ÁO CỦA PHU NHÂN LẠI GÂY CHẤN ĐỘNG TOÀN THÀNH PHỐ RỒI


Các nam sinh đang vây quanh đọc bài viết đều giật mình vội vàng giơ điện thoại di động lên, không ai dám nhìn Kiều Niệm từ phía sau đi vào, vẻ mặt chột dạ: “Chúng tôi, chúng tôi đang đọc bài đăng trên diễn đàn, bài viết đã nói như vậy.

”“Vậy các người cũng không thể nói hươu nói vượn!”Thẩm Thanh Thanh là ủy viên học tập, khi cô ấy hét lên như vậy làm cho mấy nam sinh cúi đầu như làm sai điều gì, xấu hổ không dám nhìn vào mắt Kiều Niệm đi vào từ phía sau, giọng nhỏ hơn tiếng muỗi: “Chúng tôi cũng cảm thấy trên diễn đàn là nói bậy, Kiều Niệm thi khảo sát chất lượng ở Phòng Giáo Vụ có chủ nhiệm giáo dục và thầy cô nhìn thì làm sao có thể gian lận.

”Chỉ là những người trên diễn đàn nói có sách mách có chứng, không biết từ nơi nào tìm được phiếu điểm trước kia của Kiều Niệm ở trường học cũ.

Điểm số của cô chỉ ở mức bình thường, dù sao chắc chắn không thể thi đậu vào ban A bọn họ.

Thoạt nhìn thật sự rất giống như gian lận hoặc đi cửa sau.

“Kiều Niệm không bao giờ gian lận!”Thẩm Thanh Thanh kiên định đứng ở bên cạnh Kiều Niệm, nắm tay cô và cố gắng nói thay cô.


“Kiều Niệm, cậu nói cho bọn họ biết là chính cậu thi được đi, mới không giống như bọn họ nói là gian lận gì đó.

”Mấy cặp mắt đổ dồn vào cô, Kiều Niệm chưa bao giờ nghĩ tới việc phản ứng lại mấy chuyện nhàm chán như vậy nhưng cô cũng không cưỡng lại sự kiên trì của Thẩm Thanh Thanh, cô mím môi thản nhiên nói một câu: “Miệng mọc ở trên người khác, người khác nói như thế nào thì nói.

”“Nhưng cậu cứ để bọn họ nói hươu nói vượn thế à?” Thẩm Thanh Thanh có chút gấp gáp, càng lo lắng cho cô.

Sau khi cô ấy thân thiết với Kiều Niệm thì mới biết người bạn cùng bàn mới này của mình có bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong ấm áp, nhìn bên ngoài khó nói chuyện nhưng thực chất lại là một người rất tốt.

Ví dụ như cô đã giúp mình đóng cửa sổ còn tặng cho cô ấy một chiếc tắc xinh đẹp như một món quà gặp mặt.

Hơn nữa cô ấy không giúp đỡ được Kiều Niệm còn hại cô bị ‘Diệt Tuyệt sư thái’ phát hiện mà cô cũng không trách cứ mình.

Trưa hôm nay hai người xuống căng tin ăn cơm, Kiều Niệm lại im lặng thanh toán tiền.

Cô rõ ràng là một người rất tốt, những người đó sao có thể há mồm nói bậy.

Thẩm Thanh Thanh xoay người nắm chặt hai tay thành nắm đấm, nói với mấy nam sinh kia: “Tóm lại Kiều Niệm chắc chắn không có gian lận! Nhưng người đó là nói hươu nói vượn, các người đừng có tin!”Ánh mắt Kiều Niệm dừng ở khuôn mặt tức giận đển đỏ bừng của Thẩm Thanh Thanh, ánh mắt trở nên trầm tư hơn.

Lúc này chuông vào học buổi chiều vang lên.


Sau khi trở lại chỗ ngồi Kiều Niệm dựa lưng vào ghế, lấy điện thoại di động ra tìm được diễn đàn Tieba của trường trung học số 1, liếc mắt nhìn thấy bài đăng trên cùng.

[Cái gì mà đạt điểm tuyệt đối tiến vào ban A, Kiều Niệm căn bản là giạn lận đi cửa sau.

Đây là thành tích của cô ta ở trường học trước!]Cô dùng ngón tay trắng xanh mở ra, bên trong dán mấy bức ảnh là phiếu điểm kiểm tra trước đây của cô.

Chỉ đạt tiêu chuẩn mà thôi.

Cô hạ mi mắt, không biết cô thao tác thế nào mà chỉ trong chớp mắt, bài đăng đã biến mất như có phép thuật.

…Ở ban B, Triệu Tĩnh Vi đang siêng năng trả lời các bình luận trên diễn đàn không biết mệt mỏi.

Triệu Tĩnh Vi nhìn thấy nhiều người nghi ngờ Kiều Niệm như vậy, khóe miệng không khỏi nhếch lên, đột nhiên hệ thống nhắc nhở về bình luận cô ta trả lời.


[Bài viết bạn trả lời không tồn tại hoặc đã bị xóa, vui lòng thử lại sau.

]“Bộp!”Triệu Tĩnh Vi đột nhiên bật dậy từ chỗ ngồi, vẻ mặt cực kỳ khó coi, trong tay cô ta vẫn đang cầm điện thoại di động: “Đã xóa? Ai đã xóa?”Nhìn đến như vậy nhiều người nghi ngờ khởi kiều niệm, khóe miệng nàng không được hướng lên trên dương, bỗng nhiên, nàng đánh ra đi hồi phục bắn ra cái hệ thống nhắc nhở.

Ban B đang học môn hóa học, cô giáo còn đang đặt ra hai câu hỏi lên bảng và yêu cầu mọi người làm.

Giọng nói đột ngột của cô ta khiến những người xung quanh giật mình, sổi nổi nhìn về phía cô ta.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi