BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 559

Lục Sơn đã đi đến cửa thang máy, cũng không biết có nghe thấy hay không, tóm lại là không có phản ứng gì cả, lúc này A Minh mới thở phào một hơi.

Thấy người đã đi, A Minh mới buông lỏng cánh tay ôm lấy Lục Huyền Lâm ra, trong lòng không nhịn được mà hít sâu một hơi. Tổng giám đốc không hổ là người có tập luyện, cơ bụng cứng rắn khiến anh ta cũng phải tự ti mặc cảm.

Lục Huyền Lâm cũng không nghỉ ngơi chút nào, lập tức tiến vào văn phòng, A Minh nhắm mắt theo sau.

Mấy ngày nay tổng giám đốc cứ như là một con quay làm việc liên tục suốt ngày đêm không nghỉ, một khắc cũng không ngừng tay. Lục Sơn cũng không biết lấy từ đâu tự tin mà đến công ty làm loạn nữa.

Những năm này ngoại trừ đến công ty đòi tiền thì có từng ở đây làm việc một ngày nào chưa?

“Cho Elise nghỉ mấy ngày đi, tôi thấy vết thương của cô ấy khá nặng, tiền thuốc men để công ty chi trả, đừng để lại sẹo.”

Lục Huyền Lâm dặn dò một câu, khóe miệng bầm tím đã biến thành vết máu bầm, cả khuôn mặt trông vô cùng đáng sợ.

Lúc mở miệng nói chuyện còn hơi bị sượng cứng, nhưng lông mày Lục Huyền Lâm không hề nhíu lại lấy một lần. Chút đau ấy đối với anh không tính là cái gì cả.

“Vâng thưa tổng giám đốc.” A Minh cầm điện thoại gửi tin cho Elise, vừa truyền đạt mệnh lệnh tổng giám đốc vừa quan tâm hỏi han cô ấy.

Nhưng nghĩ lại, A Minh lại mở miệng nói: “Bản án của cô Lục Dĩ Mai…”

Lục Huyền Lâm đã ngồi xuống, anh biết A Minh muốn nói điều gì.

“Mời luật sư tốt nhất cho tôi, tốc độ phải nhanh lên!”

Rút đơn kiện? Không đời nào.

Anh đã mất rất lâu mới tra ra được manh mối, bất luận như thế nào anh cũng phải giải quyết cho xong chuyện này.

“Nhưng mà tổng giám đốc, hôm nay chỉ có ngài Lục tới làm loạn, còn chính chủ thì núp ở đằng sau không ra tay, anh có chống đỡ được không?”

Cả gia tộc Lục thị nhất định đều sẽ đứng lên phản đối tổng giám đốc, cho dù là chủ tịch thì có lẽ sẽ cân nhắc vì gia tộc, khuyên anh từ bỏ ân oán trước kia.

Đến lúc đó, tổng giám đốc sẽ phải một mình chiến đấu, nghĩ đến đây, A Minh liền cảm thấy hơi đau lòng.

“Đây không phải chuyện cậu nên lo lắng.” Lục Huyền Lâm cụp mắt nhìn mặt mình trên màn hình máy vi tính, không hề có chút suy nghĩ muốn tiệt trùng hay băng bó nào. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Còn về chuyện những gì A Minh nói, từ lúc Lục Huyền Lâm quyết định khởi tố thì cũng đã liệu được sẽ có kết quả như thế nào rồi.

Lục Dĩ Mai phải trả giá cho việc cô ta đã làm, mà anh đương nhiên cũng không nghĩ là anh chỉ có một mình.

“Vâng thưa tổng giám đốc. Suýt nữa quên mất nói với anh, cô Mộ nói phòng ăn đã được đặt ở Trái Tim Hải Dương, anh xem…”

Anh ta vẫn chưa hiểu lắm ý của cô Mộ.

“Tôi biết rồi.” Sắc mặt Lục Huyền Lâm khá bình tĩnh. Cách sống của Mộ Nhã Kỳ vẫn luôn không có lý do và bất chấp căn cứ như vậy.

Huống chi hôm qua Mộ Nhã Kỳ đã tới ngồi cả một ngày mà Lục Huyền Lâm lại không có thời gian để ý tới cô ta, có lẽ là nghĩ đến việc cần phải gợi chuyện cũ ra ôn lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi