BÁ ĐẠO TỔNG TÀI TÌM LẠI PHU NHÂN


Bản vẽ thiết kế rơi xuống, Trình Thâm chủ động ngồi xổm xuống nhặt từng tờ từng tờ cho cô.

Sau đó, đặt nó trong ngăn kéo bên cạnh: "Nhìn văn phòng em xem, bản vẽ sai rơi đầy phòng, anh đang nghĩ không biết có nên tìm một nhân viên vệ sinh chuyên dọn dẹp phòng em không đây."
Hạ Nhiên cười tủm tỉm nhìn Trình Thâm giúp mình sửa sang lại, hưởng thụ dịch vụ chăm sóc của anh.
Nhìn nụ cười của Hạ Nhiên, tâm tình Trình Thâm cũng sáng lên.

Anh nhìn Hạ Nhiên nói: "Em có nghĩ ra ngoài ăn cơm không? Cũng không thể chỉ nhìn anh là no chứ?"
"Khụ."
Hạ Nhiên bị sặc nước miếng, cô quay đầu nhìn ngoài cửa sổ: "Em không phải không muốn đi ăn mà là bản thiết kế còn chưa sửa xong.

Nếu không gọi đồ ăn mang đi thì sao?”
Trình Thâm đầu tiên nhíu mày, vươn tay lấy quần áo của cô trên ghế giúp cô mặc vào.
Hạ Nhiên cũng rất phối hợp với động tác của anh, nhưng vẫn hỏi: "Anh đây là không đồng ý với ý kiến của em, chuẩn bị cưỡng ép mang em đi sao?"
Trình Thâm nhéo mũi cô, sau đó nói: "Nếu em muốn tiết kiệm thời gian, vậy chúng ta đến căng tin dưới lầu ăn.

Đáp ứng cả yêu cầu của em và vẫn đề sức khoẻ.”
Căng tin?
Nghĩ đến cảnh hôm nay vào công ty, Hạ Nhiên cảm thấy nếu cô và Trình Thâm cùng nhau ăn ở căng tin, đoán sau này mỗi ngày đều có người đến cửa chặn cô, muốn lôi kéo quan hệ.
"Thế nào? Em không thích sao? "Trình Thâm nhìn sắc mặt méo xệch của cô ấy, anh hạ giọng: "Dù sao chúng ta hiện tại đã công khai quan hệ, cùng nhau ăn một bữa cơm không phải là chuyện bình thường sao? Hay em không muốn ăn với anh?"

Thanh âm từ tính còn mang theo chút ủy khuất.

Khóe miệng Hạ Nhiên giật giật, rõ ràng biết đây là chiêu thức mà Hạ Cẩm Ngôn và Hạ Mộng Hi hay làm.
"Ăn, tất nhiên em muốn ăn với anh.

Anh nói đúng, sau khi công khai nên thoải mái."
Càng không cần nói đến Trình Thâm vì muốn ăn cơm với cô, từ tổng công ty chạy xa như vậy.

Trình Thâm nhìn biểu tình của Hạ Nhiên nở nụ cười vui vẻ.

Anh biết Hạ Nhiên đang suy nghĩ cái gì, cho nên mới cảm thấy Hạ Nhiên vô cùng đáng yêu.
Đợi đến khi đi ra khỏi cửa văn phòng, cả người Hạ Nhiên cứng nhắc đi về phía căng tin.

Trình Thâm vươn tay kéo cô, Hạ Nhiên chớp chớp mắt không biết anh muốn làm cái gì.
Trình Thâm nhìn bộ dạng mờ mịt của cô, khóe miệng nhếch lên: "Tường."
Hạ Nhiên theo tầm mắt của anh nhìn về phía trước, phát hiện nếu như không phải Trình Thâm vừa mới ngăn cản mình, cô liền bị sưng một cục, khuôn mặt đỏ lên.
"Đi đường cẩn thận một chút, không phải lúc nào anh cũng ở bên cạnh em." Trình Thâm buông thắt lưng cô ra, một tay kéo tay cô: "Tuy rằng anh cũng rất muốn như vậy.”
Hạ Nhiên để anh kéo tay mình, dùng ánh mắt ai oán nhìn anh, ủy khuất nói: "Nếu như không phải anh làm em phân tâm, làm sao em có thể đụng phải?"
Đều trách Trình Thâm mị lực quá lớn, làm cho cô ngay cả đi đường cũng không chuyên tâm.


Trình Thâm cảm thấy lời này đặc biệt dễ nghe.

Anh nói: "A Nhiên, em đây là đang làm nũng với anh sao?”
Lời cô nói thật đúng là đặc biệt giống như là tình cảm náo loạn giữa các đôi tình nhân làm nũng.

Không cách nào phản bác, Hạ Nhiên nhìn Trình Thâm chớp chớp mắt, trực tiếp làm nũng đến cùng: "Đúng vậy, ai bảo anh quá mê người chứ?"
Trình Thâm mỉm cười, cũng không nói lời nào.
Hạ Nhiên còn tưởng rằng làm nũng thất bại, nhất thời có chút chán nản đi theo anh đến gần thang máy.
Đợi đến khi đi vào thang máy, Trình Thâm nhanh chóng ấn nút.

Thừa dịp bốn phía không có ai đem Hạ Nhiên ôm vào trong ngực mình, hướng môi cô hôn lên.

Quá trình hạ xuống thang máy nhanh chóng có thể gây choáng váng, nhưng lúc này Hạ Nhiên lại cảm thấy so với thang máy, Trình Thâm càng làm cho cô choáng váng hơn.
Đợi đến khi Trình Thâm buông cô ra, Hạ Nhiên còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy thang máy "Đinh" mở ra một tiếng.

Hạ Nhiên sờ sờ môi, giương mắt liền nhìn thấy trên mặt Trình Thâm mang theo nụ cười sảng khoái, khí chất lạnh như băng bình thường đều hoàn toàn tiêu tán.
Trình Thâm kéo cô ra khỏi thang máy, Hạ Nhiên nghe thấy lời dụ hoặc bên tai: "Em mê người hơn anh, Trình phu nhân.”
Căng tin đã mở cơm nửa tiếng rồi, bình thường nếu Hạ Nhiên không gọi đồ ăn mang đi thì là ra ngoài ăn, rất ít khi đến căng tin.


Thẳng đến khi không biết ai ở căng tin truyền một câu "Trình tổng cùng Hạ Nhiên đến căng tin", nhất thời bên trong liền nhộn nhịp.
Có không ít nhân viên nữ bắt đầu trang điểm tại chỗ, không nhịn được trực tiếp đến cửa quan sát, khẩn trương nhất chính là quản lý phụ trách an toàn thực phẩm trong căng tin.

Anh ta trực tiếp chạy đến cửa, sợ đại boss tới thị sát công tác.

Nếu có chỗ nào đó làm không đủ tốt, không chừng anh ta có thể về nhà trồng rau nuôi cá.

Cho nên khi Trình Thâm và Hạ Nhiên vào căng tin, liền nhìn thấy quản lý đứng ở đó, mà bên phía sau có không ít người nhìn xung quanh.
"Trình tổng, Hạ tổng." Quản lý cúi gập người, khẩn trương nói với Trình Thâm: "Không biết Trình tổng đến căng tin.

Anh muốn ăn gì, tôi lập tức đi nấu.

Trình tổng, quản lý thức ăn trong căng tin của chúng ta kiểm tra nghiêm khắc, tuyệt đối xanh sạch..."
Hạ Nhiên cười nhìn anh ta, mà Trình Thâm không kiên nhẫn ngắt lời: "Tôi cùng vợ tới ăn một bữa cơm, anh không cần khẩn trương, có việc cần làm thì đi đi.”
Quản lý nghe vậy còn có chút chần chừ, anh ta không quá tin tưởng ông chủ lớn sẽ đơn thuần đến ăn cơm.

Nhưng khi nhìn thấy trình Thâm và Hạ Nhiên nắm tay nhau, còn có thái độ tỉ mỉ của Trình Thâm đối với Hạ Nhiên, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy mình khẩn trương quá độ.
Nhìn quản lý căng tin ngơ ngác đứng ở chỗ này, Hạ Nhiên cúi đầu cười: "Chức danh của anh quá lớn, lại là lần đầu tiên tới, đoán chừng khiến mọi người sợ hãi.”
Trình Thâm nghe vậy cũng cười theo: "Cái này cũng không có biện pháp, cũng không thể bởi vì sợ dọa người khác lại để cho vợ mình đói chứ?”
Nhìn Trình Thâm và Hạ Nhiên vào bên trong, quản lý cảm thấy mình đã sống lại.
Lúc hai nguời đi vào, có không ít người làm bộ như đang xem điện thoại, trên thực tế đang lén nhìn Trình Thâm.
Cách gần không dám nói lung tung nhưng cách xa năm ba mét bắt đầu thảo luận.
"Tổng giám đốc đẹp trai quá! Thật sự so với trong ảnh còn đẹp hơn, đây là lần đầu tiên tôi đến công ty lâu như vậy mới nhìn thấy người thật.”

"Ngày hôm qua hôn nhân của bọn họ vừa mới bạo phát, hôm nay hai người liền đến công ty cùng nhau ăn cơm.

Đây không phải là Hạ Nhiên cố ý khoe khoang chứ? Chính là vì để cho người khác biết Trình tổng coi trọng cô ta?”
"Cô nói như vậy thật đúng là có khả năng.

Nếu tình cảm của hai người thật sự tốt như vậy, vì sao Nhiếp Tư Diệu lại lấy thân phận vị hôn thê của tổng giám đốc? Đoạn thời gian trước Hạ Nhiên vừa mới về nước, không chừng chính là vợ chồng ly thân.”
Suy đoán này vừa ra, những người khác cẩn thận ngẫm lại thật đúng là cảm thấy có khả năng, nhất thời liền nhao nhao phụ hoạ.
"A..."
Bỗng nhiên có người phát ra một tiếng kinh hô.

Những người khác theo tầm mắt cô nhìn qua, liền thấy Trình Thâm tự tay nhận lấy đĩa của Hạ Nhiên, cầm đũa ở chọn chọn nhặt nhặt, mà Hạ Nhiên thì hai tay chống cằm nhìn anh.

Một màn duy mỹ như vậy, những người khác đều không khỏi ngưỡng mộ.
Một người trong đó liều mạng véo chân mình, kinh ngạc nói: "Trình tổng đang chọn thức ăn cho Hạ Nhiên đúng không? Chọn thức ăn, phải không?”
Không ít cô gái bởi vì hành động này của Trình Thâm mà thét chói tai, nhất thời có người bắt đầu phản bác câu nói vừa rồi: "Cái gì tình cảm vợ chồng bất hòa.

Nếu không thật sự yêu, Trình Thâm thân là tổng giám đốc tập đoàn Trình thị, sao lại cẩn thận ôn nhu như vậy?”
Tuy không nghe được bọn họ đang nói cái gì, nhưng Hạ Nhiên lại có thể đoán được.

Nhìn Trình Thâm giúp mình chọn ra tất cả đồ cô không ăn, Hạ Nhiên nhận lấy khay ăn từ trong tay anh.
Cô nhìn Trình Thâm bắt đầu động đũa, lúc này mới nói: "Trình Thâm, có phải anh cố ý không? Trước mặt nhiều người như vậy giúp em chọn món ăn, đây là sợ người khác không biết anh thích em đúng không?”
Hành động này quá rõ ràng, Hạ Nhiên nhìn không ra mới là lạ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi