BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 816

Nếu không phải Hoắc Vũ Khải nhắc nhở thì cô vẫn ngu ngốc để mình bị che mắt.

“Cô, cô nhất định phải tuyệt tình như vậy sao? Chúng ta là người một nhà cơ mà.” Cô vẫn hy vọng dùng chút quan hệ huyết thống đó để cứu vãn chuyện này.

Nhưng Lục Hương Cầm không hề lay động, thậm chí khuôn mặt rất giống Lý Tang Du kia của Lục Nghiên Tịch càng khiến bà ta sinh lòng hận thù .

“Đây vẫn chưa gọi là tuyệt tình đâu. Lúc đầu khi mẹ mày nhất định muốn đuổi tao ra khỏi nhà họ Lục thì còn tuyệt tình hơn thế này nhiều.” Lục Hương Cầm cười mỉa một tiếng, tiếp tục cắn hạt dưa: “Được rồi, mau đi đi, đừng để tao phải đuổi người.”

Nói xong, không đợi cô nói gì thêm, bảo mẫu đã hùng hổ định đuổi cô đi.

Lục Nghiên Tịch bất lực, lúc cô đang định đi thì cánh cửa được mở ra từ bên ngoài, Vương Chấn bước vào trong.

Có vẻ như ông ta rất mệt mỏi, sau khi treo chiếc áo ở một bên, ông ta thay dép đi trong nhà đi vào, giọng điệu vẫn bình thản như mọi ngày: “Nghiên Tịch tới rồi đấy à?”

Lục Nghiên Tịch chợt thấy không thể hiểu thấu được những người trong gia đình này, đến giờ mà vẫn làm ra vẻ quan tâm được sao?

“Vâng.” Cô trả lời một tiếng, sau đó nhớ tới những báo cáo tài chính kia: “Chú, chú có phát hiện ra vấn đề gì trong dòng tiền của công ty không?”

Cô không vòng vo tam quốc, cứ thế hỏi thẳng luôn vào vấn đề.

Vương Chấn khựng lại một lúc rồi vẫy tay, ý muốn bảo mẫu lấy cặp táp tới. Sau khi nhận lấy, ông ta mở ra, lấy từ trong đó ra một tập giấy tờ rồi để thẳng lên bàn.

Mấy chữ màu đen vô cùng nổi bật: Giấy chuyển nhượng cổ phần

“Chú, chú thế này là có ý gì?” Lục Nghiên Tịch càng không hiểu gì, thế này là có ý gì chứ?

Chuyển nhượng cổ phần làm gì chứ? Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

30% cổ phần trước đây của ba đã được giao hết toàn bộ cho Tư Bác Văn, cô cũng có 10% và người chú này cũng có 10%.

Lục Hương Cầm không ngạc nhiên như Lục Nghiên Tịch, bà ta chỉ liếc nhìn qua một chút rồi lại tiếp tục xem bộ phim truyền hình cẩu huyết của mình, hoàn toàn phớt lờ Lục Nghiên Tịch.

Vương Chấn nhanh chóng ký tên rồi chuyển qua đặt trước mặt Lục Nghiên Tịch: “Nghiên Tịch, ba cháu… Cháu cũng đừng buồn quá, ít nhất thì vẫn còn cô chú ở đây, chỗ cổ phần này cho cháu, coi như bán rẻ chỗ gia sản này. Chú cũng không muốn tiếp tục làm nữa, muốn an nhàn, thảnh thơi dưỡng già, giúp đỡ Diễm My.”

Lục Nghiên Tịch đã tin những điều này, về sau nhớ lại, cô chỉ cảm thấy hiện giờ mình quá ngu ngốc.

Cô hơi cảm động, cuối cùng cô lại cảm nhận được tình thân, vậy nên mới nhận lấy cổ phần, mà một mặt khác, cô cũng sợ Vương Chấn sẽ tiếp tục bòn rút của công ty.

Sau khi Lục Nghiên Tịch ký tên xong, cô cầm tập giấy tờ về biệt thự. Trên đường cô về nhà, chuyện này cũng tới tai Tư Bác Văn. Anh không tức giận mà còn bật cười, bàn tay mân mê giấy chuyển nhượng cổ phần trên tay, cười nói: “Đẩy nhanh tốc độ thôi.”

Anh nóng lòng muốn nhìn thấy dáng vẻ của Lục Nghiên Tịch khi tới cầu xin anh rồi.

Về đến biệt thự, dì Lý đã nấu cơm xong, vẫn là những đồ giàu đạm hàng ngày. Lục Nghiên Tịch ăn xong bắt đầu bắt tay vào việc kiểm tra các báo cáo tài chính trước đây và cả những nguồn tiền có thể vãn hồi.

Cô xem tới khoảng 10 giờ. Bình thường Tư Bác Văn về phòng rất muộn, vậy mà hôm nay anh bất ngờ về phòng, đi thẳng vào trong nhà tắm.

Lục Nghiên Tịch không quan tâm đến anh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi