BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 702

Thấy phản ứng của Lý Tang Du, Lục Huyền Lâm vô cùng vui vẻ, quả nhiên cô vẫn chú trọng tới thể diện của anh.

Đây là thói quen được hình thành từ sáu năm trước, là thói quen mà Lý Tang Du không để ý tới.

Không biết trong tay Lục Huyền Lâm có thêm một cái USB từ lúc nào, sau khi cắm vào máy tính, video trên máy tính lập tức đổi thành cảnh trong phòng bệnh.

Sau khi Lý Hùng Thành xem xong, đoạn video tạm dừng ở chỗ cô của Lý Tiểu Đồng đẩy hai đứa trẻ.

Lý Tang Du vẫn không nỡ nhìn cảnh này nên quay đầu sang một bên.

“Tôi cũng đâu cố ý, anh xem thằng ranh con kia còn cắn tôi một cái kìa!”

Nói xong, cô của Lý Tiểu Đồng xắn tay áo của mình lên để cho mọi người xem vết cắn: “Mọi người xem đi, có thể trách tôi à?”

Vẫn là dáng vẻ ‘không có liêm sỉ’.

Hiện tại trên đầu Lý Hùng Thành đã đầy mồ hôi, hung dữ trợn mắt nhìn chị gái đang nói chuyện.

“Em trợn mắt nhìn chị làm gì? Chị không sai! Ô, ôi!”

Tiếng bạt tai lanh lảnh vang vọng trong không khí một lúc lâu, cô của Lý Tiểu Đồng không thể tin nhìn Lý Hùng Thành đột nhiên chạy đến trước mặt mình: “Mày dám đánh tao?”

“Đánh chị, tôi đánh chị đấy!” Sự tàn nhẫn trong mắt Lý Hùng Thành dọa sợ cô của Lý Tiểu Đồng đang định giơ tay lên: “Đừng… Để tôi mất mặt nữa! Chị biết anh ta là ai không?” Lý Hùng Thành nhỏ giọng cầu xin.

Cuối cùng cô của Lý Tiểu Đồng cũng nhận ra bản thân đã phạm phải sai lầm lớn tới mức nào.

Thấy chị mình không có phản ứng, Lý Hùng Thành mới yên tâm xoay người, sau đó khom lưng thành góc chín mươi độ trước mặt với Lục Huyền Lâm: “Sếp Lục, có gì thì anh cứ nói.”

“Cứ việc nói? Được thôi, vậy anh nói xem, vừa nãy chửi vợ tôi là đĩ, bây giờ lại chửi con tôi là đồ ranh con, liệu tôi có nên rút đầu lưỡi ra không?”

“Cái này…” Lý Hùng Thành không từ chối, nhưng có hơi do dự: “Sếp Lục, có thể thương lượng lại không?”

Chỉ cần bảo vệ được công ty của mình, mọi chuyện đều dễ bàn.

Mọi người ở đây đều hoảng sợ vì lời của Lý Hùng Thành, rốt cuộc người này là ai vậy? Thế mà lại dám đối xử như vậy với một người đang sống sờ sờ?

“Sếp Lục, Sếp Lục, tôi biết sai rồi!” Nghe vậy, cô của Lý Tiểu Đồng lập tức quỳ xuống đất.

Ban đầu cô ta cũng chỉ ỷ vào Lý Hùng Thành mở một công ty nhỏ mà bắt nạt kẻ yếu thôi.

Mẹ Lý Tiểu Đồng che lỗ tai và tầm mắt Lý Tiểu Đồng lại, bản thân cũng không nỡ nhìn cảnh này.

“Vậy cô nên nói gì nhỉ?”

“Xin lỗi, xin lỗi… Xin lỗi mợ Lục, tôi xin lỗi!” cô của Lý Tiểu Đồng giống như nha hoàn trong phim truyền hình, không ngừng dập đầu cầu xin Lý Tang Du.

Chẳng qua vẫn đau lòng cho bản thân, cứ sắp đụng vào mặt đất là dừng lại.

“Lát nữa, cô đi theo xin lỗi con tôi cho đàng hoàng, tôi sẽ bỏ qua chuyện này.”

Lý Tang Du vừa định mở miệng, Lục Huyền Lâm đã nói xong lời cô muốn nói, dường như đã ấp ủ từ lâu, cuối cùng áy náy nhìn cô, bên trong còn có chút ý tứ sâu xa.

Rốt cuộc anh có kế hoạch gì? Lý Tang Du cũng không so đo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi