CHƯƠNG 739
Mất đi cơ hội tiếp cận Lục Huyền Lâm mà không hiểu tại sao, lập tức từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
“Tại sao? Tại sao?”
Mình cố gắng như vậy, tại sao đối xử với mình như vậy?
Sau khi thấy Trịnh Uyển Khanh bị ném ra ngoài thì mẹ Lục lo lắng đi tới bên cạnh Lục Huyền Lâm.
“Huyền Lâm, mẹ nhìn thấy cháu nội của mình rồi!”
Đối với mẹ Lục mà nói, không có gì quan trọng hơn cháu nội của mình.
“Mẹ! Mẹ đã làm cái gì?”
Nghe thấy lời này, Lục Huyền Lâm bèn cảm thấy chuyện lớn không hay.
Thái độ của mẹ Lục đối với Lý Tang Du không tốt như vậy, chắc chắn là vì Trịnh Uyển Khanh gây chia rẽ, sau đó làm hỏng chuyện lớn gì đó!
Bây giờ xem ra, là có liên quan tới Lý Tang Du rồi.
Giọng điệu của Lục Huyền Lâm lập tức trở nên không tốt: “Mẹ lại làm cái gì rồi?”
“Còn có thể làm gì? Đi tìm Tang Du lý luận!” Ông cụ Lục tức giận gõ lên mặt đất.
“Mẹ tưởng rằng Tang Du quấn lấy con, lại không nghĩ… đứa trẻ đó… mẹ nhìn thấy rồi, cho dù không phải là của con, cũng chắc chắn là cháu nội của mẹ…”
Cái gì mà cho dù không phải là của con, cũng là cháu nội của mẹ chứ? Mẹ, con là con trai duy nhất của mẹ.
Lục Huyền Lâm lắc đầu: “Là con quấn lấy Tang Du, mẹ sao không làm rõ đúng sai chứ?”
“Mẹ cũng không ngờ tới…” Mẹ Lục nói rồi, nước mắt cũng rơi ra.
Dáng vẻ này khiến ba Lục đã đau lòng, biết là mẹ Lục không đúng, xuất phát điểm vẫn vì Lục Huyền Lâm.
“Huyền Lâm, chuyện này không thể trách mẹ con được, chuyện lớn như vậy con cũng không nói với chúng ta!” Ba Lục dịch chuyển đúng sai: “Dù sao có con của con, cũng là cháu nội của chúng ta! Ông nội của con cũng luôn muốn bế cháu cố, con bây giờ lại không nói ra?”
“Có phải Tang Du không muốn gặp ông cụ này không?”
Ông cụ Lục thở dài, Lý Tang Du coi như là đứa trẻ ông cụ nhìn trưởng thành, tính tình ông cụ đều hiểu.
Chăm hai đứa nhỏ ở bên ngoài suốt 6 năm, đến thành phố A cũng không về thăm ông cụ, tất nhiên là không muốn dính dáng đến nhà họ Lục rồi.
Ông cụ này cũng không muốn gặp nữa!
“Ông nội, ba, Tang Du không muốn tụi nhỏ bị cuốn vào chuyện thị phi này, cho nên mới không trở về.”
Lục Huyền Lâm sao có thể nói thật chứ?
Hôm nay mẹ mình chắc chắn đã nói lời khó nghe, nếu không cũng sẽ không gọi anh về gấp như vậy.
Lý Tang Du nhất định sẽ không muốn chịu những ấm ức này nữa rồi.
“Là mẹ không tốt, nếu mẹ không tin lời vớ vẩn của tiểu nhân thì tốt rồi!”