"Chú Gilbert ơi."
"Hm?"
"Chú thử bắt tay với cháu được không ạ?"
Mặc dù bối rối trước yêu cầu đột ngột của tôi, Gilbert đã đưa tay ra.
Và tôi nhanh chóng chộp lấy nó.
Nhưng đúng như dự đoán, tôi cũng không cảm thấy gì ở đây.
Thành thật mà nói, tôi không chỉ thử điều này với Gilbert, tôi đã nắm tay những người khác với lý do là một cái bắt tay.
Nhưng tất cả đều giống nhau, nó không có nhiều cảm giác.
Tôi đã mong đợi điều này, nhưng có vẻ như hiện tượng kỳ lạ đó chỉ xảy ra khi tôi tiếp xúc với Lakis.
"Nè Yuri, có một lễ hội mùa xuân khai mạc vào cuối tuần này, cậu có muốn đi với tớ không?"
"Một lễ hội ư?"
Và Anne-Marie, người tôi gặp trên đường về nhà ngày hôm đó, đã mời tôi.
"Ừ.
Tớ nghe nói sẽ có cả pháo hoa vào ban đêm.
Yuri đã sống ở đây lâu hơn tớ nên chắc biết rõ lắm đúng không?"
À, nghĩ lại thì, Anne-Marie đến từ miền nam, nên tôi đoán cô ấy chưa bao giờ trải qua lễ hội miền đông.
Tất nhiên, tôi đã đến một lễ hội mùa xuân miền đông.
Nhưng không giống như những gì Anne-Marie nghĩ, tôi không đến để thưởng thức lễ hội mà là để làm việc với tư cách là Arachne.
Mặc dù lễ hội mùa xuân là lễ hội lớn nhất trong năm ở phía đông, có một cuộc đấu giá bí mật được tổ chức vào thời điểm đó sử dụng nó như một bóng mát.
Và một trong những khách hàng quen thuộc của tôi đã từng giao cho tôi làm người ủy nhiệm để lấy thứ gì đó từ nhà đấu giá hàng năm.
Tôi không chỉ làm công việc để nghiền nát, đánh đập, tra tấn hoặc giết người.
Dẫu sao thì.
Tôi vẫn chưa nhận được phản hồi từ khách hàng lần này nhưng tôi khá chắc chắn rằng họ sẽ đưa ra yêu cầu tương tự trong năm nay.
"Rất may, hôm đó tớ có một ngày nghỉ và Hestia muốn đi nên em ấy sẽ đi cùng.
Không biết nó có ổn với cậu không.."
"Tớ có việc khác phải làm vào thời gian đó rồi."
"Ồ, vậy sao?"
Uh, tôi đã từ chối quá chắc?
Một cái bóng đổ xuống trên khuôn mặt tươi cười của Anne-Marie.
Nhìn cô ấy trông có vẻ chán nản, lòng tôi yếu đi một chút.
"Tớ sẽ đến sau khi tớ hoàn thành những việc phải làm mặc dù có thể sẽ muộn."
"Có thật không?"
Gương mặt cô ấy đã long lanh trở lại.
Cô ấy thực sự có rất nhiều biểu cảm.
Vì vậy, rất vui khi nhìn cô ấy.
Bên cạnh đó, khi nói đến một lễ hội, có một cái gì đó tiêu biểu về nó.
Nó không giống như chỉ là một nơi có cơ hội lớn cho một sự cố xảy ra?
Đặc biệt là trong tiểu thuyết tình cảm, khả năng rất cao là một tình tiết sẽ diễn ra mà không có tư liệu hay tình huống điển hình thông thường.
Không phải có một tập trong "Chuỗi Hoa", nơi nữ chính bị một tên giết người điên cuồng truy đuổi trong lễ hội thu hoạch mùa thu sao?
Hmm..
Giờ nghĩ lại, có lẽ đó là vì thể loại của cuốn tiểu thuyết này là lãng mạn và kinh dị.
Trong khi các nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết lãng mạn khác đi khắp nơi với những lá cờ tình yêu gắn chặt với họ, Anne-Marie thường mang theo những lá cờ tử thần.
Tất nhiên, sau khi một sự cố như vậy xảy ra, cô ấy sẽ bị cuốn vào một trong những ứng cử viên nam chính, dẫn đến tình cảm ngày càng sâu đậm.
Nhưng thật lạ khi nghĩ về nó.
Phía đông rõ ràng là khu vực có trật tự và an toàn công cộng tốt nhất trong số tất cả các khu vực nhưng rồi lại có những trại trẻ mồ côi mất tích, những kẻ giết người điên cuồng và tội phạm xuất hiện khắp nơi như không có gì và thống trị khắp thành phố?
Tất nhiên, trùm cuối của tất cả bọn họ, là vua của thế giới ngầm quái đản, Lakis Avalon.
Có lẽ cô ấy bị anh ta cuốn vào để tác động đến các nam chính.
Hah, nam chính mà phải liều mạng mới có được.
Nó khá vô nghĩa, vị trí của một nữ anh hùng.
Tôi đã bị ấn tượng với suy nghĩ rằng Anne-Marie thoát khỏi vai nữ chính thực sự sẽ tốt hơn vì lợi ích của cô ấy.
Dù sao đi nữa, vậy thì không thể có một sự kiện nguy hiểm nào xảy ra tại lễ hội này?
Trong cuốn tiểu thuyết, sự biến mất của những đứa trẻ trong trại trẻ mồ côi là dấu hiệu cho thấy tập đầu tiên Anne-Marie có dính líu đến nam chính, vì vậy lễ hội mùa xuân không thực sự được đề cập đến.
Tôi nhìn Anne-Marie với một chút cau mày trên khuôn mặt.
Cô ấy không biết gì về mối đe dọa có thể đến với mình và chỉ mỉm cười như đang có tâm trạng vui vẻ.
"Vậy thì hãy nhớ đến nhé, ngay cả khi cậu đến muộn vào ngày hôm đó! Ồ, chúng ta có nên chọn một nơi để gặp nhau không? Nếu cậu cho tớ biết thời gian cậu hoàn thành xong công việc và địa điểm, tớ sẽ ở đó đợi cậu!"
Nơi đông đúc nhất và an toàn nhất tại lễ hội một lần nữa? Tôi suy nghĩ một chút trước khi nói,
"Vậy, ở phía trước của tháp đồng hồ."
"Nơi đó có đông người không? Tớ nghĩ sẽ khó gặp hơn nếu quá đông và chúng ta sẽ không thể gặp được nhau, vì vậy nên chọn một nơi yên tĩnh hơn.."
Tôi hiểu Anne-Marie đang lo lắng về điều gì, nhưng đối với tôi nó dễ như ăn bánh.
"Đừng lo lắng.
Tớ có thể tìm thấy cậu dù cậu ở đâu, Anne-Marie."
Ngay lập tức, Anne-Marie trông như chết lặng.
Nhưng tôi đã nói điều gì sai? Tại sao mặt cô nàng càng ngày càng đỏ?
"Tại.."
Có lẽ chính cô ấy cũng cảm nhận được điều đó vì Anne-Marie đã vội vàng đưa tay lên ôm má vào giây phút tiếp theo.
"Ở tháp đồng hồ thì.."
"Đúng vậy.
Tớ nghĩ có lẽ tớ sẽ có mặt vào khoảng 9 giờ."
Tuy nhiên, tôi nói thêm rằng cô ấy không cần phải đợi tôi nếu tôi đến muộn hoặc có việc gì khác đến với cô ấy.
Vào thời điểm tôi về đến nhà, làn da của Anne-Marie đã trở lại bình thường.
"Vậỵ thì buổi tối vui vẻ, Yuri."
Anne-Marie nắm tay tôi, bắt lấy tay tôi khi cô ấy nở một nụ cười thật tươi, với má lúm đồng tiền lộ ra trên má.
Tôi yêu cầu Anne-Marie bắt tay một lần giống như tôi đã làm với Gilbert và cô ấy có vẻ thích điều đó.
"Cậu cũng vậy, một buổi tối vui vẻ, Anne-Marie."
Cứ thế, chúng tôi tạm biệt nhau và chia tay nhau.
* * *
-
Rắc..
Yuri quan sát Lakis trong khi giả vờ tưới cây trong phòng khách vì một lý do nào đó.
Lúc này, anh đang tự mình thay băng cho mình.
Lakis đang hồi phục với tốc độ nhanh chóng và anh ấy là một bệnh nhân có khả năng duy trì thấp đáng ngạc nhiên.
Kể từ khi anh nhờ cô giúp anh thay quần áo, anh đã không bao giờ yêu cầu bất cứ điều gì một lần nữa.
Thành thật mà nói, Yuri hơi ngạc nhiên khi thấy anh ấy chăm sóc vết thương cho mình, thay quần áo và thậm chí giặt giũ chúng, không hề khó khăn và không hề nhờ sự giúp đỡ của bất kỳ ai khác.
Đôi khi, Yuri thậm chí còn đề nghị giúp đỡ trước nhưng Lakis từ chối.
Trong nội tâm, Yuri cảm thấy có một chút gì đó tiếc nuối.
Tất nhiên, thời gian qua cô đã bị tổn thương tâm lý đáng kể do dụi mặt vào tay Lakis như một chú cún con nhưng cảm giác sung sướng khi chạm vào anh thì không dễ gì quên được.
Thậm chí bây giờ, động tác của Lakis khi anh quấn băng rất điêu luyện.
Thật vậy, đó là cảnh một người từng bị thương ở thế giới ngầm.
Cuối cùng, sau khi tự mình thay băng, Lakis đã tự mình thay quần áo cho mình.
- Lakis, anh thực sự sẽ như thế này?
Trong khi đó, Lakis đang cảm thấy khó chịu vì con ký sinh trùng đã gây ồn ào từ nãy đến giờ.
- Làm đi, chỉ cần chạm vào cô ấy một lần! Nó không phải là khó khăn!
Trong vài ngày nay, con bọ đã quấy rầy Lakis, khăng khăng đòi hỏi vô lý của nó và khiến Lakis khó chịu.
Lý do cho điều này thậm chí còn vô lý hơn.
Nó muốn anh chạm vào chủ nhà, Yuri, một lần nữa.
- Chỉ cần một lần nắm tay nhau, thế là xong! Tôi đã hỏi anh rất nhiều lần rồi, đồ vô tâm!
Khi nghe điều đó, Lakis thề.
"Mi là con sâu ranh mãnh, loại chuyện đó thậm chí còn không được tính là một yêu cầu."
- Ý anh là gì ranh mãnh? Tôi không nghĩ anh nên nói điều đó với tôi khi chỉ vì cô ấy đang cởi cúc áo của anh, anh đã tỏ ra ngại ngùng như một cô dâu nào đó bị chú rể cởi quần áo trong đêm tân hôn đầu tiên của họ..
Crack, một âm thanh đáng sợ phát ra từ bàn tay nắm chặt của Lakis như thể các khớp của anh ấy đang vỡ ra.
Quá bức xúc trước thái độ đó, con ký sinh trùng ngậm miệng.
Ngay cả khi không có điều này, Lakis đã có một tâm trạng tồi tệ.
Anh nóng lòng muốn đi xử lý tên khốn phản bội ở Parrot ngay bây giờ, nhưng cơ thể anh vẫn chưa hoàn toàn lành lặn.
Khi nhớ lại những gì đã xảy ra ngày hôm đó, nó vẫn khiến máu của anh sôi lên.
Cho dù anh ta thái hay nướng tên khốn phản bội đó không quan trọng, điều quan trọng là anh ta sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn sau khi anh ta làm cho tên khốn đó chảy máu trước mặt mình.
Khi nhìn chằm chằm vào không trung, đôi mắt của Lakis lóe lên một tia sáng sắc bén.
* * * Nhưng có điều anh phải kiểm tra trước khi tiêu diệt tên khốn đó.
Và ít nhất để làm được điều đó, anh phải nhanh chóng bình phục.
"Con bọ khốn kiếp vô dụng."
- Tại sao tự nhiên anh lại chửi bới tôi?
"Ngươi nên có sức mạnh chữa bệnh thay vì khả năng vô dụng đó."
Ký sinh trùng cảm thấy sai khi bị nguyền rủa vô cớ.
Lakis khịt mũi với con bọ, nó đang thút thít như thể niềm tự hào của nó đã bị tổn thương rất nhiều bởi những lời nói của anh ta.
Tuy nhiên, biết rằng mình không thể tiếp tục có tâm trạng khó chịu với chủ nhân ngôi nhà, Yuri, xung quanh, Lakis nới lỏng bàn tay đang nắm chặt của mình.
Yuri, người không có cách nào để biết tình hình, chỉ thấy rằng Lakis đã nắm chặt tay của mình từ trước đó, và cảm thấy cô ấy đã hết kiên nhẫn nên cô ấy đặt bình nước xuống.
Thực ra những bông hoa Yuri tưới nãy giờ không phải là hoa thật mà là hoa nhựa.
Quả nhiên, cô không phải lo lắng về một điều gì đó quá lâu.
Vì nó cứ làm phiền cô ấy quá nhiều, tốt hơn hết là bạn nên làm gì đó.
Hơn nữa, cô ấy không phải là cứu tinh của Lakis sao? Vì vậy, cô ấy nghĩ rằng điều này có thể nằm trong giới hạn của những gì Lakis có thể chịu đựng được.
Yuri đi về phía ghế sofa nơi Lakis đang ở.
"Lakis này.".