BÁ VƯƠNG


Ánh mắt hai nàng lấp loé nhìn chằm chằm lên người của năm tên khôi lỗi Trúc Cơ trước mặt.
Không chỉ năm tôn khôi lỗi này ở đây mà khắp nơi cũng đều có vô số khôi lỗi không biết từ đâu xuất hiện bên trong khảo nghiệm này.
" Không biết đám khôi lỗi này có phải là những tu hành giả chết trận từ thời thượng cổ hay là không ? " Hơi vê vê cằm Vũ Hạo nói ra suy nghĩ trong lòng của mình cho hai nữ nghe.
" Tu sĩ từ thời thượng cổ sao ? " Hai nàng hơi kinh ngạc nhìn Vũ Hạo.
" Đây chỉ là suy đoán của ta mà thôi, dù sao đi nữa với chúng ta bây giờ thì cũng không còn quan trọng !!! " Vũ Hạo gật đầu nói.
" Thứ chúng ta cần là tìm kiếm truyền thừa và cơ duyên bên trong này chứ không phải đi nghiên cứu mấy loại khôi lỗi vô tri này ".
Hai nàng cũng gật đầu đồng tình , Vũ Hạo mang theo Tôn Bảo cũng hơi lùi lại đằng sau.

Nhường lại sân khấu này lại cho hai nàng.
Khí tức trên thân năm tôn khôi lỗi này toả ra đều là Trúc Cơ Hậu Kì, tu vi so với Linh Vân cao hơn một tiểu cảnh giới và cùng cấp với Mỹ Uyển.
Tuy nhiên hai nàng đều không dám khinh thường, bảo vì ngoài việc chiến đấu với đám này ra thì còn phải duy trì linh lực để bảo vệ cơ thể khỏi việc bị oanh kích.
Chợt, Năm Tôn Khôi Lỗi chợt động...
Vù...
Nương theo dư lực của phong bạo, một tiếng xé gió vang lên, hai tôn khôi lỗi đạp mạnh lên mặt đất, vươn ra lợi trảo hướng về phía Linh Vân mà lao đến.
“ Hừ " Linh Vân hừ lạnh một tiếng.
Nàng vốn dĩ cũng luôn lấy vượt cấp khiêu chiến mà trưởng thành tuy không thuộc loại biến thái như Vũ Hạo thì cũng đâu phải là thứ đám khôi lỗi này muốn làm gì thì làm.
Bộ bộ sinh liên liên tục vận chuyển , dưới gót chân vô số liên hoa nở ra bên trong phong bạo tạo ra một bức tranh huyễn lệ.

Né tránh đi thế công hung hãn từ hai tôn khôi lỗi kia, trường kiếm ra khỏi vỏ một đường chém hoa lệ cấp tốc được chém ra .
Bằng vào kinh nghiệm qua nhiều trận chiến, nàng hiểu khi chiến đấu với mấy loại như khôi lỗi này.

Cơ chế hoạt động của khôi lỗi vô cùng là máy móc , tuy có thực lực và thân thể cường hãn nhưng lại kém linh hoạt.

Nếu chiến đấu với đám này chỉ cần duy trì khoảng cách và tấn công từ xa thì đánh bại chúng chỉ là vấn đề về thời gian.
Một kích vồ hụt, tròng mắt vô hồn của hai tôn khôi lỗi xuất hiện một tia dữ tợn.

Không ngần ngại chút nào, hai chân đạp mạnh lên thân mặt đất, lao vút về phía Linh Vân...
Lợi trảo mang theo sát khí cường liệt, lần nữa vồ đến người nàng.

Nhưng bất quá lúc này khoé miệng của Linh Vân lại lộ ra một nụ cười rực rỡ trầm giọng nói.
" Bạo "
Từ trong không gian vô số hoả thuộc tính cấp tốc trào ra hướng về phía hai tôn khôi lỗi kia mà lao đến.

Như hàng chục quả bom oanh kích.

Nhất thời lộ ra một mảnh khói bụi mù mịt , hoà vào trận phong bạo kia.
Cùng lúc đó ở phía bên Mỹ Uyển.
Đối diện với ba tôn khôi lỗi đang lao đến vùn vụt tiến tới, Diễm Lôi Thiên Kiếm từ trên tay xuất động mà ra.

Mang theo hai luồng lôi và hoả khí thế trùng thiên mà chém tới.
Thân ảnh nàng biến mất tại vị trí cũ, lôi thuộc tính gia trì nên tốc độ của nàng vô cùng là khủng bố, thoắt ẩn thoắt hiện, kiếm trong tay vũ động, phát ra từng làn kiếm quang khủng bố nhắm thẳng về phía đầu của ba tôn khôi lỗi này.
Nói thì có vẻ là chậm nhưng tính từ khoảng năm tôn khôi lỗi này xuất hiện và cho đến khi bì hai nàng huỷ diện vẻn vẹn chỉ trên dưới trăm hơi thở mà thôi.
...
Từ khi hai nàng chiến đấu, trên thực tế Vũ Hạo cũng không có nhàn rỗi...
Ở trên vai của cậu , đột nhiên Tôn Bảo nhảy vọt ra khỏi vòng bảo vệ linh lực do Vũ Hạo phóng ra.
" Tiểu Bảo ngươi định làm gì ? " giật mình một cái Vũ Hạo hốt hoảng định kéo Tôn Bảo quay trở lại.
Nhưng dị biến phát sinh...
Tôn Bảo giống như là là một cái cột thu lôi vậy, điên cuồng hấp thụ lôi trì xung quanh, nhưng gương mặt nhỏ bé kia hầu như lại không biểu hiện lên sự đau đớn nào cả.
" Cái này ...!cái này , mẹ nó quả là không thực tế mà !!! " Vũ Hạo trợn mắt kinh ngạc nhìn.
Phải biết là cho dù Vũ Hạo muốn vận Thôn Thiên Quyết để thôn phệ lôi trì này thì ít nhất cũng phải nhíu mày lấy một cái chứ còn chưa nói đến là thảm hại như là lần hấp thụ thiên kiếp lần trước khi bước vào Trúc Cơ.
" Sao cũng là thu lôi nhưng thu lôi của Tôn Bảo nó lạ lắm !!! "
Nhìn khuôn mặt mỉm cười như đang vô cùng hưởng thụ kia của Tôn Bảo khiến cho Vũ Hạo cũng phải nghệt mặt ra.
" Đây không phải là Tôn Bảo đang hấp thụ lôi trì mà là nó đang dùng lôi trì để luyện thể.

" Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên trong đầu của Vũ Hạo.
" Luyện thể sao ? " Vũ Hạo nghi hoặc hỏi.
" Luyện thể là một loại thuật ngữ trong giới tu hành, ở đây ám chỉ những người có cường độ thân thể mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần so với đối thủ, thậm chí là cả yêu thú cũng không bằng.


"
" Lợi thế của Thể tu trong chiến đấu là rất lớn , mức độ chống chịu sẽ mạnh hơn đối thủ, bền bỉ hơn.

Nếu cường độ cơ thể mạnh mẽ hầu như có thể nói là không sợ bị địch nhân tập kích bất ngờ ...!"
Muốn luyện thể thành công thì đầu tiên là phải chịu được đau đớn và thống khổ để tận xương tuỷ.

Luyện thể là mức độ luyện Toàn bộ bản thân một cách nguyên thuỷ nhất, tức là không dùng bất kì công pháp , pháp bảo để hộ thân nào cả mà là dùng chính thân thể mình để tôi luyện
Thể Tu cũng chia ra làm nhiều cảnh giới giống như là các cảnh giới tu hành vậy.
" Ngoài ra cũng có một số môn công pháp có luyện thể ví như Địa Sát Thất Thập Nhị Biến.

Cơ thể của Tôn Bảo có thể hoàn toàn chống chịu được như núi đao , biển lửa hay thậm chí là cả lôi trì ....!"
Âm thanh của hệ thống vang lên chậm dãi giải thích cho Vũ Hạo.
Nhìn Tôn Bảo đang ngồi chậm dãi hưởng thụ ở phía xa , Vũ Hạo hơi lâm vào trầm tư.

Nếu mà chịu khó đầu tư một chút điểm tích luỹ để tìm một bộ công pháp luyện thể thì không phải là một phương án tồi.
Nhưng dù sao cậu cũng biết nếu dùng công pháp để luyện thể thì sẽ bị hạn chế hơn so với tự mình rèn luyện.

Cái gì cũng đều có hai mặt của nó, nếu như dùng công pháp thì sẽ có thể sử lý được cái trước mắt chứ không thể lâu dài.

Và ngược lại nếu chịu đựng khổ cực một chút thì thành tựu sau này sẽ là vô tiền khoáng hậu a.
" Dù sao đâu phải công pháp nào cũng đều biến thái như Thất Thập Nhị Biến đâu !!! " Nghĩ là làm Vũ Hạo đột nhiên huỷ bỏ lớp linh lực đang bảo vệ xung quanh cơ thể mình.
" Ầm "
" A...a..a..

"
Một tiếng rống lên đau đớn của Vũ Hạo vang lên, vừa huỷ bỏ lớp linh lực thì vô số lôi trì như hàng vạn kim đâm giáng xuống cơ thể cậu.


Không kịp ổn định tâm lý, phong bạo sắc bén như kiếm, liên tục liên tục chém vào cơ thể khiến cho cậu trong chốc lát thành một huyết nhân.
Dùng cách nguyên thuỷ nhất để tôi luyện thân thể, Thôn Thiên Quyết cũng được Vũ Hạo thu hồi không cho hấp thụ .
Cắn chặt răng cưỡng ép cơn đau mang lại, Vũ Hạo hiển nhiên vẫn còn quá yếu để kịp thích ứng với hoàn cảnh xung quanh.

Da thịt đỏ bừng như sắp phát nổ, lôi trì điên cuồng đâm xuống như tàn phá toàn bộ thân thể cậu, mà rất nhanh đã có vô số tia máu theo lỗ chân lông trào ra ngoài, kết hợp với cả những vết thương do phong bạo mang lại khiến cho Vũ Hạo càng lộ vẻ dữ tợn.
Nghe được tiếng kêu đau đớn của Vũ Hạo, Linh Vân và Mỹ Uyển hai nàng vừa hạ gục đám khôi lỗi kia đều biến sắc vội vã chạy lại gần về phía Vũ Hạo.
Nhìn một bên toàn thân Vũ Hạo đầy máu me và một bên Tôn Bảo thì bộ dáng vô cùng hưởng thụ khi bị sát đánh ở kia thì hai nàng không biết phải diễn tả điều gì.
Đang định tiến lên về phía Vũ Hạo thì đã bị cậu kịp thời ngăn cản lại...
" Đừng tới gần huynh , chỉ cần hai nàng hộ pháp cho ta là được rồi ...!" Vũ Hạo gấp gáp nói.
Lo lắng thì lo lắng nhưng hai nàng biết Vũ Hạo không phải là người lỗ mãng làm gì mà không có sự chuẩn bị trước khi làm.

Cho nên cũng chỉ nhu thuận đứng ở bên cạnh hộ pháp cho cậu mà thôi.
Vũ Hạo bây giờ toàn thân đau nhức , da thịt bị cháy đến đen cả người, đầu tóc cũng dựng hết cả lên trông vô cùng chật vật.

Đau đớn, đau đớn đến tận cùng ...
Thời gian dần dần trôi qua, Lôi trì và Phong Bạo ầm ầm như đang rầm gú, lâu lâu lại có nhiều đợt sét mạnh mẽ đánh lên đầu Vũ Hạo khiến cho đôi lúc thần trí của cậu còn bị mơ hồ đi vài phần.
Sau thời gian dài chống chọi với Lôi Trì và Phong Bạo liên tục oanh kích, Vũ Hạo đã bắt đầu thích nghi được đau đớn.

Chỉ thấy thân thể của cậu bị đánh cho máu thịt hỗn loạn, lại nhanh chóng lành lại dưới Thôn Thiên Quyết hỗ trợ.
Mỗi lần da thịt mới được sinh ra cường độ thân thể lại gia tăng thêm một chút, sau đó lại nhanh chóng bị lôi phong oanh kích lên người rồi lại dần dần được sinh ra.

Vòng tuần hoàn cứ thế lặp đi lặp lại, mà cường độ thân thể dưới sự rèn luyện khắc nghiệt từ bên trong khảo nghiệm từ từ tăng lên.
Vũ Hạo chính thức chân chính bước trên con đường của một thể tu.
...
Thời gian không nhanh không chậm trôi qua…
Sau khi đã quen thuộc với áp lực nơi đây , giờ đây Vũ Hạo cũng không cần phải dùng linh lực để bao vệ quanh thân thể mình nữa.
Cầm một nắm đan dược , không cần biết là những loại gì vội vàng cho vào miệng mà cắn nuốt.

Linh Vân và Mỹ Uyển nhìn một màn này thì trợn mắt kinh ngạc, nhưng bất quá vì quá quen với loại quái thai này của Vũ Hạo rồi nên cũng không có ý kiến gì thêm.
Sửa sang lại quần áo , tóc tai lại một lượt , sau đó cả ba người nhanh chóng tiến về phía Mắt Bão.
Càng từ bên ngoài tiến sâu vào bên trong gần về trung tâm , áp lực lại càng theo đó mà đề thăng lên không ít.


Càng lại gần Lôi Trì càng mạnh, và Phong Bạo quét tới càng là sắc bén vô cùng.
Vũ Hạo cũng vì vậy mà tranh thủ luyện thể , khiến cho nhất thời thu hoạch cũng không phải nhỏ.

Không ngừng tiến sâu vào bên trong Vũ Hạo cũng không khỏi cảm khái đôi phần.

Tuy khảo nghiệm của Thượng Cổ Cấm Địa vô cùng nguy hiểm nhưng nguy hiểm thì sao chứ.

Chỉ có thể vượt qua được mấy cái loại khảo nghiệm này thì mới có tư cách thu được cơ duyên bên trong.
Càng tiến về càng sâu , phân chia các loại cấp bậc thiên tài cũng vì đó mà hiện hữu ra.

Những người thực lực không đủ thì chỉ có thể dừng lại ở ngoài trung tâm.
Chỉ có chân chính những người có thực lực mạnh mẽ mới có tư cách đi tranh đoạt những cơ duyên ở sâu bên trong Mắt Bão.
Nhiều khi Vũ Hạo còn phải tự hỏi với bản thân rằng không biết có phải cơ duyên của khảo nghiệm thứ nhất này là giúp cho những người tham gia vào luyện thể hay là không.

Bởi vì càng tiến sau vào bên trong thì Vũ Hạo lại càng cảm thấy mức độ rèn luyện thân thể của mình lại càng được cải thiện rõ rệt .
Tuy chưa chân chính tiến sâu vào trung tâm Mắt Bão nhưng nhìn hai nàng đã khá chật vật rồi.

Cứ theo tình hình này thì hai nàng chắc hẳn sẽ không trụ nổi mất, tuy không muốn nhìn thấy các nàng chịu nhiều đau đớn giống mình khi luyện thể nhưng biết là sao được
Đau nhiều còn hơn đau ít, nếu giúp các nàng có thân thể mạnh mẽ cũng sẽ giúp ích rất nhiều cho tương lai của các nàng.

Nghĩ là làm Vũ Hạo nhìn sang hai nàng nói.
" Hai Lão Bà quay về điểm xuất phát !!! "
Tuy hơi chật vật một chút nhưng dù sao cũng đã sắp tới vị trí trung tâm Mắt Bão rồi mà hai nàng lại không hiểu vì sao Vũ Hạo lại bảo mình quay lại.

Nhưng bất quá hai nàng cũng không có nói nhiều đều nhanh chóng tiến gần về phía Vũ Hạo.
Dạo Bước Thời Không được kích hoạt , ôm theo hai nàng dịch chuyển tới gần phía đại môn.
...
Hôm này ngày lễ 2/9 em đi chơi nên nay chỉ có một chương thôi nha cả nhà !!!
...
Việt Nam Muôn Năm - Chủ Tịch Hồ Chí Minh Muôn Năm &LT3
...
Chúc cả nhà có một buổi tối thật là vui vẻ &LT3


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi