BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY



Đúng vậy, nên tỉnh lại đi.
Lý Tang Du cô đơn rời đi lại làm cho Tiêu Hà cảm thấy thoải mái.
“Lục Huyền Lâm, nếu như tìm được Uyển Khanh, cháu định làm như thế nào? Có ly hôn với Tang Du rồi tái hôn với Uyển Khanh không?” Đây luôn là dự định trong lòng Tiêu Hà.
Lục Huyền Lâm sửng sốt một chút.
Ly hôn?
Ban đầu cưới Lý Tang Du là vì trả thù cô.
Để cô ở nhà họ Lục làm cô chủ một thời gian, chờ Lý Uyển Khanh trở lại, thì sẽ đuổi ra khỏi nhà, bị bỏ mà không có thêm gì, có kết cục thê thảm.
Cho nên hai năm qua anh và Tiêu Hà vẫn không ngừng tìm tung tích Lý Uyển Khanh .
Nhưng bây giờ Lý Tang Du mang thai, cho dù anh đồng ý ly hôn, bên ông nội cũng sẽ không đồng ý.

Huống chi, đứa bé trong bụng Lý Tang Du còn thừa kế năm mươi phần trăm cổ phần Lục Thị.
Ly hôn với Lý Tang Du thì chẳng khác nào mất đi một nửa cổ phần Lục Thị.
Dù là phía ông nội hay cổ phần Lục Thị, đều là thứ anh không thể chấp nhận chúng mất đi.

“Lục Huyền Lâm?” Lục Huyền Lâm ngẩn người làm trong lòng Tiêu Hà hoảng hốt: “Không phải là hết yêu Uyển Khanh rồi đấy chứ?”
Tỉnh hồn lại, Lục Huyền Lâm lắc đầu: “Dĩ nhiên cháu yêu Uyển Khanh.”
“Nếu một ngày Uyển Khanh trở lại, cháu sẽ làm thế nào?”
“Ly hôn! Dĩ nhiên sẽ ly hôn Lý Tang Du .”
Chờ Lý Uyển Khanh trở lại, chờ Lý Tang Du sinh đứa bé, anh sẽ không chút do dự ly hôn Lý Tang Du .
Chẳng qua là, trong tiềm thức anh nảy sinh ý nghĩ hy vọng Lý Uyển Khanh sẽ trở về muộn.
Ít nhất chờ sau khi đứa bé ra đời.

.

.

.


.
“Tang Du, em có khỏe không?” Lục Dĩ Mai hơi lo lắng nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Lý Tang Du .
Chuyện Lục Huyền Lâm, người chị như cô sao lại không biết, cô cũng không thích con gái như Lý Uyển Khanh, luôn cảm thấy không nhờ vả được.
Lý Tang Du lên tinh thần: “Em không sao, có thể là mới mang thai nên cảm giác hơi mệt.”
“Vậy thì ngồi đi.”
“Vâng!”
Hai người ngồi xuống ghế dài ở sân cỏ bên ngoài bệnh viện.
Ánh nắng đầu xuân thật ấm áp, chiếu trên người vào Lý Tang Du, nhưng không chiếu được vào lòng cô.
“Em và em trai chị từ nhỏ đã quen nhau, có thể nói là thanh mai trúc mã, nếu không phải Lý Uyển Khanh xuất hiện.

.

.”
Lý Tang Du nhìn nơi xa, suy nghĩ trôi lơ lửng.
Hai nhà họ Lục, Lý là bạn bè nhiều đời, bắt đầu từ năm sáu tuổi, mấy đứa bé thường xuyên chơi chung.
Lý Tang Du IQ cao, thông minh hơn người nên từ nhỏ đã được ba Lý nâng trong tay, tính tình vì thế cũng trở nên kiêu ngạo vô cùng, chưa bao giờ để ý tới Lục Huyền Lâm đi theo sau.
Cho đến lúc bảy tám tuổi, Lý Uyển Khanh tính cách nhu nhược đi theo mẹ mình vào nhà họ Lý, Lục Huyền Lâm bắt đầu thay đổi mục tiêu.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi