Tuy rằng không thể đi đến hội trường, nhưng quần chúng cũng có những cách khác để biết được tình huống bên trong hội trường. Thiên Nhai, các diễn đàn và weibo đều phát trực tiếp, cơn mưa ảnh chụp tại hội trường từ phía truyền thông và fan được tung lên mạng, tạo điều kiện cho các fan càng thêm cuồng nhiệt. Mà kẻ làm “chủ nhà” là Học viện điện ảnh Thủ đô, weibo trực tiếp không hề hạn chế, cử sinh viên tại hiện trường chụp ảnh ghi chép, weibo đồng thời liên tục cập nhật, 10 phút một lần, lập tức tiêu diệt hết những tấm hình vụn vặt.
@Học viện Điện ảnh Bắc Kinh V: Hihihi, đây là đoạn thứ hai, cả nhà xem tạm ha! Còn nữa, video được đưa lên cũng cần có thời gian nha, mong rằng mọi người không thúc giục! o( ̄ヘ ̄o#)
Tưởng Lộ vừa thấy video liền mở ra, vừa hòa hoãn vừa gõ chữ trên diễn đàn của lớp: Ông trời trêu người, rốt cục cũng xuất hiện! Thật là gấp chết tui! Họp báo đã bắt đầu từ nửa giờ trước, video mới được tung ra từ 2 phút trước! Vì sao chứ!
Trên QQ rất náo nhiệt, hơn nửa người trong lớp đều online, cũng đang xem trực tiếp giống cô. Lý Minh Tuấn trả lời: Bà nên thoả mãn đi! Đây là do weibo của trường chúng ta có quan hệ hợp tác với bên trang web video, nội bộ qua lại mới được xét duyệt nhanh, bằng không chưa được một giờ cũng đừng nghĩ tung video lên!
Có nữ sinh háo sắc: Ôi trời ơi mị lại thấy Hứa Mộ Châu, Châu Châu của chúng ta thật là quá đẹp trai nha! Anh ấy và Yên Như sao lại đứng cách xa như thế chứ, tới gần một chút đi mà!
Tâm tư Tưởng Lộ đã đặt trên video, làm fan của Lê Thành Lãng và Trương Tư Kỳ nhiều năm, cô cảm thấy rất thỏa mãn. Nữ vương đại nhân đứng bên cạnh Lê ảnh đế quả thực chính là cô gái nhỏ, quả nhiên càng là phụ nữ mạnh mẽ, trước mặt người ấy cũng biến thành tờ giấy trắng! Ông trời ơi, nữ thần chị lại còn bán manh! Không còn gì có thể tốt hơn! o(*≧▽≦)ツ
Ánh mắt khẽ liếc đến trang QQ, chợt phát hiện tình huống có gì đó không đúng, Trong lịch sử trò chuyện thoáng cái bị càn quét bởi sự bùng nổ, nhìn qua toàn là dấu chấm than, cô kéo mãi mà chưa hết.
“Cmn, có phải tui bị hoa mắt không? Hình ảnh trực tiếp từ Thiên Nhai, cmn cmn cmn!!! Người đó là Đàm nữ lang!!!”
“… … … … … … Móa!!! Dọa ông đây suýt thì té từ ghế xuống!!!”
“A a a a a a a a hiện tại mị rốt cục hiểu chuyện tin đồn kia là như thế nào, quả nhiên là do mị còn quá trẻ!”
Tưởng Lộ thấy mà không hiểu tại sao, vội vàng hỏi: “Sao thế? Các cậu đang nói cái gì vậy?”
“Tưởng Lộ cậu còn chưa thấy sao? Tấm hình tân nhiệm Đàm nữ lang ra rồi! Chúc mừng, bốn người trong phòng ngủ của các cậu, chỉ có mình cậu là không có mặt tại hiện trường…”
Một tấm hình xuất hiện trong khung đối thoại, cô gái cầm microphone đứng trên sân khấu, cười để lộ hàm răng trắng, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp, cũng vô cùng quen thuộc.
Là Nghi Hi.
Tưởng Lộ quay đầu nhìn về hướng video, rất đúng dịp, bên này cũng vừa lúc để Đàm nữ lang lên sân khấu, Hồ Đức Khang đang cười phỏng vấn cô, “Nghi Hi, À, lần đầu tiên nghe tên này tôi còn cảm thấy rất kỳ lạ. Đừng trách tôi không hiểu biết, họ Nghi gần như rất ít gặp, đây là nghệ danh hay tên khai sinh vậy?”
“… Là tên khai sinh.” Nghi Hi cười nói, “Thầy Hồ không nói sai, họ Nghi thực sự rất ít gặp, tôi trừ người trong nhà ra, còn chưa gặp được ai cũng mang họ này.”
“Cô là sinh viên của Học viện, hôm nay trở về trường có kích động không? Tôi thấy người ngồi ở đây có rất nhiều sinh viên của trường, cô có quen ai ở đây không? Nào tới đây, chào hỏi với bọn họ.”
Nghi Hi trong phút chốc biểu tình có chút vi diệu, sau đó cười phất tay về phía dưới, không dám đi tìm kiếm xem có phải ngồi sau là thân ảnh của hai cô bạn cùng phòng không.
Dù sao không phải vai chính, thời gian được chia ra vô cùng có hạn, sau vấn đề này Hồ Đức Khang liền đem lời thoại chuyển đến trên người diễn viên khác, tới khi đến phần dành cho truyền thông, Nghi Hi mới lại xuất hiện trong màn ảnh.
Phóng viên: “Chào mọi người, tôi là phóng viên mảng Văn hóa hằng ngày của đài phát thanh Bắc Kinh, tôi muốn hỏi ‘Đàm nữ lang’, nghe nói ở trong phim cô và Lê Thành Lãng có một vài cảnh nóng, lần đầu tiên đóng phim đã phải quay nội dung như vậy, khi quay có cảm thấy khẩn trương không?”
Hồ Đức Khang: “Cái vấn đề này vẫn nên hỏi nhà trai hay nhà gái đây?”
Lê Thành Lãng cười nói: “Tin tức của bạn không được chính xác cho lắm, tôi và Nghi Hi không có cảnh nóng, chỉ là một vài cảnh tương đối thân mật. Chẳng qua khi quay phim cô ấy quả thực rất khẩn trương.”
Hồ Đức Khang: “Cô bé mà, có thể hiểu được.”
Phóng viên: “Chúng tôi được biết Trương Tư Kỳ cùng anh đóng vợ chồng, vậy nhân vật của Nghi Hi có quan hệ gì với nhân vật của anh?”
Lê Thành Lãng cười giơ tay ra, ra hiệu Nghi Hi nói tiếp, cô cố ý thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Tôi là tình địch của cô Trương đây.”
Trương Tư Kỳ nhăn nhăn mũi, “Bây giờ các bạn đã biết tại sao tôi lại khẩn trương đi? Tình địch quá trẻ quá đẹp mà.”
Hội trường ồn ào cười lớn.
Đoạn video thứ ba ở chỗ này kết thúc, Tưởng Lộ che lại trái tim đang nhảy bang bang, chạy sang Thiên Nhai tìm chủ đề phát trực tiếp họp báo, bên trong đang thảo luận đến mức sục sôi ngất trời. Phía trên mọi người đều đang si mê Lê Thành Lãng, quỳ liếm Trương Tư Kỳ, còn có cả fan kích động vì Hứa Mộ Châu và Yên Như cùng đứng trên sân khấu, chờ đến khi tấm hình chụp Nghi Hi được đăng lên, đề tài liền thuận thế dừng trên người cô.
“Ôi chao, em gái này thật hoạt bát nha! Làn da trắng, vóc dáng cũng cao, quá nổi bật rồi! (☆w☆) ”
“Tui cũng thấy thế! Vừa mới vào weibo xem video, em ấy nói chuyện cũng rất tự nhiên hào phóng, lần đầu tiên tham dự loại trường hợp này, lại không hề mất bình tĩnh chút nào, đáng khen ngợi!
“Xem ra giống như Tống Phỉ Nhi, đều đi theo con đường thanh thuần, chẳng qua cổ đẹp hơn Tống Phỉ Nhi nhiều!”
“Lầu trên miễn bàn đến Tống Phỉ Nhi đẹp đi? Kỹ năng diễn xuất nát thành dạng đấy, nếu không phải xem trọng thể diện của đạo diễn Đàm Vệ Đông, mị mới không thèm ra rạp phim xem cô ta! Mị dám nói cô ta là Đàm nữ lang diễn xuất tồi nhất trong lịch sử!”
“Lầu trên +1. Đàm Vệ Đông đã liên tiếp chọn ra hai bình hoa, cô gái này quả thực rất đẹp, nhưng ai biết được diễn xuất thế nào!”
“Cho dù thật sự là bình hoa, vì cô ấy tôi cũng bằng lòng ra rạp chiếu phim! Bạn xem Trương Tư Kỳ và Yên Như đều để kiểu tóc lộ mặt nhỏ, một mình cô ấy lại buộc đuôi ngựa, mặt và lỗ tai đều lộ ra ngoài, phải là người tự tin đến mức nào mới dám chọn kiểu tóc này chứ! Mấu chốt là cô ấy lại rất hợp! Không được, nhan sắc sắp chọc mù mắt tôi!”
“Trương Tư Kỳ đều 35, Yên Như cũng 25, đương nhiên không thể so với người vẫn còn học đại học! Em gái này có gương mặt như lòng trắng trứng, mềm mịn đến mức có thể nhéo ra nước a!”
Trừ chuyện này ra, cũng có người nhắc tới trang phục của cô. Loại trường hợp như họp báo này, bình thường đoàn phim đều sẽ mặc chính trang phục trong phim của mình lên sân khấu, nhưng Đoạt cung vì thể hiện không giống người thường, chơi trò tùy tính, cả đám diễn viên chính đều là ăn mặc hưu nhàn. Đạo diễn Đàm Vệ Đông là sơ mi mặc cùng áo khoác, Lê Thành Lãng và Trương Tư Kỳ thì mặc đồ đôi, chẳng qua thân phận của ba vị này bày ở đây, giống nhau nhưng nếu là người khác thì bị coi là không khéo léo, bọn họ làm lại thành cá tính, cho nên các diễn viên còn lại ăn mặc cho dù nhìn qua có vẻ lơ đãng, lại âm thầm phí không ít tâm tư. Ví dụ như Nghi Hi, hôm nay mặc một chiếc áo KENZO in đầu hổ màu hồng, cùng với váy hoa màu trắng, có nữ sinh nhận ra kia là hàng mới của Chloé, lại cảm thán.
“Móa, hai thứ này thì ra còn có thể kết hợp như vậy! Hiệu quả lại còn rất tốt! Mị cũng muốn mua về thử!”
“Thổ hào lầu trên! Cả hai món này cũng trên 10000 đi, hơn nữa hàng mới đều rất khó mua, người nghèo không thể chọc được đâu! (┳_┳) ”
“Phối hợp được là có chút to gan, chẳng qua nhan sắc em gái này tốt, mặc thế nào cũng không sợ, kiến nghị lầu trên vẫn không nên mặc bừa, tỉnh táo một chút!”
“Nếu được thì mua giúp mị một cái! Không thể tỉnh táo được, nhất định phải thử một chút! ヽ(o`皿′o)”
…
Tưởng Lộ đọc đến đây, nhịn không được quay đầu nhìn về phía chiếc giường trống không ở phía đối diện, Nghi Hi mấy tháng không trở về, nơi đó vẫn không có người, công tử Tiểu Hùng im lặng ngồi ở đầu giường. Tưởng Lộ cùng nó đối diện một lát, nói lời thấm thía: “A Cát a, có phải giá trị của mày cũng tăng lên không? Từ hôm nay trở đi, mày chính là công tử Nghi Hi, một người đắc đạo, gà chó lên trời nha!”
Buổi họp báo đúng 11 giờ kết thúc, chụp ảnh với truyền thông xong, Trương Tư Kỳ cùng Lê Thành Lãng đi đến gian phòng bên cạnh tham gia trả lời phỏng vấn, loại trường hợp này chỉ có nam nữ chính mới có thể đi, cho dù là Hứa Mộ Châu và Yên Như gần đây cực nổi cũng chỉ có thể ở lại hội trường, vừa lúc các phóng viên còn lại vây quanh bọn họ, hỏi đông hỏi tây.
Nghi Hi cùng Cung Văn Phi đều không có ai hỏi thăm, liếc nhìn nhau, tự giễu nhún vai.
Sau lưng một đôi tay bỗng nhiên duỗi tới, không chút lưu tình bóp chặt eo cô, “Chàng là cái đồ phụ bạc, lừa thiếp thật khổ!”
Nghi Hi không có quay đầu, ngữ khí thâm trầm, “Ta biết, bất luận ta làm chuyện gì, nàng cũng đều tha thứ cho ta. Đúng không, nương tử?” (Chết cười với hai đồng chí =)))))))))))
Hạ Tâm Đồng bị phá, tươi cười nhảy đến trước mặt cô, “Đương nhiên, đương nhiên! Phu quân chàng có khả năng thăng chức rất nhanh, ta quả thực vui mừng quá mà khóc! Rốt cục có thể làm cáo mệnh phu nhân!”
Nghi Hi và Hạ Tâm Đồng đứng tại chỗ ôm nhau, ăn ý đều không nói gì. Quách Tử Thiến đứng bên ngoài một bước, mỉm cười nhìn hai cô, cô ta đã tận lực duy trì thể diện, nhưng mụ cười kia vẫn có chút đông cứng.
“Tử Thiến, cô cũng tới? Còn chưa chúc mừng cô, nghe nói gần đây cô rất hot, weibo có đến mấy trăm nghìn fan.”
Nếu lời này đến từ mấy hôm trước, Quách Tử Thiến nghe được nhất định sẽ âm thầm đắc ý, nhưng bây giờ Nghi Hi nói ra, quả thực chính là cố ý nhục nhã. Môi mím lại thành một đường, cô ta có ý khách sáo hai câu, lại phát hiện bản thân căn bản nói không nên lời.
Hạ Tâm Đồng lưng đưa về phía Quách Tử Thiến, cười đến mức không nhịn được. Cô biết mà, nhìn nha đầu Nghi Hi này có vẻ ôn hòa, về điểm này hai người lại không thua kém mình chút nào. Quá hưng phấn thế là ý tưởng đột phát, “A, Tiểu Hi, cậu và Tử Thiến đứng cạnh nhau, tớ giúp hai người chụp một tấm. Gửi lên wechat đi, cậu nợ các bạn học một công đạo nha!”
Quách Tử Thiến quả thực bị cô chọc cho tức chết, ai đặc biệt muốn chụp ảnh với Nghi Hi chứ! Cô ta là đường làm quan rộng mở, gặt hái hào quang, còn mình thì sao? Ngôi sao ngày mai làm nền bên cạnh?
Nghi Hi biết bệnh cũ của Hạ Tâm Đồng lại tái phát, lo lắng cô ấy quậy quá mức, thế là nói: “Bằng không Đồng Đồng cậu tới đây chụp cùng đi, tìm ai đó giúp ba người chúng ta chụp một tấm.”
Hạ Tâm Đồng không vui, “Tìm ai chứ, tớ lại không quen biết ai ở đây. Trước giúp hai người chụp một tấm đã!”
Hứa Mộ Châu đi tới, “Để tôi chụp giúp mọi người.”
Hạ Tâm Đồng giật nảy mình, chần chờ nhìn hắn một chút lại nhìn Nghi Hi, trong phòng ngủ chỉ có cô biết quan hệ của hai người, rất lo lắng lộ bí mật trước mặt Quách Tử Thiến.
Quách Tử Thiến cũng rất kinh ngạc, lại bởi vì Hứa Mộ Châu đột nhiên tiếp xúc gần gũi như vậy, chỉ có Nghi Hi vẻ mặt bình tĩnh, “Vậy liền phiền thầy Hứa.”
Hứa Mộ Châu lúc này lại rất hiểu chuyện, chụp xong liền trả điện thoại cho Hạ Tâm Đồng, xoay người đi ký tên cho fan của mình. Hạ Tâm Đồng đem tấm hình gửi cho cả lớp, nói: “Mị biết các chế muốn nhìn cái này. Ps: Photo by Hứa Mộ Châu.”
Cả lớp đang hô hào Nghi Hi, vừa thấy tấm hình cảm tình của quần chúng lập tức xúc động, nhao nhao chỉ trích cô không trượng nghĩa, lại giấu mọi người lâu như vậy. Nghi Hi cười giải thích, cũng hứa hẹn trở về mời khách để nhận lỗi, quần chúng lúc này mới hài lòng thoả dạ buông tha cô.
Tưởng Lộ nhìn ba cô gái trong tấm hình, Hạ Tâm Đồng và Quách Tử Thiến đều là mỹ nhân khó gặp, hôm nay lại tỉ mỉ trang điểm, nhưng Nghi Hi đứng ở giữa hai người hào quang như cũ vẫn bắn ra bốn phía, ngũ quan tinh xảo không gì sánh được.
Sau một lúc lâu, cô bạn thâm trầm thở dài, nói ra cảm khái của mọi người: “Cùng Lê Thành Lãng quay cảnh thân mật, được Hứa Mộ Châu giúp chụp ảnh, Hi Hi cậu đúng là đi lên đỉnh cao của đời người mà…….”
HẾT CHƯƠNG 16