng không cách nào trở về nhà được.

Nhân dịp Lễ mừng năm mới, lúc ấy anh cũng chạy tới đoàn làm phim, cùng với mọi người bao gói viên sủi cảo ở trong phòng ăn.
Đạo diễn Lý cũng không phải là người không thông hiểu nhân tình thế thái như vậy.

Ông cho phép nghỉ nửa ngày, ngày hôm sau lại mở máy quay.


Con cái trong nhà ông đều ở nơi khác.

Một mình ông ở kinh đô như vậy, ngược lại, cũng không có kỳ vọng gì quá lớn đối với năm mới.
Thấy mọi người làm sủi cảo với khí thế ngất trời, cũng thấy cao hứng, liền nhập hội cùng giúp vui.
"Đạo diễn Lý, buổi tối chúng tôi muốn bao đồng tiền xu vào trong sủi cảo đi.

Ai ăn được sủi cảo có nhân như vậy, năm nay tuyệt đối trong lòng nghĩ gì sẽ đạt được như thế.

Cho nên buổi tối sẽ phải biểu diễn tiết mục." Nhân viên công tác ồn ào nói.
Đạo diễn Lý vẫy vẫy tay.

Đây không phải là biểu diễn tiết mục nhé! Ông có thể tự tin nói, chỉ cần là xem vận khí của bản thân
.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi