BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 147


Khí thế trên người cô có thể áp đảo đối phương, nhưng lại thua về mặt tiền bạc.


“Ở đây tôi có.”


Giọng Lục Huyền Lâm đột nhiên vang lên, ngay sau đó cũng bước đến bên cạnh Lý Tang Du, một xấp tiền đỏ dày cộm xuất hiện trước mặt cô.


Lý Tang Du không khách sáo mà cầm tiền, chỉ vào cậu Trần, cười ranh mãnh: “Bấy nhiêu đây đủ để cởi hết từng món đồ trên người anh đó, cởi đi!”


“Cởi đi! Cởi đi! Cởi đi!” Những người khác xem trò vui thấy Lục Huyền Lâm ra mặt giúp Lý Tang Du, tất cả đều bắt đầu theo phe Lý Tang Du.


Sắc mặt cậu Trần thay đổi từng hồi, nhìn Lục Huyền Lâm: “Tổng giám đốc Lục, sao anh phải giúp cái con đ…” Còn chưa nói xong từ đó, một tiếng “bốp” giòn tan vang lên, ngay khi bàn tay năm ngón của Lý Tang Du hạ xuống, trên mặt cậu Trần cũng xuất hiện năm dấu tay.


“Bởi vì, cô ấy là người phụ nữ của tôi!” Lục Huyền Lâm nói một câu khiến tất cả mọi người choáng váng, bao gồm Lý Tang Du.


Kết hôn với anh hai năm, anh chưa từng thừa nhận thân phận của cô ở trước mặt người ngoài.


Hôm nay kêu cô tới đây, sau khi nghe những lời nói nhục nhã của cậu Trần, cô còn tưởng đây là anh cố ý sắp xếp để cô mất mặt.


Không ngờ anh lại đứng trước mặt nhiều người như vậy mà nói lời này.


“Cậu Lục, những lời đồn đó đều là thật ư?” Quách Sướng bị từng chuyện từng chuyện bất ngờ làm kinh sợ.


Từ lúc cậu Trần nói, Lý Tang Du đã biết những lời đồn trong công ty đã truyền ra ngoài, đến Thái Vũ Hàng còn biết, những người trong giới thương nhân này biết cũng không có gì là lạ.


“Lời đồn gì cơ? Người thứ ba? Tình nhân?” Lục Huyền Lâm lắc đầu, đưa tay ôm Lý Tang Du vào lòng: “Đều không đúng, đáp án chính xác là Lý Tang Du là vợ chính thức của Lục Huyền Lâm tôi.”


Hôm nay, Lục Huyền Lâm chính miệng xác nhận thân phận của Lý Tang Du.


Muốn chặn miệng lưỡi của người khác, phải là nhân vật quan trọng như anh đứng ra xác nhận thì mới được.


Lại một quả bom hạng nặng.


Một lần nữa khiến cho tất cả mọi người bối rối.


Lý Tang Du không khỏi nhìn Lục Huyền Lâm.


Hôm nay anh đổi tính?


Không phải là bị sốt rồi chứ?


Thế mà lại nói ra lời này, chắc chắn là uống say rồi.


Người hối hận nhất ở đây chắc chắn là cậu Trần, anh ta không ngờ cô lại là mợ chủ của tập đoàn Lục Thị. Hôm nay vừa mới ký mấy vụ làm ăn lớn, không ngờ xảy ra sai lầm lớn như vậy, hiện giờ anh ta có một cảm giác muốn đập chết bản thân mình.


Quách Sướng cũng hôi hận, hối hận mình biết Lý Tang Du quá trễ, để cho người khác nhanh chân đến trước. Nếu như cô chỉ là tình nhân của người ta, anh ta còn có cơ hội. Nhưng cô lại là vợ chính thức, lại còn là mợ cả của gia tộc đứng đầu nền thương nghiệp thành phố A, ngay cả một chút cơ hội cũng không còn nữa.


Lục Huyền Lâm đảo mắt nhìn về phía cậu Trần: “Hôm nay anh ăn nói khiếm nhã với vợ tôi, những hợp đồng giữa tôi và anh ngày hôm nay đã không còn hiệu lực.”


“Cái gì?” Cậu Trần há hốc, cả khuôn mặt lập tức trở nên trắng bệch: “Tổng giám đốc Lục, oan ức quá. Nếu tôi biết đây là vợ anh, đánh chết tôi, tôi cũng không dám nói những lời nhảm nhí như vậy, xin anh cho tôi một cơ hội đi mà.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi