BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 730

Có phải là mặc kệ anh làm chuyện gì, cũng không ngăn được quyết định em muốn rời xa anh không?

Dạo này, Lục Huyền Lâm thật sự trở nên rất kỳ lạ!

Lý Tang Du hiểu, nhưng lại không hiểu!

Cô từng nói, khi anh cưỡng ép cô thì cô đã nói rồi, những đau khổ đó sẽ không bị lãng quên, tổn thương mà anh gây ra cho cô, cô sẽ mãi mãi ghi nhớ.

6 năm qua đi, cũng chỉ là chôn chặt trong tim.

Lẽ nào Lục Huyền Lâm quên rồi sao?

“Tang Du?”

Khi Lý Tang Du vuốt tóc ngây người thì có người đi làm, nhìn thấy Lý Tang Du, toàn bộ văn kiện trong tay đều rơi xuống đất.

Lý Tang Du bị âm thanh đó dọa giật mình, xoay đầu nhìn sang đồng nghiệp trước đây.

“Hello~!” Vẻ mặt ôn hòa chào một tiếng.

Người đó lại bị dọa cho không nhẹ, ngồi xổm trên đất hồi lâu cũng chưa phản ứng lại, mãi đến khi Lý Tang Du đứng dậy, đi tới trước mặt cô ta.

“Tôi là người, không phải ma, cô nhìn bóng của tôi đi!”

“Oa, Tang Du thật sự là cô! Cô còn sống sao?!”

Người tới là một người có quan hệ khá tốt với Lý Tang Du trước kia, nhìn thấy Lý Tang Du còn sống, nước mắt ào ào rơi ra.

Thật sự có thể đi so với Tịch. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chuyện sau đó cũng không có phức tạp như Lý Tang Du nghĩ, người quen biết trước kia rất nhanh đã chấp nhận chuyện cô còn sống, vừa có thời gian còn tới nói chuyện với cô, nói mấy năm nay cô không ở đây đã xảy ra chuyện gì.

Những người trước kia từng làm khó cô đều không còn nữa, đồng nghiệp trước kia đều ở lại.

Thậm chí bởi vì do cô, phúc lợi của bộ phận này trở nên rất tốt, không ít người được đề bạt.

“Tang Du, cô biết không? Sau khi cô đi, tổng giám đốc rất đau lòng, chúng tôi cũng vậy.”

“Đúng thế, cảm thấy ông trời thật không công bằng, đối xử không tốt với cô, thì ra cô không sao…”

Mấy người vây lấy cô nói không ngừng, còn không có ai quản, cô cũng thoải mái nói, ngày đầu tiên cũng không có chuyện gì.

Ai biết đây là Lục Huyền Lâm đã dặn dò chứ?

Có điều chỉ nói một lúc thì ai đi làm việc người nấy, có người đề nghị buổi tối tụ tập, Lý Tang Du bởi vì hai đứa trẻ, cô đã từ chối, qua vài ngày nữa rồi nói.

Đều nói cảnh còn người mất, nhưng ở Lục Thị, 6 năm trôi qua, Lý Tang Du cảm thấy vẫn dáng vẻ đó, không hề thay đổi.

Đương nhiên cũng không ngờ đây là ai đó đặc biệt giữ lại vì cô.

Ngày hôm đó, chỗ Lý Tang Du khá náo nhiệt.

“Tổng giám đốc, tôi đã đi xem rồi, cô Lý đang rất tốt.”

Lục Huyền Lâm cũng vẫn tâm tâm niệm niệm, Lý Tang Du nói ra lời như thế, anh cũng không thể đích thân đi xuống, chỉ đành không ngừng phái A Minh đi xuống quan sát.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi