BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY



“Nghe nói tối hôm qua cô ta đi tìm Thái Vũ Hàng, có phải tối hôm qua quá kịch liệt không, làm gãy cổ luôn rồi……”
“Nhất định đúng á, bây giờ không thu hoạch gì ở tổng giám đốc nữa, còn không phải lại tìm mục tiêu để bám vào à, tôi hoài nghi Thái Vũ Hàng người ta có thể nhìn trúng cô ta sao?”
“Đàn ông bây giờ, đưa đến miệng làm sao có thể không muốn…”
“Tổng, tổng giám đốc…” Triệu Nguyệt Sương vừa muốn ngăn cản những bà tám này thì đột nhiên, chẳng biết Lục Huyền Lâm xuất hiện ở phòng tài liệu từ lúc nào, dọa đến ngay cả tiếng nói chuyện cũng im bặt.

Tất cả mọi người lập tức đổi sắc mặt, ai cũng không dám nói tiếp.

Cho dù là người đã bị tổng giám đốc chơi qua, nhưng nghe được cô nhanh như vậy đã ngoại tình với người đàn ông khác, ai cũng sẽ tức giận thôi.

Cộng thêm tổng giám đốc lần trước có nói, không thích nhân viên buôn chuyện sau lưng.

Hôm nay bị bắt tại trận, lần này hay rồi, họa từ miệng mà ra, toàn bộ người của phòng tài liệu không xong rồi, xem ra đều phải cuốn gói rời đi.

Sắc mặt Lục Huyền Lâm lúc này rất đen, có thể so sánh với Bao công: “Tại sao không nói nữa?”
“Tổng giám đốc, chúng tôi biết, biết sai rồi, lần sau không dám nữa.



Lục Huyền Lâm lúc này ngược lại không giáo huấn, thản nhiên nói: “Lặp lại điều vừa nói lần nữa.


Ai dám nói?
Ai cũng không dám!
“Không nói thì đuổi việc!” Lời nói Lục Huyền Lâm thay đổi, cao giọng.

Cái gì?
Đây là tình huống gì vậy?
Nói hay là không?
Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng có một người thận trọng hỏi một câu: “Tổng giám đốc, ngài thật muốn nghe?”
“Ừ!”
“Cái đó, cái này thật không phải chúng ta nói mò, nhóm trưởng Lý tối hôm qua nói muốn đi tìm Thái Vũ Hàng, sau đó sáng nay chúng tôi thấy quần áo cô ấy y chang hôm qua, cổ còn bị sai, cái này……”
Trên mặt Lục Huyền Lâm bốc lên ý lạnh, đốt ngón tay nắm chặt trắng bệch, không nói câu nào xoay người rời đi.


Mọi người trợn mắt há mồm nhìn, trong lòng của mỗi người đều đang đánh trống.

……
Lý Tang Du bị đẩy ra, kinh ngạc đứng ở ngoài cửa bộ phận nhân sự nhìn thư từ chức trong tay.

Cô bị từ chối rồi!
Trong đầu còn vang vọng lời nói của người ở bộ phận nhân sự: “Lý Tang Du, chúng tôi không quản chuyện cô từ chức được, tổng giám đốc tự mình phê chuẩn, cô đi tìm tổng giám đốc đi.


Ôi, Lục Huyền Lâm, anh đây là cố ý?
Phút cuối cùng phút cuối cùng còn muốn chỉnh cô!
Đi thì đi, cửa này luôn luôn muốn qua.

Lý Tang Du ngẩng đầu ưỡn ngực đi đến văn phòng tổng giám đốc.

Dù sao là một lần cuối cùng vào văn phòng tổng giám đốc, Lý Tang Du không gõ, cứ đẩy cửa vào.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi