ANH RỂ HỤT LÀ CHỒNG TÔI


Tối hôm qua, anh nghe bà quản gia nói cô chưa về nhà có chút không vui nhưng cũng mặc kệ.

Dù sao anh và cô cũng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa chắc cô chỉ đi đâu đó thôi.
Khổng Bạch hôm qua đã ở lại bệnh viên với cô vì sợ cô buồn.

Sáng nay bác sĩ Lưu đã nhắn tin cho cô thông báo hôm nay sẽ có kết quả xét nghiệm.
- Yên tâm, sẽ không sao đâu - Khổng Bạch vỗ vai cô an ủi
- Ừm
- Cậu chờ mình một chút mình đi mua đồ ăn sáng cho cậu.
- Tiểu Bạch cám ơn cậu
Tiểu Bạch mỉm cười rồi ra ngoài, cô vừa đi khoảng vài ba phút thì bác sĩ Lưu đến phòng bệnh của An Lạc.
- Bác sĩ, anh tới rồi có kết quả xét nghiệm rồi đúng chứ? Tôi vẫn ổn có đúng không?

Cô liên tục đặt câu hỏi gương mặt cô bây giờ đã không còn giữ bình tĩnh được nữa.
- Cô tự mình xem đi? - Bác sĩ Lưu nói rồi đưa cho cô kết quả xét nghiệm
Cô từ từ nhận lấy kết quả xét nghiệm trên tay bác sũ Lưu, cô hít một hơi thật sâu rồi cũng mở ra xem.

Vừa mới rút tờ kết quả ra cô đã đanh rơi nó xuống đất, gương mặt thất thần ánh mắt vô hồn mà nhìn nên bác sĩ Lưu
- Kết quả là thật sao? Các người có phải xét nghiệm sai rồi không? CÓ PHẢI KẾT QUẢ NÀY CÓ VẤN ĐỀ RỒI KHÔNG? - Cô bước xuống giường tay túm lấy cổ áo của bác sĩ Lưu mà hét lớn.
- Cô bình tĩnh đi, mới giai đoạn đầu còn cách chữa trị mà ngoan bình tĩnh lại - bác sĩ Lưu vỗ vỗ lưng cô an ủi.
Cô sau một hồi được bác sĩ Lưu an ủi cũng bình tĩnh lại mà buông anh ra.
- Ngoan, lại giường nằm xuống nghỉ ngơi đi ha còn việc chữa trị tôi sữ đưa ra phương án tốt nhất cho cô
- Thời gian điều trị có lâu không?
- Tuỳ vào sức khoẻ của cô nữa, nhưng yên tâm cô là bệnh nhân của tôi nên tôi sẽ cố gắng hết sức mình.
Anh vừa dứt câu thì Khổng Bạch về tới, vừa bước vào phòng bệnh đập vào mắt cô là tờ giấy xét nghiệm nằm dưới sàn, đánh mắt qua An Lạc cô thấy trên má của An Lạc vẫn còn động lại nước má.
- Cô là người nhà bệnh nhân? - anh cất tiếng hỏi
Nghe câu này Khổng Bạch mới để ý tới sự hiện diện của bác sĩ Lưu.

Cô đánh mắt qua nhìn anh rồi nhẹ nhàng đáp
- Tôi là bạn thân của cô ấy.
- Vậy chúng ta ra ngoài nói chuyện, bệnh nhân cần được nghỉ ngơi.
- Được.

- cô gật đầu đi theo anh ra ngoài
- Đến phòng làm việc của tôi nói chuyện - cô gật gật đầu rồi đi theo sau lưng anh

Đến phòng làm việc anh mở cửa bước vào trước cô bước vào sau
- Ngồi đi
- Vâng- cô gật đầu rồi xuống ghế
- Xem đi - anh đưa đến trước mặt cô tệp tài liệu màu vàng
- Đây là? - Khổng Bạch mở to mắt nhìn anh
- Kết quả xét nghiệm
Cô nghe anh nói thì ngước nhìn anh rồi nhìn tập tệp tài liệu trước mắt, khi nãy vào phòng thấy khung cảnh đó cùng với thái độ của An Lạc cô cũng phần nào đoán ra được kết quả.
Thấy cô ngớ người ra, anh cũng đoán được phần nào liền cất tiếng
- Chắc cô cũng đoán ra được rồi
_ Ừm, khi nãy thấy An Lạc như vậy tôi cũng đoán ra được kết quả là tin xấu
- Cô ấy có người nhà chứ? - anh lấy lại tệp tài liệu trước mặt cô bỏ vào một góc trên bàn làm việc
- Cô ấy có người nhà
- Là con nhà có điều kiện sao? - anh tiếp tục hỏi
- Ừm - Khổng Bạch gật đầu
- Rất có điều kiện, chồng à không người cô ấy đang sống cùng cũng rất giàu có.


- cô tiếp tục nói.
- Họ là ai vậy? Cô ấy là tiểu thư nhà nào sao?
- Ừm, thật ra An Lạc là nhị tiểu thư của Lâm gia cũng đồng thời là Dịch phu nhân bà xã của Dịch tổng
- Không phải anh ta kết hôn với đại tiểu thư nhà họ Lâm sao? Sao bây giờ lại biến thành nhị tiểu thư
- Chuyện này tôi cũng rất tò mò nhưng chưa hỏi qua An Lạc, cô ấy không muốn kể tôi cũng không muốn hỏi.
- Phiền cô liên hệ với người nhà cô ấy, nói họ đến làm thủ tục đưa cô ấy ra nước ngoài điều trị.
- Phải ra nước ngoài sao?
- Phải, nên cô hãy liên lạc với họ sớm một chút càng để lâu sẽ không tốt cho cô ấy.
- Vâng tôi biết rồi, tôi về phòng với cô ấy trước
- Được, cô đi đi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi