BÁ ĐẠO TỔNG TÀI TÌM LẠI PHU NHÂN


Đợi đến khi cuộc thi kết thúc, Hạ Nhiên và Ngải Phi còn không ngừng tán ngẫu, tất cả những người không biết nội tình còn tưởng hai người tìm được tri kỷ.
Thậm chí Phượng Cửu cũng tới hỏi: "Hạ tổng, Ngải Phi này có cái gì tốt để cho chị cùng cô ấy tán gẫu cả buổi chiều, còn quên mất em nữa.”
Hạ Nhiên cười vui vẻ: "Tôi không để ý tới em còn không phải bởi vì thấy em đang cùng người khác vui vẻ sao.”
Phượng Cửu tính cách hoạt bát, bất luận ở địa phương nào cũng có thể nhanh chóng hoà nhập.
Nhắc tới chuyện này, sự chú ý của Phượng Cửu bị cô dời đi, ngữ khí kích động bắt đầu chia sẻ những người mình gặp hôm nay.
Ngược lại Hạ Tư Duệ đứng ở một bên nhịn không được liếc mắt nhìn Hạ Uyển một cái, nhận ra cô tìm minh tinh kia hẳn là có chuyện đặc biệt.
Đợi đến khi trở về khách sạn, Hạ Tư Duệ đứng trước mặt cô nghiêm túc nói: "Chuyện lần này thật sự cảm ơn cô, nếu như không phải vì lời của cô, tôi cũng không biết nên làm sao bây giờ."
Nghe nói như vậy, Hạ Nhiên liền nở nụ cười.
Cô cảm thấy Hạ Tư Duệ hiện tại thoạt nhìn chân thật hơn một chút.
Hạ Nhiên nói: "Tuy rằng chuyện này tôi quả thật đã giúp cô, nhưng không cần thấy áp lực.

Dù sao tôi làm như vậy đều là vì công ty, lúc ấy người phụ nữ kia đều đã khi dễ đến trên đầu chúng ta, nếu không cho cô ta một chút giáo huấn, cô đều cảm thấy công ty còn chỗ đứng sao?"
Tuy cô đã nói như vậy, thế nhưng Hạ Tư Duệ trong tâm vẫn cảm kích cô.

Nhìn Hạ Nhiên về phòng, Hạ Tư Duệ bởi vì hành động của cô, trái tim vốn đi trên băng mỏng trong nháy mắt giống như được rót vào dòng nước ấm.
Chớp mắt đã đến lúc đại hội thiết kế chính thức bắt đầu.
Trong mấy ngày này, không phải Hạ Nhiên chưa từng thử hẹn Ngải Phi ra ngoài nói chuyện nhưng bên Ngải Phi cho tới bây giờ cũng không có trả lời tin nhắn của cô, giống như cô ấy không tồn tại.
Hiểu rõ cô ấy căn bản không muốn ra ngoài, Hạ Nhiên cũng không thử thăm dò nữa.
"Khẩn trương sao?" Hạ Nhiên ngồi vào chỗ ngồi của mình, nhìn Hạ Tư Duệ ngồi bên cạnh cô.
Hạ Tư Duệ nghe được lời này, cho cô xem khăn giấy mình dùng để lau mồ hôi.

Ánh mắt cô ấy ảm đạm, tinh thần tan rã.
Cô nói: "Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên tôi tham dự một hội nghị thiết kế quy mô như vậy.

Nhưng đây là lần đầu tiên tôi và đồng nghiệp cũ cùng tham gia, nếu thua, chỉ sợ sau này cô ta nói càng thêm khó nghe.”
Biết Hạ Tư Duệ bình thường thoạt nhìn hiền lành, nhưng một khi gặp phải vấn đề thiết kế, cô ấy vô cùng có tự trọng.

Hạ Nhiên gật đầu nói: "Cô có loại ý tưởng cạnh tranh này là chuyện tốt, về sau hãy cố gắng.”
Hạ Nhiên nhìn thấy nhà thiết kế của tập đoàn Vương thị tiến vào, hai mắt hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ một cái, liền biết chuyện ngày hôm qua cô ta còn ghi hận.
Ngược lại Hạ Nhiên nhìn thấy bộ dáng này không chỉ không so đo, còn lịch sự chào hỏi.
Người dẫn chương trình đang phỏng vấn ngẫu nhiên, nhìn thấy nhà thiết kế kia vừa mới tiến vào, trực tiếp hỏi: "Không biết tập đoàn Vương thị lần này dự định đoạt thứ hạng nào? Cô nghĩ công ty nào có triển vọng giành chiến thắng nhất?"
Người phụ nữ kia nghe xong khẽ liếc Hạ Tư Duệ, sau đó thản nhiên cười: "Tập đoàn Vương thị chúng tôi lúc này chỉ là tính toán qua, năng lực của tôi hơi kém, cũng không có ý định giành được thứ hạng tốt.

Ngược lại, đồng nghiệp cũ của tôi ở Philka, hy vọng giành giải nhất là rất lớn."
Lời này khiến cho người xung quanh bàn tán sôi nổi, có không ít người chưa từng nghe nói qua tên công ty Philka này.
Ánh mắt Hạ Nhiên trầm xuống.

Cô cười lạnh: "Thủ đoạn nhỏ không có tác dụng, đây là muốn chơi lớn sao?”
Người khác cô không biết, tuy Hạ Tư Duệ có năng lực không tồi, nhưng muốn đoạt quán quân vẫn rất khó khăn.
  
Hạ Nhiên híp mắt lại: "Tôi nhớ lần này lễ khai mạc đại hội thiết kế, người của tập đoàn Vương thị cũng phải tham gia.”
Phượng Cửu ngẩn người, không rõ nguyên nhân cô bỗng nhiên hỏi.

Kỳ thật vừa mới nghe thấy Hạ Nhiên hỏi, Hạ Tư Duệ có một chút hoảng hốt, cô cũng không muốn đối mặt với đoạn ký ức kia.

Cho nên trực tiếp bỏ lại những người khác trong công ty, chạy vào trong.

Cô bưng một chén rượu, tìm một chỗ tùy tiện ngồi xuống.
Bỗng nhiên bả vai của cô bất ngờ bị đụng một cái, cả chén rượu trong tay đều hắt lên người bên cạnh.

Người đụng vào cô cũng không ngờ lại phát sinh chuyện như vậy, thét chói tai một tiếng, sau đó giận dữ nói: "Chẳng lẽ ngay cả một chén rượu cũng cầm không vững sao? Cô có biết quần áo của tôi đắt thế nào không? Cô đủ khả năng để trả sao?"
Hạ Tư Duệ ngẩng đầu nhìn người trước mặt, cả khuôn mặt hóa đá.
"Tôi...!tôi...!không thể trả được.”

"A, thì ra là cô, nếu chúng ta đều là đồng nghiệp cũ, thế nào cũng phải cho cô chút mặt mũi a.

Như vậy đi, cái váy này tôi giảm giá cho cô nhé?" Người phụ nữ mỉm cười.
Người phụ nữ này chính là người lúc trước toàn lực muốn đẩy cô ra khỏi công ty.

Hạ Tư Duệ thấy cô ta liền biết cô ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha mình như vậy.

Cô cẩn thận nhìn bộ quần áo trên người cô ta, phát hiện là thương hiệu bình thường ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Lúc này liền nóng nảy: "Mặc dù tôi làm đổ rượu lên người cô quả thật sai, nhưng là cô đụng phải tôi, cho nên mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Cô không nên chịu trách nhiệm sao?”
Người phụ nữ kia nghe xong liền nở nụ cười, cao giọng: "Cô hắt rượu lên người ta, giờ lại nói tôi đụng cô, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua người nào trốn tránh trách nhiệm như cô.

Là vì năng lực không đủ, hay để cô ra khỏi công ty cũng là lỗi của tôi?"
Lời này trực tiếp làm cho mọi người có cái nhìn sai lệch với Hạ Tư Duệ.
Hạ Tư Duệ vẻ mặt áy náy: "Thực xin lỗi giám đốc Hạ, tôi lại gây thêm phiền toái cho công ty.


Hạ Nhiên gật đầu, nói: "Chuyện này cô không nên để ở trong lòng, đối thủ cạnh tranh loại này rất thường xuyên."
Tuy người phụ nữ kia đích thật là vì quan hệ của cô ấy mới nhằm vào công ty họ, nhưng Hạ Tư Duệ thân là nhân viên của công ty, cô cần che chở.
Khi người dẫn chương trình tới phỏng vấn Hạ Nhiên, hỏi cô nghĩ thế nào về lời nói của người phụ nữ kia, Hạ Nhiên cầm micro thoải mái chia sẻ: "Tôi cho rằng vị tiểu thư này nói rất hợp lý."
Hạ Tư Duệ vẻ mặt khiếp sợ nhìn cô.

Căn bản cũng không nghĩ tới cô không chỉ không giải thích, còn thừa nhận.
Người phụ nữ kia sỉ nhục cô thì thôi, nếu công ty còn thừa nhận chuyện này, vậy đợi đến khi có kết quả, cô nhất định sẽ biến thành trò cười trong giới thiết kế.

"Hạ Nhiên, tôi..."
Hạ Tư Duệ cau mày, vừa chuẩn bị cắt ngang lời cô.

Hạ Nhiên cầm micro chỉ giơ tay lên với cô.
Nhìn thấy Hạ Nhiên không muốn mình nói chuyện, Hạ Tư Duệ lo lắng, nhưng vẫn cảm thấy Hạ Nhiên sẽ không làm ra chuyện nguy hại cho công ty.

Đây cũng không phải là cô tin tưởng nhân phẩm của Hạ Nhiên, mà Trình Thâm và Hạ Nhiên là vợ chồng, nguy hại cho công ty đối với bà chủ mà nói cũng không có lợi.
Hạ Nhiên dùng ánh mắt trấn an cô, sau đó nói với người dẫn chương trình: "Năng lực của Hạ Tư Duệ tôi rất rõ ràng, tuy rằng tiềm lực của cô ấy rất lớn, nhưng đối với lần này đoạt quán quân cũng không nắm chắc bao nhiêu."
Người dẫn chương trình và những người khác sửng sốt.

Người dẫn chương trình chần chờ nhìn Hạ Nhiên, rồi nói: "Vậy tại sao cô vừa rồi lại bảo Hàn Yến nói như vậy là lẽ đương nhiên?"
Hàn Yến, chính là nhà thiết kế của tập đoàn Vương thị.
Hạ Nhiên cười nhẹ tiếp tục: "Hạ Tư Duệ và cô ấy vốn đang ở trong một công ty, tôi tin tưởng cô ấy đối với thực lực của Hạ Tư Duệ cũng rất hiểu rõ.

Hàn Yến biết rõ năng lực của Hạ Tư Duệ mạnh hơn cô ấy rất nhiều, cho nên mới nháo ra chuyện cười này.”
Tình huống này cũng không phải là không thể Nhưng chính là người làm trò trên mặt không đẹp lắm.
Lúc này khi những người khác nhìn Hàn Yến, trong ánh mắt đều là khinh bỉ không che dấu.

Dù sao cô ta có thể đem lời này nói ra một cách trắng trợn, còn tưởng Hạ Tư Duệ có thể đoạt quán quân, chứng tỏ cô ta thật sự không có bao nhiêu năng lực.
Đối mặt với ánh mắt khinh bỉ của những người khác, Hàn Yến thiếu chút nữa tức giận liền đứng lên mắng chửi tục tĩu.

Thế nhưng lời vừa rồi đúng là cô ta tự mình nói ra, coi như là muốn giải thích, đó cũng là chuyện không có cách nào.
Hạ Nhiên mới nói vài ba câu, mọi người liền xoay chuyển hướng gió.

Ánh mắt Hạ Tư Duệ nhìn Hạ Nhiên, xuất hiện sùng bái: "Giám đốc Hạ, cô thật lợi hại!"
"Cũng không đến mức như vậy, một phần là do cô ta tự làm tự chịu." Hạ Nhiên nghe cô nói, cao hứng một chút, sau đó nhìn gương mặt khó coi của Hàn Yến, tâm tình rất thoải mái.
Hạ Tư Duệ bởi vì chuyện này, thái độ với Hạ Nhiên cũng tin tưởng hơn.
Đại hội bắt đầu, người dẫn chương trình háo hức giới thiệu trang sức trên người mỗi người mẫu.
Nhìn người mẫu biểu diễn, lúc mới bắt đầu Hạ Nhiên vẫn rất hứng thú, nhưng càng về sau cô phát hiện mình càng muốn ngủ gật.
Như những người khác đã nói, hội nghị thiết kế châu Âu lần này yêu cầu thực sự thấp.


Đại bộ phận công ty dự thi đều là người bản địa, có rất nhiều công ty lớn không có phái người đến tham gia.

Cho dù là có mấy công ty lớn có nhà thiết kế tham gia, đại đa số cũng là bởi vì muốn rèn luyện người mới.
"Tư Duệ, xem tình huống này, thứ hạng chúng ta ổn định." Hạ Nhiên vắt vẻo ở chỗ ngồi, căn bản không thể hiện nổi tinh thần với màn biểu diễn trước mặt: "Tuy tôi đã tham gia hội nghị thiết kế cũng không nhiều lắm, nhưng mà đây...!Thực sự không cố gắng nổi mà ngủ gật."
Nghe Hạ Nhiên nói, Hạ Tư Duệ đối với tính cách thẳng thắn của cô phát ra ánh nhìn hâm mộ.
"Cô nói tôi mới để ý.

Tuy thiết kế của họ tương đối mới lạ, nhưng luôn cảm thấy còn thiếu một chút gì đó." Hạ Tư Duệ nói.
Lúc Hạ Nhiên sắp ngủ, giọng nói của người dẫn chương trình bỗng nhiên trở nên khác biệt, anh kích động nói: "Kế tiếp thiết kế của chúng ta không phải là nhà thiết kế của doanh nghiệp nổi tiếng, mà từ một vị tiên sinh giấu tên.”
Lời này làm cho Hạ Nhiên mở mắt.

Những thứ khác không nói, chỉ dựa vào điểm này là có thể nhận ra người kia không phải là người bình thường.
“Không có tên?” Hạ Nhiên cau mày, trong đầu mình tìm kiếm manh mối về người này, nhưng cuối cùng lại phát hiện mình cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua một người như vậy.
Hạ Tư Duệ cũng là vẻ mặt mờ mịt: "Tại sao tôi chưa từng nghe qua một nhà thiết kế như vậy? Những người như vậy không phải rất nổi tiếng sao?”
Điều này làm cho Hạ Nhiên này sinh hứng thú, không chớp mắt nhìn nơi người mẫu sắp xuất hiện.
Người mẫu theo lời giới thiệu của người dẫn chương trình chậm rãi đi ra, trong nháy mắt, hai mắt Hạ Nhiên trợn tròn, sau đó bên tai cô liền xuất hiện tiếng thảo luận.
"Cái này...!Làm sao có thể? Nhà thiết kế này rốt cuộc là ai? Cái này cũng quá xuất sắc, phải không?”
"Lợi hại lợi hại, tuy Ngải Phi cũng không tính là đại minh tinh, nhưng bộ trang sức này càng làm tăng giá trị của cô ấy."
"Dùng minh tinh đến tham gia cuộc thi này, người này có phải là chiến quá lớn hay không?"
Người đi ra lại là Ngải Phi!
Hạ Nhiên đầu tiên khiếp sợ, sau đó là kinh diễm.
Ngải Phi mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen, váy dài đến chân trần, trên quần áo tầng tầng lớp lớp thoạt nhìn thập phần quý khí.

Mà hấp dẫn ánh mắt nhất chính là sợi dây chuyền màu đen lam đan xen trên cổ, khảm trên sợi dây chuyền kia, phảng phất có thể đem linh hồn người hút vào.
Hạ Nhiên có thể nghe được xung quanh có không ít cô gái, đều bị vòng cổ này của cô hấp dẫn.
Ngay cả Hạ Tư Duệ vẻ mặt kinh ngạc cùng kinh diễm: "Thiết kế này...!Tôi cảm thấy thiết kế của tôi là quá tệ.

Ngay cả khi tôi cố gắng thêm mười năm nữa cũng không thể đạt được trình độ này.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi