BÁ VƯƠNG CHI LỘ


Nhạc Lâm Khanh xuất hiện nằm ngoài dự đoán của Báo Linh.

Hắn hoàn toàn không có thông tin gì về nữ nhân này.

Bất quá trên có mẹ già dưới có vợ nhỏ con thơ nên hắn không được phép lùi bước.
Hắn lấy ra một thanh trường côn màu đen.

Hai tay siết chặt lấy thân côn.

Yêu lực ngưng tụ trên thân côn tạo thành hư ảnh kim báo tỏa ra màu vàng nhạt ánh sáng.
Ngay lập tức hắn vung côn đánh về phía Lâm Khanh.

Côn ảnh tựa như thiểm điện ẩn chứa một tầng côn mang đánh đến phong tỏa hết họi phương hướng của đối phương.
Yêu lực và linh lực phóng ngoại từ Lâm Khanh sau đó dung nhập lại với nhau hóa thành một đầu dài 10m khổng tước.
Khổng tước tỏa ra màu vàng nhạt ánh sáng lao đến đối diện với côn mang.
Rắc! Rắc! Chỉ trong nháy mắt côn mang bị đánh tan mà khổng tước vẫn dư lực lao đến.
Thấy vậy Báo Linh ngưng tụ yêu lực vào thân côn chém ngang tạo thành một đầu kim báo hắc vân lao đến khổng tước.
Đoàng!
Khổng tước cùng kim báo va chạm vào nhau, thế nhưng kim báo vẫn bị khổng tước phá toái thân thể lao thẳng về phía Báo Linh.
Đùng!
Một vụ nổ lớn xảy ra tạo ra khói bụi mịt mù.

Chỉ thấy không trung xuất hiện một đầu kim báo toàn thân chảy xuôi huyết dịch đỏ tươi.
Kim sắc yêu lực phóng ra ngưng tụ thành một vùng kim sắc lĩnh vực.


Lĩnh vực hiện ra sau đó nhanh chóng ngưng tụ những kim châm.

Kim châm phóng loạn xạ mục tiêu chỉ hướng Nhạc Lâm Khanh.
Nhạc Linh Khanh nâng lên bạch ngọc bàn tay thon dài chỉ thẳng về phía trước.

Quang kính hiện ra bất quá lần này quang kính so với lần trước càng thêm lớn và phát ra ánh sáng đậm hơn.
Kim châm chạm vào quang kính lập tức bị bắn ngược trở lại.

Sau đó quang kính chuyển hóa thành quang nhận phóng về phía kẻ địch.
Quang nhận cùng kim châm tiến đến hướng về phía kim báo.

Kim sắc lĩnh vực chặn lại thành công kim châm thế nhưng quang nhân đem nó cho rung chuyển.
Nhạc Lâm Khanh kết ấn linh lực ngưng tụ thành đa sắc quang tuyến phóng lên trời.

Sau đó từ trên không trung vô số quang trụ chiếu lấy quang mang bắn xuống kim sắc lĩnh vực của kim báo.
Khác với quang nhận làm rung chuyển cả lĩnh vực của đối phương, quang trụ này nhẹ nhàng đem lĩnh vực của đối phương cho phân giải một cách từ tốn.
Báo Linh thấy vậy trực tiếp quay người chạy trốn.

Đối phương nhẹ nhõm đem lĩnh vực của mình hóa giải từ từ rất có khả năng miểu sát bản thân.
Vì vậy tốt nhất chạy trở về báo tin, nữ nhân trước mắt này tu vi ít nhất cũng Linh Vực cảnh ngũ tinh nếu không thực lực sẽ không mạnh đến như vậy.
Mà hắn biết thủ lĩnh của mình vị kia thực lực cũng là lục giai trung kì sắp đột phá đến hậu kì.

Nhưng hắn vẫn cảm giác nữ nhân trước mặt này so với thủ lĩnh của mình còn mạnh hơn.
Nhạc Lâm Khanh vươn lên ngọc chỉ điểm nhẹ về phía trước.

Quang tuyến phóng ra tạo thành một quang chỉ thon dài đâm xuyên thân thể của Báo Linh.
Trên miệng vết thương còn lấp lóe đa sắc ánh sáng.

Thứ ánh sáng này phân giải từng tế bào cơ thể mà nó tiếp xúc.
Lấy trạng thái hóa hình của Báo Linh vẫn không thể đem máu đông lại.

Ngoài ra yêu lực trong cơ thể cũng trở nên hỗn loạn.
Nhan Lâm Khanh sau đó biến mất rồi lại xuất hiện trước mặt bốn cái yêu tộc.

Ngọc thủ từ trên cao hạ xuống đem 4 cái yêu tộc diệt sát rồi rời đi.
Mà bên kia chiến trường về cơ bản cũng đã kết thúc.

Lúc này toàn thân của Trùng Thiên huyết dịch ướt cả y phục.
Mà dưới chân hắn là thì là thi thể của Hắc Lực Trư cùng Xích Giao.

Hắc Lực Trư thân thể có vô số vết thương, thậm chí còn lộ ra bạch cốt bên trong.
Ngân Nguyệt vị trí thì hai cái hỏa hồ thi thể ở đó, cả hai đều trở về dạng yêu hình khi chiến đấu vì vậy đây là những tài liệu luyện khí không tệ.
Mà Kim Tích bên này tình huống không ổn thân thể hắn máu tươi đầm đề, coi như mạng đã mất một nửa mà đối diện ngưu đầu nhân cũng chẳng khá hơn là bao.

Còn tam giai cấp độ dưới sự tăng phúc huyết mạch mà Trùng Thiên thi triển Hắc Lân Quân tựa như sát thần hàng thế đem đại đa số địch nhân tàn sát hầu như không còn.
Kẻ may mắn sống sót chỉ có một hai trăm đơn vị lẻ tẻ bị Khuyển Lang Quân, Huyền Lân Quân, Tích Dịch Nhân kị sĩ tiêu diệt.
Mà lúc này Báo Linh cũng đã chạy về gần đến lãnh địa, trực giác báo hắn tốt nhất hắn không nên về.

Thế nhưng hắn chẳng quan tâm điều đó, quang lực từ Nhạc Lâm Khanh vẫn từ từ tiêu hao sinh mệnh của hắn.
Sau chốc lát hắn cũng đã về đến lãnh địa của xích giao tộc.

Vừa đến đại môn hắn lập tức quỵ xuống, những hộ vệ canh cửa phải nâng đỡ thân thể hắn vào trong.
….
Sau nửa giờ thì Báo Linh đã tĩnh lại, hắn mơ hồ nhìn về xung quanh.

Ánh mắt hắn cứ xoay vòng tựa như bị lác.
“Tại sao chỉ có mình ngươi trở về!” thanh âm băng lãnh vang lên
Báo Linh nhìn về phía phát âm thanh
Chỉ thấy một nam tử khoác mình một bộ trường bào màu đỏ nhìn về hắn với ánh mắt đầy sát khí.
“ Bẩm đại nhân đối phương có cường giả linh vực cảnh khoảng ngũ tinh cấp độ hơn nữa phẩm chất linh thai còn không thấp” Báo Linh nói
Xích vào nam tử đi xuống đến chỗ của Báo Linh đưa tay ra nắm lên cổ áo để hắn đối diện với mình nói
“ Ngươi đang đùa với ta à?”
Chưa kịp để Báo Linh trả lời trên người hắn dần dần xuất hiện đồ án của khổng tước.

Thân thể của hắn lập tức phình to rồi bạo nổ.
Bùm!
Thanh âm vang vọng cả xích giao tộc, lục giai linh vực cảnh tự bạo tuyệt đối là một tổn thất lớn cho kẻ gánh chịu là Xích Giao tộc.
Khói bụi mịt mù tản đi, đại điện vốn rộng lớn giờ đây trở nên hoang tàn.

Những người lục giai khác thì bị thương nặng.

Ngũ giai trở xuống có bao nhiêu chết bấy nhiêu liền thi cốt cũng không còn.
Xích giao tộc lục giai tổng cộng có 10 vị tính cả Báo Linh.

Mà hiện tại Báo Linh chết, 2 cái tàn phế, 3 cái trọng thương.

4 người còn lại gồm Xích Long tộc thủ lĩnh Xích Ngao, đại trưởng lão Xích Ngán, thủ lĩnh Thạch Hùng Tộc - Hùng Bá, trận pháp sư kiêm luyện dược sư Vô Điểu.
Hai người trước dựa vào tu vi cường hãn lục giai trung kì lại thêm nhanh chóng chuyển sang trạng thái phòng thủ nên sau vụ nổ bản thân chỉ tróc vài miếng vảy mà thôi.
Mà hai người sau không kịp phòng bị nhưng vẫn kịp tung ra phải thủ đoạn đặc thù miễn cưỡng tiếp xuống một lần này.
“A..A....A.A.A.A..A.” thanh âm của Xích Ngao vang len trong sự phẫn uất tột cùng.
Mà ở bên kia chiến tuyến thanh âm hò reo vang lên khắp nơi.
“Thắng..

Thắng rồi hahahahahha” Kim Tích sững sờ khóe miệng nở ra một nụ cười
Mà Ngân Nguyệt cũng chẳng khác là bao, nụ cười của nàng hiện ra tựa như hương xuân thơm mát làm dịu đi tất cả.
Tiếng hò reo của toàn quân vang vọng khắp nơi.

Trùng Thiên sắc mặt chán chường nhìn về phía mọi người hò reo thầm nói
“Chán quá, thực lực chẳng ra sao cả!”
Trùng Thiên Kỳ Lân vì chiến mà sinh không sợ tử vong, đối với nó chiến đấu chính là sự khoái hoạt của cuộc sống.
Hắc Lực Trư tu vi chỉ cao hơn nó chứ thực lực còn kém xa đối phương bất quá chỉ làm nó trở nên có xíu hứng thú mà thôi.
Thật ra nếu cẩn thận hơn có lẽ Trùng Thiên sẽ chẳng có vết thương nào thế nhưng nó muốn kết thúc nhanh chóng trận chiến để giảm thiểu thương vong bên ta vì vậy nên mới thành ra hiện trạng.
Mà bấy giờ một động phủ gần đó một cỗ khí tức mãnh mẽ xuất hiện.

Xung quanh hắn xuất hiện hư ảnh xích kim dực long đang uốn lượn.

Phong, lôi, quang, ám, thủy, hỏa, thổ, băng các loại nguyên tố lực lượng hữu xung quanh.

Ngoài ra còn có một loại lực lượng màu xám trắng.
Khí tức này là Hóa Linh cảnh..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi