BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

Chương 290

“Ngài đã làm cả một ngày một đêm rồi, nghỉ một chút đi, hôm nay là Lễ Tình Nhân, tôi nghĩ ngài nên thư giãn một chút.”

Ngày này là cơ hội tốt để Lý Tang Du và ông chủ làm hòa, anh ấy thế nào cũng phải giúp một tay.

Lục Huyền Lâm cảm thấy đầu rất đau, thức mấy đêm liền nên cơ thể cũng cần nghỉ ngơi rồi. Lễ tình nhân gì đó đối với anh ta không mấy quan trọng.

Nhấp một ngụm cà phê, Lục Huyền Lâm dùng tay day thái dương, nhắm mắt nghỉ ngơi. Nhưng vừa nhắm mắt, thì gương mặt tái nhợt của Lý Tang Du lại hiện ra trước mắt anh ấy.

“Cậu đã hẹn rồi?”

Minh cười cười: “Nếu như tôi nói không, có phải là quá không có nghĩa khí không?”

“Cậu hôm nay… ” Lục Huyền Lâm cố ý kéo dài giọng để trêu chọc anh ta, Minh cứng họng hồi lâu, thật sự là nhịn không nỗi nữa.

“Mặc dù hôm nay không phải ngày nghỉ theo quy định, nhưng trong cuộc họp lần trước ngài đã nói cho mọi người nghỉ lễ không phải sao, huống hồ hôm nay vốn là cơ hội tốt để ngài và mợ chủ làm lành.”

Hôm nay nhất quyết không thể để những kế hoạch trở nên lãng phí, Minh đầu óc lanh lợi, một hơi nói ra hai lí do không hề nhắc đến bản thân một câu.

Lục Huyền Lâm nhìn thấu được suy nghĩ của anh ta, nằm ngửa trên salong, cũng không nhìn Minh, nhỏ giọng nói: “Cậu có phải rất muốn tôi cà Lý Tang Du làm lành?”

“Tất nhiên rồi ông chủ, tôi thật lòng mong hai người hòa hợp.”

Anh ta có thể nói không sao? Ông chủ nhất định sẽ giết chết anh ta. Minh tự nhiên nhướng mày và ngay lập tức lựa chọn được câu trả lời chính xác.

“Cậu đã có lòng thì nhiệm vụ này giao cho cậu, nếu hôm nay thuyết phục được cô ấy đi hẹn hò, tôi sẽ cho cậu nghỉ lễ.”

“Nếu không thì..?” Vẻ mặt Minh đắng lại, giác quan thứ 6 của anh nói rằng anh vừa tự đào một cái hố lớn cho chính mình nhảy vào.

“Nếu không?”Lục Huyền Lâm ngồi trên ghế nhìn anh ta “ Tôi sẽ ở lại công ty tăng ca vào ngày lễ tình nhân, một nhân viên tốt như anh sẽ đồng hành cùng tôi đúng không.”

Câu trả lời cho câu hỏi này còn quan trọng không? Anh ấy còn có thể nói No không? Minh hiểu rồi, thủ đoạn của ông chủ chính là rất giỏi, đừng tự đào hố chôn mình.

“Không thể không nói, cậu thật sự rất giỏi.” Lục Huyền Lâm đứng thẳng người, nghỉ ngơi một chút cũng đủ để anh ta lấy lại tinh thần để thực hiện phương châm đánh một đòn rồi cho ăn một viên kẹo .

“Hôm nay tôi sẽ cho cậu nghỉ một ngày, không cần làm việc, đến bệnh viên xem Lý Tang Du là được rồi.”

Minh hận đến mức muốn khóc ra máu, nhưng lúc này ngoài cười ra anh ta còn có thể có biểu cảm nào khác không?

“Vừa hay, tôi từ lâu đã muốn đi xem sức khỏe của mợ chủ hồi phục như thế nào.”

Anh ta thật sự tình nguyện ở lại văn phòng làm việc một ngày cũng không muốn đến bệnh viện khuyên Lý Tang Du hẹn hò với Tổng giám đốc nhà mình! Nếu anh ta là phụ nữ cũng không thể chịu được loại đàn ông như tổng giám đốc, quan trọng là còn hiểu lầm mình…..

Khi Minh đến phòng bệnh của bệnh viện, anh ta đứng ở cửa sắp xếp từ ngữ nói giúp cho Tổng giám đốc nhà mình, sau đó mới cố gắng cổ vũ bản thân gõ cửa.

Bên trong Lý Tang Du miễn cưỡng nói một câu:“Mời vào.”

Lý Tang Du nằm trên giường bệnh, lười biếng không chút sức lực, mẹ Lục mang theo trái cây ướp lạnh và cháo tới từ biệt thự, lúc đó vẫn đang gọt trái cây cho cô.

Lý Tang Du biết rõ vì sao bà ta muốn lấy lòng mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi