BÁ VƯƠNG


Lúc này dưới đáy hồ, Tôn Bảo gầm lên mạnh mẽ.

Một tôn hư ảnh Thạch Hầu khổng lồ từ phía sau điên cuồng gàm thét ...
Cả đáy hồ thực sự rung chuyển, mấy người Vũ Hạo cơ hồ đứng không vững, liền thấy vị trí của thần thiết nhô lên toàn bộ đã bị Tôn Bảo nhấc lấy.
Tôn Bảo nâng thần côn lên , xa xa nhìn lại thật như một con kiến nâng cả cành cây cổ thụ to lớn.

Cảnh tượng này một lần nữa hai nàng Linh Vân cùng Mỹ Uyển phải nhìn nhận Tôn Bảo lại bằng con mắt khác...
Thường ngày ngoan ngoãn đáng yêu, không ngờ Tôn Bảo còn có một mặt khủng bố như vậy...
" Nhưng bất quá cho dù nhấc lên được thì cây côn to như này thì Tôn Bảo làm sao mà có thể sử dụng được " Mỹ Uyển lên tiếng thắc mắc nói.
Như muốn chứng minh cho Mỹ Uyển thấy, Tôn Bảo một lần nữa kêu " ô ô " như niệm thần chú.
Thần thiết tựa hồ có linh tính, theo từng tiếng hô của Tôn Bảo đã biến nhỏ đi rất nhiều.
Theo từng tiếng hô của Tôn Bảo có thể lờ mờ đoán được là :
" Nhỏ lại, nhỏ lại "
Mỗi lần hô như vậy thì quả nhiên thần thiết nhỏ lại dần, tới chừng vừa vặn bàn tay nhỏ bé của nó để dễ dàng cầm nắm được.
" Quả là danh xứng với thực, xứng với hai từ " Như Ý " " Vũ Hạo âm thầm vui mừng thay cho Tôn Bảo , gật gù nói.
" Lần này chỉ sợ Tôn Bảo thực lực một bước lên trời rồi !!! " Linh Vân cảm thán một câu.
Nàng là một trong những người đầu tiên tận mắt chứng kiến khoảng khắc Tôn Bảo ra đời.

Biết được độ khủng bố không những là tu vi mà còn qua lời Vũ Hạo biết được Tôn Bảo còn đang tu luyện một môn công pháp cực kì bất phàm.

Nay nó lại thành công thu phục được một thanh thần khí , chẳng phải một bước nhảy vọt hay sao...
Lúc này sau khi đem Như Ý Kim Cô Bổng thu bé lại thì đám người Vũ Hạo mới một lần nữa đánh giá lại thanh thần côn này một lần nữa.
Chỉ là vẫn như cũ là một thanh sắt màu đen, nhưng lần này lại rõ ràng hơn là ở hai bên đầu của cây côn có phủ một lớp vàng, ở giữa thân côn có khắc hàng chữ: “ Như ý kim cô bổng, một vạn ba ngàn năm trăm cân ”.

Từ trên thân côn toả ra một loại uy áp nhàn nhạt,...
Tôn Bảo một bên cười khẹc khẹc vài tiếng, hai tay nắm thấy thân côn liên tục múa qua , múa lại.

Ngự trên đám mây, thân mặc ngân giáp, trên tay cầm gậy như ý.


Lúc này Tôn Bảo cũng đã ra dáng của một chiến tướng rồi, chỉ là vẫn còn hơi nhỏ mà thôi.
Mà theo mỗi lần Tôn Bảo khua gậy như ý, thì mặt nước kịch liệt rung chuyển, dường như đã có dấu hiệu bị đổ nát...
" Nơi này không tiện ở lâu , chúng ta cũng nên nhanh chóng rời đi thôi !!! " Vũ Hạo khẩn trương nói.
“ Chúng ta đi ”
Vũ Hạo nhanh chóng mang theo hai nàng cùng Tôn Bảo rời ra khỏi thuỷ cung.

Lần này tiến vào khảo nghiệm thứ hai lần này thu hoạch thật sự quá phong phú.

Vũ Hạo thì may mắn có được Dị Mộc, còn Tôn Bảo thì lại có được một thanh thần khí.

Công lao lần này đều quy hết cho Tôn Bảo, Vũ Hạo cho rằng con hàng này chắc chắn là phúc tinh của mình.
Không còn có Định Hải Thần Châm chống đỡ, Thuỷ Cung đã không còn được ổn định, liên tục đổ vỡ các công trình còn xót lại.

Dạo Bước Thời Không được vận chuyển, từ xa đám người chứng kiến cảnh Thuỷ Cung nguy nga lộng lẫy bị sụp đổ hoàn toàn.

Đánh dấu cho sự chấm hết huy hoàng một thời ở nơi đây.
...
Màn đêm buông xuống, từ khi bắt đầu xuống dưới đáy hồ cho tới khi rời đi vỏn vẹn hết một ngày thời gian.

Đám người Vũ Hạo thuận lợi đi ra khỏi khu rừng Sinh Mệnh.
Xa xa có thể thấy được phía trước có một hang động vô cùng to lớn,...
" Bịch Bịch "
Đột nhiên nhịp tim của Linh Vân dường như tăng lên đột ngột, khiến cô hơi đổi sắc.
" Linh Vân nàng sao vậy ??? " thấy dị trạng của nàng Vũ Hạo cấp tốc xoay người ôm Linh Vân vào lòng ân cần hỏi thăm.
" Phía trước...!phía trước, thiếp cảm nhận được rồi " Linh Vân lộ vẻ kích động nhìn Vũ Hạo nói.
" Chẳng lẽ nàng cảm nhận được được cái môn công pháp thất truyền kia của Dương Gia sao ? " Vũ Hạo mặc dù đoán được phần nào, nhưng vẫn nghi hoặc hỏi.
" Đúng vậy, trước khi xuống Hạ Du thì phụ thân có đặt lên người thiếp một đạo ấn kí.


Chỉ cần tiếp xúc đủ gần với thứ kia thì chắc chắn sẽ có cảm ứng !!! " Linh Vân hưng phấn nói.
" Nói như vậy thì hang động phía trước hẳn là khảo nghiệm cuối cùng rồi !!! " Mỹ Uyển gật gù nói.
Trước khi tiến vào nơi đây, nàng cũng chỉ nghe loáng thoáng rằng Thượng Cổ Cấm Địa thông thường cũng chỉ có hai cho tới ba khảo nghiệm mà thôi.
Mặc dù rất kích động nhưng Linh Vân biết dục tốc thì bất đạt, cho nên nàng cũng chỉ cẩn thận mà hành sự mà thôi...
...
Đám người Vũ Hạo vừa tiến vào trong hang động rộng lớn và vô cùng kì bí này thì lập tức tiến vào trạng thái cảnh giác cao độ.

Bởi vì khi mới chỉ đặt chân vào nơi đây, cả đám đã phải nhíu chặt mày lại vì ngửi thấy xung quanh tràn ngập mùi máu tanh.

Đám người không biết tình huống phía trước ra sao, nhưng an toàn là trên hết.
Mà quả nhiên là thế, vừa đưa mắt nhìn, cậu đã bị một màn trước mắt làm chấn kinh ...
" Gràooooo...!"
Từng tiếng gầm giận dữ đinh tai nhức óc vang vọng toàn bộ hang động nơi khảo nghiệm.

Xung quanh nơi này không ngừng có hung thú thoắt ẩn thoắt hiện qua lại như những bóng ma, tu vi mỗi con tuỳ tiện cũng đều là Trúc Cơ Hậu Kì và Đại Viên Mãn
Mà trong khi số người tiến vào Thượng Cổ Cấm Địa lần này chủ yếu là Trúc Cơ Sơ Kì, còn tu vi đạt tới Trúc Cơ Hậu Kì và Đại Viên Mãn cũng đều chỉ là lác đác vài người mà thôi.
Nói ngay như ba người Vũ Hạo, tu vi của cậu gần đây sau khi luyện hoá Dị Mộc mới thành công tiến lên Hậu Kì.

Còn Linh Vân và Mỹ Uyển, thực lực tuy khủng bố nhưng tu vi hai nàng cũng chỉ rơi vào Trung Kì và Hậu Kì mà thôi.
" Aaaaaaaaaaa...!"
Lúc này, bắt đầu xuất hiện từng tiếng kêu gào tê tâm liệt phế, những tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp nơi trong khảo nghiệm.

Vũ Hạo ngưng thần nhìn lại, phát hiện những đệ tử thực lực yếu đuối kia đều bị vây giữa bầy yêu thú tu vi đều là Trúc Cơ Hậu Kì.

Sau đó bị những con yêu thú mắt đỏ ngầu, như lang như hổ xông tới xé thành nhiều mảnh.
" Sao lại khốc liệt như vậy chứ !!! " Mỹ Uyển hai tay bịt miệng để tránh cho khỏi bị cảnh tượng phía trước làm cho buồn nôn.


Nhíu mày nói...
" Aaaaa...!Cứu mạnggggg...!"
Lúc này cách đó không xa Vũ Hạo nghe tiếng kêu cứu mạng của một gã đệ tử đang bị vây lại bởi 3 con yêu thú Trúc Cơ Hậu Kì.
Tuy không quen biết gì nhau nhưng Vũ Hạo nhận ra gã này là một đệ tử Linh Mộc tông, tu vi không cao chỉ khoảng Trúc Cơ Trung Kì.

Tàn kiếm Thuận Thiên xuất ra, Vũ Hạo dồn linh lực lại vào đôi chân của mình phóng thẳng về phía gã đệ tử kia.
Nhưng hết thảy đều đã muộn, từ khi gã đệ tử Linh Mộc tông kia cầu cứu cho tới khi Vũ Hạo kịp phản ứng.

Tất cả những khoảng khắc này chỉ diễn ra vỏn vẹn chưa đầy một hơi thở.
Mặc dù tốc độ và phản ứng của Vũ Hạo là vô cùng nhanh nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn gã đệ tử Linh Mộc tông kia bị ba con yêu thú cắn xé thân mình, sau đó chia năm xẻ bảy, mà máu tươi cũng dần dần thấm xuống mặt đất, cuối cùng là tuyệt khí bỏ mình.
" Nghiệt súc !!! "
Hai mắt Vũ Hạo như muốn phát hoả, mặc dù song phương chưa từng tiếp xúc qua lại với nhau nhưng đều là đệ tử xuất thân từ Hạ Du.

Cho nên Vũ Hạo đều muốn hỗ trợ, nhưng nhìn thảm cảnh diễn ra ngay trước mắt mình Vũ Hạo như một ngọn núi lửa sắp sửa phun trào vậy.
" Đi chết đi !!! " tốc độ vô cùng nhanh, kèm theo đó là kiếm khí vô cùng sắc bén chém thẳng lên ba cái đầu của đám yêu thú kia.
" Phốc ...!Phốc ...!Phốc "
Ba tia máu từ trên thân thể bọn chúng điên cuồng phun ra, ba con yêu thú này còn chưa kịp ăn mừng chiến thắng vì săn được con mồi mà cũng chẳng biết là mình chết như thế nào.

Không những vậy Vũ Hạo còn chém cho thân thể bọn chúng thành một đống thịt vụn, chết không thể chết hơn được nữa.
" Đinh, chúc mừng kí chủ tiêu diệt thành công yêu thú Trúc Cơ Hậu kì.

Nhận 30.000 điểm tích luỹ "
Liên tiếp là ba thanh âm thông báo máy móc từ hệ thống.

Nhưng lần này Vũ Hạo lại chẳng cảm thấy vui vẻ gì ...
Vũ Hạo hít sâu một hơi ổn định lại trạng thái, sau đó nhìn kỹ xung quanh.

Nơi giống như địa ngục này rất rộng lớn, có rất nhiều ngóc ngách, chỉnh thể lại dốc dần xuống giống như là một con đường tiến sâu vào lòng đất theo hình xoắn ốc vậy.
Cậu xoay người lại nhìn thì đột nhiên phát hiện cái cửa hang ban nãy mà cả bọn tiến vào giờ đây giờ đã biến mất, trên đầu và xung quanh chỉ còn là vách đá.

Dường như một khi tiến vào nơi đây là một đi không trở lại vậy ...
Dọc đường đi Vũ Hạo có thể thấy được rất nhiều hang động ở bốn phía xung quanh, mà một ít đệ tử có thực lực thì thành công trốn thoát giữa bầy hung thú, chui vào những cái hang này để tránh né.


Một số ít thực lực yếu hơn thì cũng đã biết tạo thành tổ đội để mà cùng nhau chống chọi lại đám yêu thú.
Vũ Hạo chỉ giúp đỡ những đệ tử ở Hạ Du trong suốt quá trình, không phải Vũ Hạo không muốn giúp đỡ đám người ở Trung Du.

Mà là cậu không hề có tinh lực để quản truyện đó, phải biết mục tiêu của cậu là thống nhất toàn bộ Hạ Du.
Mà đám đệ tử thiên kiêu này đều là hạch tâm, nòng cốt trong tông.

Chết đi một người là mất đi một phần sức mạnh, khó cho việc tiến tới Trung Du mai sau...
Vừa giúp đỡ đám người vừa thu hoạch điểm tích luỹ mà uy vọng của Vũ Hạo cũng được tăng lên không ít.

Điều này khiến cho cậu vô cùng hài lòng về côn sức và chuyện tốt mà mình đã bỏ ra...
Không quá bao lâu, cậu bước tới một khu vực mà đám hung thú vẫn bình tĩnh qua lại, hẳn là chưa có mấy người đến đây, cũng có thể là người tới đã chết cả.
Đám này nhìn thấy đám người Vũ Hạo thì giống như một bầy chó điên, điên cuồng lao tới công kích.

Nhưng hiển nhiên kết quả vẫn là bị Vũ Hạo cùng hai nàng Linh Vân , Mỹ Uyển làm gỏi cho sạch sẽ.

Tôn Bảo từ khi có như ý kim cô bổng cũng nhiệt tình lao về đám yêu thú mà công kích, bộ dáng trông vô cùng hiếu chiến...
Đi một đoạn nữa, cậu bỗng trông thấy có một nhóm người đang giống như phát điên, không ngừng hét lớn rồi lao đến tàn sát mãnh thú.

Mà xem như đều đã sức cùng lực kiệt, mỗi người chỉ còn xót lại một ít hơi tàn để cố gắng chống chọi.
" Haizzz, tiễn Phật thì tiễn tới Tây Thiên.

Để hôm nay Hạo ta làm người tốt cho chót vậy !!! " Vũ Hạo thở một hơi tự mình cảm thán nói.
" Khai Thiên Kiếm Phổ thức thứ nhất _ Phân Chia Thiên Hạ " một đường kiếm mang theo uy thế ngập trời chém thẳng về bầy yêu thú.
" Phốc phốc phốc "
Từng cột máu điên cuồng bắn ra, nhuộm đỏ cả một vùng ...
Đám người chuẩn bị nhắm mắt chịu chết thì đột nhiên như với được cọng cỏ cứu mạng.

Cả đám rối rít cảm ơn, Vũ Hạo cảm giác như mình là chúa cứu thế vậy.

Vừa được hưởng thụ sự sùng bái từ chúng nhân, mà âm thanh của hệ thống thông báo cộng Điểm Tích Luỹ thì vẫn liên miên không ngừng gia tăng.
...
Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ &LT3


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi