BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

Chương 376

“Được… cô chủ, cô nói đi.”

“Cháu và Lục Huyền Lâm sắp ly hôn rồi, chỉ là bọn cháu vẫn chưa có thời gian tới ủy ban thôi. Còn bọn họ… có lẽ sắp kết hôn.” Lý Tang Du cởi chiếc áo sơ mi trên người đã bị gia vị bắn tung tóe lên, ném vào chiếc máy giặt bên cạnh, vẻ mặt không hề thay đổi.

“Cô chủ? Tại sao lại thành ra như vậy?” Mặc dù Chu Hòe Hương cũng có những suy đoán của mình nhưng bà không ngờ được những lời như vậy lại được nói ra từ miệng của Lý Tang Du.

“Không tại sao gì cả. Cháu và anh ta… đã không còn tình cảm nữa. Cháu biết dì thương cháu nhất nên làm phiền dì giúp cháu giữ bí mật.  Cháu về phòng đây.”

Chu Hòe Hương nhìn bóng lưng hơi tiều tụy của cô, ở phía sau bà, Lục Huyền Lâm vẫn đang không ngừng  giải thích với Lý Uyển Khanh.

“Anh thực sự không nói dối em. Em nhìn tay anh đi, đã bị bỏng đến mức như vậy rồi đây này.”

“Nhìn có vẻ rất đau… Lục Huyền Lâm, anh không sao chứ…”

Được Lý Tang Du chữa trị theo một đống phương pháp cổ xưa, lòng bàn tay anh vừa đỏ vừa phù lên, trông không khác gì lòng lợn sống.

“Dì ơi… lấy cho cháu hộp sơ cứu…”

“Cô tự đi lấy đi! Tôi không có nhiều thời gian để phục vụ một thiên kim tiểu thư như cô đâu.” Tự nhiên Chu Hòe Hương nổi giận đùng đùng, bỏ đi không thèm quay đầu nhìn lại.

Trong lòng của Chu Hòe Hương, Lý Uyển Khanh chỉ là một đứa cướp công giữa đường, không những đẩy Lý Tang Du ra khỏi vị trí cô chủ thật sự mà cô ta còn từ từ chiếm lấy tất cả mọi thứ của nhà họ Lý!

Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy, Chu Hòe Hương đã thấy ghét cô ta rồi!

Lý Tang Du đứng trên lầu thở dài, cuối cùng vẫn lấy hộp sơ cứu ra đặt trước mặt Lục Huyền Lâm. Dù sao thì vết bỏng của anh cũng là do cô gây ra, mà Chu Hòe Hương cũng đã bỏ đi.

“Của anh này.”

Lý Tang Du để trước mặt anh, đang định rời đi thì bị Lý Uyển Khanh kéo lại.

“Xin lỗi… chị… vừa nãy em…”

“Không cần nói xin lỗi, cái gì là của cô thì nhất định sẽ là của cô, đừng suy nghĩ lung tung.” Lý Tang Du cố nặn ra một nụ cười.

Tay Lý Uyển Khanh từ từ buông ra, cô ta biết mình đúng là đã suy nghĩ nhiều …

“Hay là… chị, chị băng bó vết thương cho Lục Huyền Lâm đi… ba nhìn thấy… thì lại…”

“Không sao đâu, mấy ngày nay ba phải uống thuốc ngủ thì mới ngủ được, lúc trước ồn ào như vậy ba còn không nghe thấy, hai người yên tâm đi.”

Lý Tang Du không muốn nghe những gì cô ta nói nữa nên đi thẳng lên lầu, trở về phòng.

Có lẽ do trước đó cô cười quá nhiều nên bụng lại bắt đầu đau, cô lấy tay che bụng rồi nằm lên giường.

Để đánh lạc hướng sự chú ý của mình, cô lấy điện thoại ra, lên mạng nói chuyện với bạn bè.

Một người bạn trên mạng hỏi, dạo này cô và bạn trai thế nào rồi?

Lý Tang Du không nghĩ ngợi, gõ ra hai chữ: Nhạt rồi!

Ngay lập tức cả nhóm gần như bùng nổ, tất cả mọi người đều hỏi nguyên nhân vì sao nhưng đều bị cô từ chối.

Một số cẩu độc thân điên cuồng nhắn: Chia tay là chuyện tốt.

Lý Tang Du mặc kệ họ, nhưng cô không thấy “Thiếu niên thất túc” nói gì, có thể là đang bận, cô muốn nghe suy nghĩ của người đó về chuyện này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi