ẢNH HẬU TÁI LÂM

Edit: Um-um

Mãi cho đến khi buổi quay kết thúc, trên mặt của mỗi diễn viên đều cười híp mắt, không phải là không mệt mỏi nhưng bản thân trong phim trong thể giải thích được, lúc quay tâm trạng rất dễ chịu. Cộng thêm hai vị diễn viên chính rất có sức hút, hiệu quả tốt đến nỗi Đường Duệ muốn khóc đến rung trời sập đất. 

Mà cái phản ứng hoá học giữa Cố Tương và Triển Cự Cự đúng là quá tuyệt vời. Bỏ việc tình cảm riêng tư qua một bên, từ góc độ khán giả, Đường Duệ có thể đoán được CP Dạ Miêu sẽ cháy đến thế nào. Mờ ám giữa bọn họ rất nồng thắm. Vốn Triển Dương là vua diễn xuất, vị người mới Cố Tương này ngoài dự đoán lại có thể theo kịp tiết tấu của anh hơn nữa cũng rất khá. Loại cảm giác kết hợp này tất cả mọi người đều nhận ra được. Lúc đóng máy, Tưởng Lily còn len lén kề tai nói nhỏ với Cố Tương: “Này, hay là hai người thành CP thật luôn đi.”

Đường Duệ là một đạo diễn bốc đồng, người tài hoa chưa bao giờ hành động theo lẽ thường. diendd@nleequydd0n_um_um Có lẽ hắn cảm thấy trạng thái của "Sư muội mới đến" tốt như vậy giúp cho hắn có lòng tin vào tiến độ quay phim, dám nói: “Sau khi dọn dẹp, tôi sẽ mời khách. Mọi người đi ca hát xả hơi một tí được chứ? Xong rồi nghỉ ngơi một ngày lại tiếp tục.”

Loại đề nghị này tất nhiên trên dưới đều nhất trí đồng ý, Cố Tương chưa từng gặp qua đoàn phim nào tuỳ ý như vậy. Dường như cả đoàn là nghiệp dư, kiếp trước lúc cô đóng chung với nhiều đoàn phim, hận không thể mỗi ngày đều làm việc đến rạng sáng. 

Đường Duệ là một đạo diễn tốt, theo ý hắn, hoàn cảnh đóng phim và bản thân diễn viên cảm thấy vui vẻ là quan trọng nhất. Lúc làm việc mà vui vẻ thì dù có kém cũng không quá khó xem. Cho nên nói, hắn có thể lấy được danh hiệu “Người chế tác vàng” trong giới phim ảnh cũng không phải là không có lý do. 

Một nhóm người hăng hái theo Đường Duệ bước chân vào Ngu Lạc Thành. 

Dĩ nhiên Đường Duệ là khách quen của chỗ này, chỉ cần đến nói một tiếng, phục vụ liền dẫn cả nhóm họ vào phòng. 

Phòng rất lớn, ít nhất mấy diễn viên còn có thể nhảy nhót tưng bừng trong đó. Ngoài dự đoán của mọi người, Trình Lâm cực kỳ cuồng nhiệt, hoàn toàn chiếm micro, chọc cho Trình Phong muốn ra hát song ca với cô ta. 

Trình Phong là một hot boy trẻ tuổi, đại khái có chút ý tứ với Trình Lâm. Đáng tiếc hoa rơi có ý nước chảy vô tình, người ta là một phụ nữ mạnh mẽ, tiếc rằng xu hướng tính dục khác biệt. 

Bạch Lỗi và Trâu Hâm chơi đổ xí ngầu bên cạnh, Nguỵ Khôn và Đường Duệ ba hoa với nhau về sự phát triển của làng giải trí trong tương lai. Tưởng Lily và phụ tá thảo luận lần sau xuất hiện trên sân khấu nên mặc trang phục gì. 

Cố Tương ngồi yên lặng. Lúc còn trẻ cô thích náo nhiệt, sau khi kết hôn với Lương Quý, bố mẹ chồng quản lý nghiêm ngặt, bình thường ở nhà làm bà chủ nhà, rất ít khi ra ngoài giải khuây. Hôm nay một lần nữa, có cảm giác không phù hợp, như một người già đang nhìn lũ trẻ điên cuồng. 

Chán chết, cô đành cầm rượu trên bàn uống. Vì chăm sóc cho diễn viên nữ nên Đường Duệ gọi rượu trái cây có độ cồn thấp, ngọt ngào cũng không dễ gì say. 

Nhưng rượu dù sao cũng là rượu, uống nhiều quá sẽ khiến đầu váng mắt hoa. Tất cả mọi người mạnh ai nấy chơi hăng hái nên không ai chú ý đến Cố Tương đang ngồi một góc. 

Trình Lâm vẫn say mê ca hát, chết tiệt đó là bài hát do Lương Quý biểu diễn trong một MV. D(d(l(q(d(um(um Đây là một bộ phim điện ảnh thanh xuân vườn trường, so với yêu sớm phá thai đau khổ như hiện nay thì chỉ là một bộ phim điện ảnh rất trong sáng. Vốn Lương Quý là người có phong cách lạnh nhạt, áo trắng bồng bềnh rất ra dáng hot boy. 

Đã say, xem MV này lại càng say. 

Cho đến khi cái ly trong tay bị người ta lấy đi. 

Cô ngẩng đầu lên, Triển Dương đang cúi đầu nhìn cô. 

“Sao uống nhiều vậy?” Anh hỏi. 

“Vui mà!” Cố Tương đáp: “Không được à?” Người say không nói lý lẽ, mãi mãi bạn không thể đánh thức một người giả vờ ngủ, bạn cũng vĩnh viễn không thể thuyết phục một người giả vờ say. 

“Vui sao khóc?” Giọng anh thản nhiên, ánh mắt lại sắc bén. 

Cố Tương ngẩn ra, sờ sờ mặt, thế mà ướt đẫm. Vội vàng tay chân luống cuống muốn lau đi. 

Một xấp khăn giấy nhét vào tay cô, Triển Dương cười cười, lấy tất cả bình rượu trái cây trước mặt đi, từ tốn nói: “Con gái nên uống ít rượu thôi, về sớm một chút.” Nói xong liền bước ra ngoài. 

Cố Tương hơi sững lại đến khi Văn Tĩnh nãy giờ vẫn núp rình xem ở phía sau nhào tới. Đèn trong phòng loé lên. Cô ấy nhìn không rõ nước mắt trên mặt Cố Tương, nói rất hưng phấn: “Tương Tương, hai người vừa nói gì đó? Em có vẻ hạnh phúc ghê. Có phải Triển Cự Cự khen em diễn xuất tốt, người vừa tốt lại còn đẹp đúng không?”

Cố Tương: “…….” Sức tưởng tượng của phụ nữ không ngờ lại lớn đến thế. Hơn nữa, vừa rồi cô hạnh phúc chỗ nào? Đúng là ánh mắt của Triển Dương và Văn Tĩnh không hề giống nhau mà. 

Đến khi Văn Tĩnh xuất hiện chặn lời cô, cô mới có thể dần dần từ trong cảm giác mơ hồ đau đớn đi ra. 

Ngoài phòng, Triển Dương dựa vào tường, châm một điếu thuốc, hít thật sâu. 

“Này,” Đường Duệ đi theo ra ngoài, vỗ một cái lên vai anh: “Ba ông gọi điện thoại cho tôi đây này.”

“Ờ.”

“Đúng là phiền phức.” Đường Duệ bắt chước anh dựa vào tường, châm một điếu thuốc cho mình, nhìn bạn tốt: “Quyết định chưa?”

“Cứ vậy đi.”

“Nếu đã quyết định, hay là giải quyết luôn vấn đề cá nhân đi?” Nghiêm túc chưa đến một phút, Đường Duệ chọc cười theo thói quen: “Tôi thấy ông tốt với cô ấy quá đó.”

Triển Dương liếc hắn: “Đi mà lo chuyện của ông đi.” Dập tắt điếu thuốc trong tay vứt vào thùng rác, quay người lại trở về phòng. 

Đường Duệ nhún nhún vai, diendd@nleequydd0n_um_um không biết nghĩ đến điều gì, bật cười. 

…………….

"Sư muội mới đến" không nổi tiếng lúc công bố mà phải nói là nổi tiếng lúc khởi quay. 

Người hợp tác vàng còn thêm người chế tác vàng, toàn bộ phim cũng phủ lên một màu vàng kim sáng chói loá. 

Cuối cùng mấy phóng viên trước đây đến tham quan cũng đã mang tin chiến thắng về cho đoàn phim, một hai bức ảnh đã được tung ra. 

Tất nhiên là để tạo dư luận, nhưng lần tạo dư luận này rất tốt. 

Trong vài tấm hình, mặt Cố Tương mặc cảnh phục có nét ngây thơ, tay che đầu tỏ vẻ giận dỗi. Triển Dương mặc áo khoác đen, tạo hình thành một công tử ăn chơi, dịu dàng cúi đầu như thì thầm với Cố Tương. Mặc dù cảnh tượng này nhìn thoáng qua có hơi kì lạ nhưng vẫn làm xôn xao lòng mến mộ của các khán giả nữ trẻ tuổi như cũ. 

Đối với phụ nữ mà nói, trái tim thiếu nữ rất đắt giá. 

Đỗ Vũ ôm mặt, nói: “Bạn biết không, mình cảm thấy giây phút này tình cảm của CP sẽ được hạnh phúc. Trời ơi, mình muốn điên luôn.”

Trên Weibo tất cả đều tràn ngập tin tức “Cặp đôi Dạ Miêu lại tái hợp lần nữa”. ddlqd.um.um Mấy tấm hình chỉ trong vài giờ ngắn ngủi đã được chia sẻ một trăm mấy chục ngàn lượt. 

“Đảng Dạ Miêu cho tôi ôm một cái!”

“Chíp chíp chíp chíp, cảm ơn trời đất, mừng rớt nước mắt! Đường đạo diễn, em muốn sinh khỉ con cho anh.”

“Mặc dù nam thần không phải là của tôi nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc.”

“Nam thần nữ thần rất xứng đôi. Tôi quỳ xin hai người đến với nhau!”

Tiểu Mẫn tiếp tục lật sách ôn thi tuyển sinh đại học: “Bạn làm gì mà tăng động thế hả? Mình thấy vai diễn của em gái Tương lần này rất ngốc nghếch. Mấy tấm hình kia mình còn chưa xem nữa đấy.”

“Ai là diễn viên cũng vậy mà.” Đỗ Vũ bĩu môi. “Lần này chắc là Triển Cự Cự đổi thành bình hoa rồi. Không biết khi nào mới chiếu phim nhỉ? Mình nôn đi xem quá!”

“Không nên thân.” Đầu Tiểu Mẫn gục xuống bàn: “Lớp 12 rồi sao bạn vẫn lướt Weibo xem CP Dạ Miêu mỗi ngày vậy? Nhưng đúng là dễ thương thật.”

Cho dù địa điểm chụp hình rất tuỳ tiện, vẻ mặt Cố Tương khi mặc bộ đồ này biểu hiện hoàn toàn khác biệt với Thẩm Diệu. Tất nhiên nguyên nhân có người chuẩn bị nhưng phần lớn vẫn do bản thân người diễn viên thể hiện. Thêm nữa, nhờ vào việc phóng viên từ các công ty truyền thông đi tham quan phim trường trở về, không biết đã nhận được bao nhiêu chỗ tốt từ Đường Duệ mà tâng bốc Cố Tương trở thành người độc nhất vô nhị, nói là kỹ thuật diễn xuất xuất sắc, kinh nghiệm tuyệt vời, lúc nào cũng có một sự ăn ý vô hình với Triển Dương. Mức độ nổi tiếng Cố Tương và "Sư muội mới đến" cùng bay lên thẳng tắp. 

Mà khai mạc phim “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ” cùng lúc nhưng lại không được may mắn như thế. 

Tạ Hoa là một đạo diễn rất xem trọng chất lượng phim nhưng không phải chỉ làm nghệ thuật đơn thuần như Điền Lật, di3nd4nl3quyd0n tiêu chuẩn chất lượng của ông vẫn căn cứ trên cơ sở đảm bảo lượng vé bán tại phòng chiếu. 

Trong phim “Sát Thủ Bất Đắc Dĩ”, ông vốn xem trọng Cố Tương, không biết trời xui đất khiến thế nào cuối cùng lại trở thành Kiều Ánh Tinh. 

Chuyện này đối với ông mà nói không ảnh hưởng nhiều. Bản thân Kiều Ánh Tinh rất nổi tiếng, kỹ thuật diễn không tệ, chưa kể sau lưng cũng có tài nguyên, là một cái tên có khả năng đảm bảo lượng vé. Cho nên ông chỉ thoáng tiếc nuối liền nhanh chóng chấp nhận quyết định này. 

Nhưng tất nhiên tình trạng hiện nay không tốt như Tạ Hoa suy đoán. 

Chỉ sau mấy ngày khởi quay, vấn đề chồng chất. 

Kiều Ánh Tinh chưa từng đóng những bộ phim có đa số cảnh hành động, chưa kể thỉnh thoảng còn phải hoá trang hình ảnh máu me vô cùng khó nhìn. Trước đây Trình Lâm từng đóng khá nhiều cảnh hành động, rất có kinh nghiệm trong tình huống này, cũng có thể chịu được nên không cần lo lắng. Theo lời nói của Cố Tương, cô là người mới chấp nhận chịu vất vả, hơn nữa trong "Tề hậu truyện" thể hiện thái độ rất chuyên nghiệp, bất chấp hình tượng. Nhưng khi Kiều Ánh Tinh đối mặt với tình huống này lại có chút khác biệt. 

Bây giờ trong giới điện ảnh, địa vị của cô ta xem như rất cao, không thiếu tài nguyên và quan hệ, như vậy nếu không phải có ý định thi đua với Cố Tương trong lĩnh vực điện ảnh cô ta sẽ không tham gia. Cô ta vẫn làm việc theo phương pháp trước kia, những cảnh nguy hiểm và hành động vất vả đều để cho diễn viên đóng thế phụ trách. 

Nếu đây chỉ là một bộ phim điện ảnh bình thường, lấy tình yêu làm đề tài chính như ở phim tình cảm hoặc phim hài cũng có thể chấp nhận được. Nhưng đây là một bộ phim về tội phạm. Toàn bộ phim từ đầu đến cuối không hề thiếu cảnh hành động nên chẳng lẽ toàn bộ đều để người khác đến đóng thế sao?

Tuy nhiên nhược điểm của Kiều Ánh Tinh lại là diễn cảnh hành động. Vì vậy hễ động một tí là xảy ra vấn đề. Động tác không đủ nhanh…, vẻ mặt không đủ hung ác tàn nhẫn…, chạy bộ quá chậm phối hợp không kịp với tốc độ tay. Tóm lại vấn đề chồng chất, có lúc Tạ Hoa nhịn không được vỗ trán, trong lòng thầm nghĩ vì sao Kiều Ánh Tinh nhìn không khác gì với người mới? Hơn nữa còn khó hầu hạ hơn người mới nữa kia. 

Một mình Kiều Ánh Tinh làm chậm tiến độ của đoàn phim, vì cô ta liên tiếp NG nên vai nam chính hợp tác với cô ta cũng bắt đầu bất mãn.

Một diễn viên không nổi tiếng bằng mình còn dám có ý kiến với mình? Kiều Ánh Tinh bị chọc tức. Trước nay cô ta luôn là vầng trăng được mọi vì sao xoay quanh, vì vậy bắt đầu tỏ ra thái độ không thân thiện khi hợp tác với diễn viên nam chính. 

Một đoàn phim mà cặp diễn viên chính có mâu thuẫn thì trên cơ bản đoàn phim này sắp phải giải tán. 

Đúng lúc này ảnh phim trường của "Sư muội mới đến" xuất hiện. Phóng viên miêu tả đoàn phim "Sư muội mới đến" đoàn kết vui vẻ hoà thuận, giữa cặp diễn chính quan tâm lẫn nhau, vô cùng khoa trương khen ngợi Cố Tương. Những tin tức này làm cho Kiều Ánh Tinh tức giận thêm. Quay phim mà tâm trạng không tốt, hiệu quả càng tệ hơn. 

~~ Mọi bài đăng ngoài diễn đàn lê quý đôn - d.d.l.q.d đều không chính chủ (Um-um) ~~

Cảnh này lại không qua, Kiều Ánh Tinh lau mồ hôi trán, sa sầm mặt vào toilet. 

Lúc chuẩn bị bước ra lại nghe được có tiếng người xì xào bên ngoài: “Cố Tương ở trong phim "Sư muội mới đến" thật đúng là may mắn. Bây giờ nổi tiếng như vậy, phim chiếu ra không phải sẽ bay lên trời luôn sao?”

Tay Kiều Ánh Tinh cầm trên nắm vặn cửa chợt rút lại. 

Bên ngoài vẫn tiếp tục bàn tán. 

“Không biết vì sao kết quả lại đổi thành người đó. Tiếng tăm với địa vị thì có nhưng nhân phẩm chẳng ra sao, mỗi ngày mặt bả giống như bị ai thiếu tiền vậy.”

“Đừng nói nhân phẩm, chỉ xem kỹ thuật diễn thôi.” Một người khác nói: “Tôi khinh, tôi chưa thấy qua diễn viên chính ở đâu mà thường xuyên NG như bả, cứ theo đà này không biết tiến độ kéo dài đến lúc nào. Tôi thấy trong lòng đạo diễn Tạ chắc cũng hối hận, ai ngờ nhận người như vậy. Nếu ban đầu chọn Cố Tương thì bây giờ tốt rồi. Tất cả đều vui vẻ.”

Nói tới nói lui một lát, hai người mới đi. Ddlqd-umum Cho đến khi trong phòng rửa tay hoàn toàn im ắng, Kiều Ánh Tinh mới mở cửa bước ra. 

Cô ta đến chỗ bồn rửa tay, mở vòi cho nước chảy ào ào, ngẩn người nhìn mình trong gương. 

Kiều Ánh Tinh đã đi diễn nhiều năm vẫn thuận buồm xuôi gió nhờ sau lưng có người nâng đỡ. Cô ta là người thông minh, nương theo thế mà trèo lên, cuối cùng có được thành tựu như hôm nay. 

Nhưng Cố Tương thì sao? Cô không có bối cảnh, không có kinh nghiệm, ngay cả một gốc đại thụ dựa vào cũng không có. Chỉ bằng một vận may đến bất ngờ, một bộ phim "Tề hậu truyện" giúp cô nổi tiếng đến trình độ có thể trở thành một diễn viên nữ chính. 

Nói thật Kiều Ánh Tinh không hề có thâm thù đại hận gì với Cố Tương, nếu muốn nói có thì cũng chỉ là trong lòng hơi không thích thôi. Nhưng người cô ta không thích rất nhiều, không có ai khiến cô ta cảm thấy muốn thắng như thế. 

Chẳng lẽ là đố kị? Ganh ghét cô chẳng cần phải làm gì cả, trong sạch bò lên đến độ cao này? Con người luôn có những so sánh kì lạ. Tại sao mình vất vả cực khổ mới có được, người khác không cần mất chút sức nào lại cầm trong tay. Giống như bây giờ, rõ ràng cô ta dựa vào mối quan hệ với Lý Thạc để giành vai nữ chính của Cố Tương, ngoảnh lại Cố Tương có thể vào đoàn phim của Đường Duệ, còn hợp tác với Triển Dương. 

Nhìn lại cô ta, bị nghi ngờ khả năng diễn xuất, gây ra mâu thuẫn với đồng nghiệp, kể cả những diễn viên vô danh cũng nói xấu sau lưng cô ta. Tất cả những thứ này đều do Cố Tương. 

Vì sao có người may mắn đến thế?

Tay Kiều Ánh Tinh siết chặt.

Ở bên ngoài đoàn phim, không biết diễn viên quần chúng nào cầm kịch bản la lên: “Đây là cái lời kịch quỷ gì thế? Tôi đọc cho mọi người nghe này, thiện ác đều có báo ứng, thiên đạo xoay vần, không tin nhìn lên trời xem, ông trời đâu có bỏ sót ai đâu?”

Ý trời có bỏ sót cho ai?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi