BÁ VƯƠNG


" Đinh Tiên Hoàng ??? "
" Đại Việt ??? "
Khi nghe được những câu này từ tôn thân ngoại hoá thân kia nói, đám người đầy rẫy những dấu chấm hỏi trên đầu...
Nhưng đám người này có thể không biết nhưng đối với Vũ Hạo lý nào lại không biết chứ.

Khi những lời nói này vang lên trong đầu cậu, đột nhiên Vũ Hạo ý thức được xem ra có hy vọng tìm được một đường sinh cơ rồi...
Một trong những vị Hoàng Đế đứng đầu Đại Việt Tinh Cầu, nhân vật khủng bố tồn tại từ thời kì Thượng Cổ.

Tuy lúc này chỉ là một đạo tàn hồn nhưng cũng đâu phải là thứ mà lúc này Vũ Hạo có thể so sánh.
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác khó hiểu, hoặc thậm chí có phần sợ hãi của đám đệ tử, tôn thân ngoại hoá thân kia của Đinh Tiên Hoàng cũng chỉ biết thở dài bất đắc dĩ.
" Xem ra Lịch Sử của dân tộc ta vẫn không thoát khỏi kiếp nạn bị chôn vùi rồi quên lãng theo dòng sông lịch sử ." ánh mắt Đinh Tiên Hoàng có chút ảm đạm.

Nhìn về đống phế tích nơi toạ lạc lúc ban đầu của Tàng Thư Điện, ông cũng chỉ biết lắc đầu cười chua chát.
Nhưng bất chợt bắt gặp ánh mắt sáng quoắc kia của Vũ Hạo nhìn mình, ánh mắt này của tiểu tử này là có ý gì ???
" Tiểu tử ánh mắt này của ngươi đây là ??? "
Bởi vì theo như sắc mặt của đám người kia, thì ông đã chắc chắn một điều đó chính là kết cục thời đại của mình không khác là mấy so với thời đại trước.

Điều duy nhất còn xót lại đó chính là ghi chép sơ bộ của mình bên trong Tàng Thư Điện trước khi đại hoạ ập xuống .
Vốn dĩ ông còn cho rằng đám người này còn chưa kịp khám phá nơi đó thì vùng không gian này đã sụp đổ.

Nếu quả thực là vậy thì những cố gắng kia của mình để lại giống như là đổ sông đổ bể.

Cho nên chính suy nghĩ đó mới khiến cho vẻ mặt của Đinh Tiên Hoàng có chút phiền muộn.

Nhưng khi thấy ánh mắt sáng rực kia cuả Vũ Hạo làm cho ông lại có thêm một chút hy vọng gì đó...
" Tiểu sinh Vũ Hạo gặp qua bệ hạ ...!Vì đang có rắc rối quấn thân, thứ cho tiểu sinh không thể làm tròn lễ nghĩa ....!" hai tay tụ trưởng Thôn Thiên Quyết vẫn điên cuồng triển khai, Vũ Hạo chỉ có thể quay đầu hướng về Đinh Thiên Hoàng mà hành lễ.
Vì hiện nay tính theo tuổi thực của Vũ Hạo cũng mới chỉ 19 , không như những người khác Vũ Hạo từ kiếp trước vẫn là tuổi ăn tuổi học, một tiếng Tiểu Sinh này quả thực cũng không hề sai ...
" Bỏ qua mấy cái tiểu tiết lặt vặt đó đi, giờ đây ta cũng chỉ còn là một luồng thần hồn mỏng manh mà thôi !!! " Phất phất tay Đinh Tiên Hoàng trầm giọng nói.
" Như cách nói của tiểu tử ngươi, chẳng lẽ ngươi thực sự tới Tàng Thư Điện rồi hay sao ??? " Đinh Tiên Hoàng lộ vẻ mong chờ nói.
" Đúng , Tiểu Sinh đã từng đến Tàng Thư Điện và cũng may mắn đọc qua sơ bộ những gì mà ngài từng ghi chép lại " Gật đầu xác nhận Vũ Hạo cũng rất thành thực, cung kính nói.
" Tốt, tốt ,...!quả thực là quá tốt rồi.

Như vậy thì làm sao ta có thể để cho tiểu tử ngươi chết ở nơi này được.

" Đinh Tiên Hoàng cười lên ha hả liên tục cảm khái nói.
" Ngươi chỉ có một nhiệm vụ duy nhất đó chính là rời khởi đây và truyền lại nội dung đó.


Để cho toàn thể mọi người đều biết, chuẩn bị trạng thái xấu nhất xảy ra bất kì lúc nào.

Thời gian không còn nhiều đâu !!! "
Đám người vẻ mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra.

Qua màn đối thoại của hai người hẳn là có một đại sự gì đó rất là quan trọng ...
Ánh mắt Vũ Hạo sáng lên lộ vẻ kích động, mong chờ nói :
" Chẳng lẽ ngài có cách làm cho chúng ta rời khỏi nơi đây !!! "
Đám người phía dưới nghe thấy vậy cả đám nhất thời hưng phấn tới nhảy dựng lên, nhưng lời tiếp theo của Đinh Tiên Hoàng lại làm cho đám người sợ xanh mặt, chỉ thiếu là khóc oà lên thôi ...
" Hiện nay ta chỉ còn lại là một đạo tàn hồn có thể bất cứ lúc nào có thể tiêu tán.

Điều cuối cùng ta có thể làm đó chỉ là mở ra một thông đạo nhỏ đủ để một người lọt qua mà thôi !!! " Đinh Tiên Hoàng thở dài có chút tiếc nuối nhìn đám người nói.
" Nếu như bản Hoàng ở thời kì toàn thịnh thậm chí còn khinh thường mấy cái loại không gian băng liệt này.

Chỉ tiếc thời gian ta vẫn lạc đã quá lâu, cũng chỉ còn lại một đạo tàn hồn này ...!haizzz "
Tuy nhiên lời nói này của Đinh Tiên Hoàng bất chợt làm cho ánh mắt Vũ Hạo một lần nữa sáng lên.

Đây không phải cái gọi là " Mồi " mà cậu cần hay sao !!!
" Vậy ngài có thể duy trì trong thời gian là bao lâu ??? " ánh mắt Vũ Hạo lộ vẻ mong chờ nói.
Tôn Thân Ngoại Hoá Thân to lớn của Đinh Tiên Hoàng hơi trầm ngâm trong chốc lát rồi nói .
" Miễn cưỡng duy trì là mười lăm hơi thở !!! "
Vũ Hạo gật đầu tỏ vẻ đã hiểu , lúc này mới quay đầu lại nhìn xuống chúng nhân bên dưới mà cao giọng nói.
" Ta đã hứa với lòng mình là sẽ mang mọi người thoát khỏi nơi đây.

Hôm nay cơ hội chỉ có một , các ngươi chỉ có mười lăm hơi thở để có thể toàn bộ thoát ra ngoài !!! "
Đám người vẻ mặt đang vô cùng đau khổ, đột nhiên nghe thấy lời này của Vũ Hạo, nhất thời cả đám như tìm được cọng cỏ cứu mạng.

Nhất thời cả đám vô cùng kích động , đầy vẻ sùng bái nhìn về phía Vũ Hạo .
" Chẳng phải cái người gọi là Đinh Tiên Hoàng này nói là chỉ đủ cho mình ngươi thôi ư ??? " một tên đệ tử Trung Du lên tiếng nghi hoặc hỏi .
" Bớt nói nhảm , thời gian không còn nhiều.

Nếu muốn sống thì câm miệng mà làm theo lời ta nói " Vũ Hạo lúc này đã không còn đủ kiên nhẫn mà giải thích.

Hơn nữa vùng không gian này càng ngày càng một tồi tệ hơn .
" Cứ làm theo lời hắn nói " Lữ Phụng Thiên nhìn Vũ Hạo thật sâu một cái, lúc này trầm giọng nhìn về phía đám người mà nói .
Cả đám giờ phút này cũng chỉ biết gật đầu đồng ý, nếu có hy vọng sống thì làm gì có ai nguyện chết đâu mà.


Vũ Hạo lúc này nhìn về phía Đinh Tiên Hoàng mà chậm dãi nói .
" Trăm sự nhờ ngài !!! "
Đinh Tiên Hoàng ánh mắt đầy vẻ hứng thú nhìn về phía Vũ Hạo, nhưng bất quá ông cũng không nói gì.

Hai tay tạo thành một thế kết ấn , lúc này trầm giọng quát lên.

Tiếng quát như chấn động cửu thiên ...
" Thần Thông _ Bình Định Thập Nhị Chưởng "
Tôn Thân Ngoại Hoá Thân khổng lồ của Tiên Hoàng nhanh chóng kết ấn tạo thành một chưởng lực khổng lồ mênh mông như phiên đào hải lãng.

Rung động toàn bộ không gian, khí thế ngút trời nhưng cũng chỉ thành công mở ra một lỗ thông đạo nhỏ đủ để cho một người bình thường đi qua.
Nhưng đối với Vũ Hạo như vậy là đủ rồi.

Bàn tay kết ấn, Hư Vô Thôn Viêm cùng Thôn Thiên Quyết cấp tốc ngưng tụ.

Phóng thẳng về phía thông đạo nhỏ bé kia .
" Hệ thống lập tức tiêu hao 100.000 điểm tích luỹ quy đổi thành linh khí "
" Đinh , quy đổi thành công.

Khấu trừ 100.000 điểm tích luỹ "
Tiếng nói vừa dứt vô vàn linh khí ầm ầm từ trong cơ thể Vũ Hạo toả ra, lập tức nghe theo sự điều động của cậu mà ầm ầm giai trì vào Thôn Thiên Quyết .
" THÔN THIÊN !!! "
Nếu như lúc trước Thôn Thiên Quyết của Vũ Hạo rất chật vật để tạo ra một thông đạo.

Nhưng nay khi có Thần Thông của Tiên Hoàng làm vật dẫn.

Việc mở rộng cũng như duy trì trong thời gian mười lăm hơi thở là điều khả thi, cộng thêm việc có vô vàn Linh Khí tinh khiết tới cực hạn của hệ thống cung cấp , cho nên Vũ Hạo có đủ tự tin vỗ ngực cam đoan là mình có thể trụ vững trong vòng mười lăm hơi thở...
Mười lăm hơi thở tuy nói là ngắn, nhưng đối với đám người đang cận kề sinh tử như đám người, thì đây là khoảng thời gian vô cùng trân quý, hơn hết ở đây ai ai mà không phải là thiên kiêu vạn dặm có một cơ chứ ...
" Nhanh !!! " Vũ Hạo cao giọng quát, tiếng quát được cậu khuếch tán bằng linh lực, vang vọng khắ vùng không gian băng liệt này.
Phất tay một cái , Vũ Hạo trực tiếp thả hai nàng cùng Tôn Bảo từ bên trong Bá Vương Điện đi ra...
Còn chưa kịp thời định hình được tình cảnh xung quanh ra sao, đã bị trực tiếp bị Vũ Hạo đẩy mạnh về phía Thông Đạo.

Lúc này cậu mới nhìn về phía hai nàng mà nói...
" Các nàng đi trước , ta sẽ ra ngoài sớm thôi !!! "
Diễn biến diễn ra quá nhanh , khiến cho nhất thời hai nàng còn chưa kịp mở miệng thì đã trực tiếp biến mất ở sâu bên trong thông đạo.


Trước khi bị đẩy xa, hai nàng cũng chỉ biết nhìn cậu bằng ánh mắt đầy lo lắng, thậm chí lời nói còn đọng ở cổ họng vẫn chưa kịp thời thốt lên ...
Mồ hôi hột chảy thành ròng, mười lăm giây nghe có vẻ như là ngắn ngủi.

Nhưng đối với Vũ Hạo giờ đây nó cứ như là mười lăm năm vậy.

Từng giây trôi qua, sắc mặt Vũ Hạo càng trở nên nhợt nhạt, hiển nhiêm để làm được điều này Vũ Hạo cũng phải bỏ ra cái giá không nhỏ..
Toàn bộ quá trình từ đầu đến cuối , tất cả đều được Đinh Tiên Hoàng thu vào trong mắt.

Thật không ngờ trên thế gian này lại có một môn công pháp bá đạo như vậy.

Ánh mắt vốn thưởng thức, nay càng trở nên thưởng thức hơn bao giờ hết...
" Tiểu tử, bổn Hoàng càng ngày càng ưu thích ngươi rồi đó !!! " Đinh Tiên Hoàng bộ dạng vô cùng thưởng thức nhìn bộ dáng đang hết sức chật vật của Vũ Hạo.
Giây phút này Vũ Hạo nào có tâm tư để ý tới mấy lời tán thưởng kia cơ chứ.

Trong lòng Vũ Hạo đã có tính toán riêng của mình, ngay khi giây thứ mười lăm vừa kết thúc, cậu sẽ vận dụng Dạo Bước Thời Không nhanh chóng tiến vào thông đạo mà cùng thoát ra bên ngoài.
Công dụng của Dạo Bước Thời Không vốn là môn công pháp mà Vũ Hạo ưa thích nhất.

Giờ phút này lại có tác dụng vô cùng to lớn, điều này khiến cho Vũ Hạo một lần nữa cảm ơn Hệ Thống.

Bởi vì Hệ Thống cung cấp toàn bộ đều con mẹ nó nghịch thiên mà ...
" Bổn Hoàng quyết định, sẽ truyền cho ngươi Thần Thông _ Bình Định Thập Nhị Chưởng của ta.

Đây là môn công pháp tâm đắc cả đời của Bổn Hoàng hy vọng, ngươi sẽ sử dụng chúng cho tốt.

Đừng phụ tấm lòng này của trẫm ...!"
Thần Thông _ Bình Định Thập Nhị Chưởng này của Đinh Tiên Hoàng là môn công pháp làm nên tên tuổi của ông tại thời đại của ông.

Trước khi lên làm Hoàng Đế, thống nhất toàn bộ Đại Việt.

Đinh Tiên Hoàng đã trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, vô vàn gió tanh mưa máu.
Tiêu biểu nhất là trận chiến cuối cùng Đinh Tiên Hoàng đã thành công dẹp loạn thành công 12 sứ quân.

Từ đó ghi danh sử sách mang tên Thập Nhị Sứ Quân Chi Loạn , mở ra trang sử hào hùng của dân tộc ta thời kì đó.

Từ đó chính thức đăng cơ thống nhất toàn bộ Đại Việt...
Thần Thông Bình Định Thập Nhị Chưởng này cũng là do ông lấy cảm hứng từ trận chiến đó mà đặt tên ...
" Thả lỏng tinh thần, Trẫm sẽ truyền môn thần thông này cho ngươi.

Và ngươi cũng coi như một nửa truyền nhân của Trẫm, hãy dùng nó mà vang danh thiên cổ.

Và hơn hết hãy dùng nó mà bảo vệ Đại Việt ta "
Dứt lời một đạo kim quang truyền thẳng vào đại não của Vũ Hạo.


Lúc này hơi thở thứ mười lăm đã tới, mà đám người cũng thành công tiến vào thông đạo một cách vô cùng thuận lợi.

Vũ Hạo cũng không do dự mà thi triển Dạo Bước Thời Không ..
Trước khi đi , cậu cũng không quên quay đầu nhìn lại tôn Thân Ngoại Hoá Thân này của Đinh Tiên Hoàng một cái thật sâu...
" Cảm tạ Long Ân "
Dạo Bước Thời Không kích hoạt nhanh chóng biến mất vào bên trong thông đạo...
" Ầm ầm "
Không gian triệt để vỡ nát, thông đạo do không còn được gia trì cũng vì vậy mà bị nghiền nát.

Thân ảnh Đinh Tiên Hoàng tĩnh mịch đứng đó, nhưng lúc này không còn vẻ mặt chua chát hay sầu muộn nữa.

Mà thay vào đó là vẻ mặt vô cùng mãn nguyện, ...
" Đại Việt ta có hy vọng rồi !!! "
Ánh mắt ông nhìn về vùng không gian vỡ vụn chậm dãi nói.

Lời vừa dứt luồng tàn niệm cuối cùng cũng vì vậy mà nhanh chóng tiêu tán, nhanh chóng lụi tàn.

Nhưng lần xuất hiện này của ông lại mang đến cho tương lai vô cùng tươi sáng cho toàn bộ Đại Việt .
...
" Đinh, phát hiện Thần Thông _ Bình Định Thập Nhị Chưởng.

Cảm ngộ hay là không "
Đang cấp tốc phi hành thoát khỏi vùng không gian này, âm thanh hệ thống vang lên trong đầu...
" Lập tức cấp tốc cảm ngộ !!! " Không do dự dù chỉ một chút Vũ Hạo cất tiếng phản hồi .
" Đinh , tiêu hao 350.000 điểm tích luỹ.

Hệ thống lập tức vào trạng thái cảm ngộ "
" ...!10 9 8 ...!2 1 ...!quá trình cảm ngộ thành công !!! "
Mặc dù lần cảm ngộ này tiêu hao điểm tích luỹ nhiều hơn những lần trước.

Nhưng Vũ Hạo cũng không thèm để tâm, cậu hiện nay đã có đủ vốn liếng để có thể như vậy.

Hơn hết đây còn là môn Thần Thông cả đời tâm đắc của Tiên Hoàng.

Kể cả là có tiêu hao 3.500.000 điểm tích luỹ đi nữa cậu cũng không có một chút nhíu mày.
Mặc dù có vô vàn nguy hiểm.

Nhưng câu nói : " Cầu Phú Quý Trong Nguy Hiểm " cũng không phải là không có đạo lý.

Một môn thần thông mạnh mẽ, một Dị Mộc tác dụng đầy nghịch thiên.

Chuyến đi cấm địa này coi như kết thúc một cách mỹ mãn !!!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi