BÀ XÃ ĐẠI NHÂN VÌ EM MÀ SỐNG


Sau khi Lý San San bị đá đi, thì bộ phim đã bị ngâm nước nóng của cô lại phải kiếm lại nữ chính khác để thế vào.
Cô lại đề nghị để Khiết Tâm Anh nhận vai diễn này.

Tuy là người mới nhưng cô đã từng tình cờ thấy khả năng diễn xuất của cô bé này, rất được.
Quả nhiên vậy, sau khi cô bé vào đoàn làm phim, chỉ mất khoảng 2 tháng đã hoàn thành tất cả cảnh đơn của Diệp Tịnh.
Ban đầu đạo diễn còn khó chịu ra mặt, nhưng bây giờ có thể nói là thấy Khiết Tâm Anh như bắt được vàng.
Hôm nay, là cảnh cuối cùng của bộ phim.
Tại đại sảnh được trải một tấm thảm nhung màu đỏ rất bắt mắc.

Diệp Tịnh khoác trên mình bộ váy cưới màu trắng ôm sát người, váy cưới đơn giản mà phóng khoáng, lại hết sức tao nhã.

Búi tóc lên cao, cô không đeo nhiều trang sức, trên ngực đính một totem hình chim ưng đang bay, bên trên khắc chữ Hoắc.
Tòa nhà tại đại sảnh có rất nhiều người, mọi người sau khi nhìn thấy Diệp Tịnh thì liên tục chúc mừng đặc biệt là những ông trùm được cô cứu sống kia.
Hôm nay, Hồ Tuyết Ly mặc trên mình bộ comple màu đen, cùng với gương mặt mạnh mẽ hút hồn tất cả những người có mặt tại hiện trường.

Trên ngực cũng đính một totem hình chim ưng tựa Diệp Tịnh nhưng khác màu của Diệp Tịnh là màu đỏ còn của cô là màu xanh da trời.
.......
- Cắt.


Hoàn thành.
Tiếng đạo diễn vừa hô lên là tiếng reo vui mừng của mọi người cũng giống như những đoàn làm phim trước khi chia tay đều buồn bã.
Lần này Tuyết Hồ Ly không đi dự tiệc chia tay, bởi vì bây giờ là lúc cô...!nên trở về rồi.
Trên đường trở về cô sựt nhớ đến con trai muốn mua một ít đồ cho thằng bé nên đã quyết định ghé qua trung tâm thương mại.
Trước khi xuống xe cô muốn tiện hơn nên đành makeup dịch dung.
Cô ghé hết chỗ này đến chỗ khác, mua mua mua, cứ thế khuân hết từ quầy này sang quầy khác đến khi phát hiện cũng đã không cầm nổi nữa.
Cô đành đứng đợi Alex đến mang ra hộ.
- Thật tình cờ.

- Bỗng có một giọng nói trầm thấp quen thuộc phía sau lưng.
Là hắn? Hắn nhận ra mình sao?
Cô quay đầu lại khó hiểu nhìn Hàn Mặc Ngôn.
- Cô rất dễ nhận ra.

- Nhìn vào đáy mắt khó hiểu của cô anh tìm lí do thoái thoát.
Chẳng biết vì sao chỉ nhìn thôi cũng biết là cô gái này dù có biến thành hình dạng gì cũng đều nhận ra.
Đều nhận ra? Cái suy nghĩ này khiến lòng anh hốt hoảng nhưng sau đó lại bình tâm lại rất nhanh.
- Em định...
- Thuần Thuần.
Lời "khuân hết đồ ở cửa hàng của tôi về à?" còn chưa nói ra thì lại bị giọng nói của Alex cắt ngang.
Gì cơ? Thuần Thuần? Anh bần thần nhìn cô gái trước mặt.

Không trùng hợp đến thế chứ?
Mà sau khi Alex thấy Hàn Mặc Ngôn thì mặt anh khẽ sầm xuống.
Chết tiệt! Sao hắn ta lại ở đây? Vừa rồi hắn không nghe chứ?
Sau bữa tiệc rượu tại nhà chú Đinh Alex đã điều tra về Hàn Mặc Ngôn, thật là trái đất tròn, nhưng anh vẫn không muốn Tiểu Hồ Ly nhà anh tiếp xúc với hắn.
Chết dẫm thật, mọi lần anh sẽ không gọi cô như thế nhưng bây giờ cô đang ở ngoài sợ phiền phức nên anh mới gọi như vậy.
Thật không ngờ tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa.
Anh vội chạy lại kéo tay cô kéo đi mà không thèm nhìn Hàn Mặc Ngôn lấy một cái.

Mặc cho anh có gọi với theo giọng nỉ non "Đợi đã".
Alex và cô đi rồi, anh vẫn đứng bần thần ở đó.

Mãi một lúc sau khi Ngọc Quân đến hỏi anh thì anh mới giật mình, chạy nhanh ra xe phóng như bay rời khỏi để một mình Ngọc Quân lừ ké thứ hai đứng ngây ngốc ở đó nhìn theo.
- Boss, bị làm sao thế nhỉ?
Anh phóng như bay đến căn cứ nơi anh nuôi dưỡng những hacker hàng đầu thế giới.

Sở dĩ anh đến đây là vì anh biết thông tin của cô rất khó để tìm kiếm.

Mà không phải anh tới đây để bait bọn người đó làm, mà là...!đích thân anh điều tra.
Ngồi vào bàn, bàn tay anh hãy còn run rẫy kích động, đưa lên đặt trên bàn phím rồi lại thụt về.
Không được, anh phải bình tĩnh phải đánh nhanh thắng nhanh kẽo lần thứ hai lại rất khó.
Sau khoảng 2 phút điều chỉnh tâm trạng anh đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Đôi tay bắt đầu điêu luyện múa trên bàn phím.
Thông tin cá nhân của cô chắc do chính cô phong tỏa lại nên có hàng ngàn tín hiệu gây nhiễu vây chồng lên nhau rất khó hành động khiến cô không phát giác.
Mà ở đây lại chỉ còn vài người, tất cả những người kia đều đi thực hiện nhiệm vụ.
Anh liền gọi điện cho Ngọc Lâm-anh trai của Ngọc Quân triệu tập tất cả hacker về nước trong vòng 15 phút.
Boss, anh lại phát điên gì đấy? Ngọc Lâm thầm mắng Hàn Mặc Ngôn trong lòng.
Đúng 15 phút sau, mười mấy chiếc trực thăng tề tựu tại căn cứ của Hàn gia.
Sau khi bước xuống mọi người liền chạy thẳng vào tập trung đợi lệnh của Boss.
- Các người mau vào vị trí hỗ trợ tôi phá tín hiệu gây nhiễu.
Mọi người mặt nghệch ra, tín hiệu gập nhiễu sao? Không phải Boss là tay đỉnh của đỉnh sao? Sao lại cần bọn họ.
Tuy thắc mắc trong lòng nhưng họ vẫn cố gắng áp chế làm theo Hàn Mặc Ngôn.
Sau khi ổn định vị trí, tất cả mọi người cùng nhìn lên màn hình máy tính.

Sau đó cùng không hẹn mà hít khí lạnh cùng một lúc.
Thông tin cá nhân của ai mà có thể bảo mật hơn cả của Boss nhà mình vậy?
Đưa mắt kinh ngạc nhìn nhau.

Nhưng sau đó lại rất thuần thục mà điều chỉnh lại tư thế chuẩn bị sẵn sàng.
Vì họ biết Boss nhà mình một là chỉ được thành công còn hai là phải tìm cách để thành công giải quyết được vấn đề đó.

Tất cả đã chuẩn bị tư thế chờ lệnh.
- Bắt đầu đi.

- Giọng nói trầm thấp vang lên.
Đám hacker liên tục múa tay trên bàn phim, họ rất chuyên nghiệp phân phó từng người xừ lí lần lượt, những cái đầu dễ họ sẽ để những kẻ yếu lên trước.
Lần lượt tiếng thông báo vang lên.
- Thiết bị số 1 bị phá bỏ.
- Thiết bị số 2 bị phá bỏ.
- Thiết bị số 3 bị phá bỏ.
- Thiết bị số 4, số 5 bị phá bỏ.
...
- Thiết bị số 993 bị phá bỏ.
Giọng nói ngọt ngào sau mỗi lần phá bỏ thành công của thiết bị lại vang lên.

Nhưng nó lại khiến cho những người ở đây đều toát mồ hôi như tắm.
Một tiếng trôi qua, chỉ còn lại thiết bị cuối cùng nữa là xong họ lúc này hơi thả lỏng ra một tí, múa tay trên bàn phim nhưng lạ là nó không thể nào giải được.
Như là kẻ đầu bên kia đang đùa cợt với bọn hắn vậy.
Hồ Tuyết Ly bên đầu bên kia từ lúc bọn người bên đây phá đến thiết bị số 5 cô đã biết rồi.
Có điều cô không biết là ai nên đành ngồi chờ đợi đến cái cuối cùng chờ hắn ra mặt..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi