BÀ XÃ LÃO ĐẠI CỦA ÔNG TRÙM MAFIA PHÚC HẮC

Sáng sớm...

_ Tổng tài, Hựu tổng đưa giấy mời tham dự lễ nhận chức của ông ta. Ngài có đi không?- Lam, trợ lý thân cận của Vương Cảnh Thần.

_ Đi, tất nhiên phải đi để xem ông ta định làm gì.- Vương Cảnh Thầm thâm sâu nói. Hựu Thành Chính nhận chức tổng giám đốc tập đoàn Hựu Phong, ông ta làm ăn bẩn thỉu để leo lên đến vị trí này, trong tay anh có rất nhiều bằng chứng. Ông ta luôn xem anh là cái gai trong mắt vì hợp đồng quan trọng của ông ta bị Vương thị phá hoại. Không biết ông ta mời là có ý gì, nhưng nếu ông ta muốn chơi thì được thôi, anh sẽ thỏa mãn cho ông ta sau đó cho ông ta trôi nổi tụt dốc.

Vương gia biệt thự...

_ Thiên Ân, có chuyện gì?- Trong phòng, Tử Băng nhìn màn hình vi tính xuất hiện mặt Thiên Ân. Cô thường dùng phương thức liên lạc này để liên lạc với thuộc hạ. Cô cũng không lo khi máy tính để ở phòng bởi vì cô đã thiết lập tường lửa an toàn cho máy tính, nói về khoản máy móc cô là bậc thầy, nếu cô nhận nhì không ai dám nhận nhất. Ngoài ra, để đề phòng có người dùng phương thức cổ thì cô đã thiết lập virus ngăn chặn, đây là loại virus có thể ăn mòn mọi phương thức tin học cổ, tiếp theo là một chế độ tự hủy. Khi máy tính có dấu hiệu bị xâm phạm thì chế độ tự hủy sẽ thiết lập, mọi thông tin quan trọng được lưu giữ trong máy sẽ chuyển qua tài khoản khác của cô và sau đó máy sẽ tự nổ và không thể khôi phục chỉ có thể sửa, nhưng sửa cũng không có tác dụng vì mọi thông tin đã chuyển sang tài khoản khác.

_ Hựu Thành Chính mời lão đại đi dự lễ nhận chức, lấy danh nghĩa Ngạn chủ tịch.- Thiên Ân điềm tĩnh nói. Ở trước mặt lão đại, anh không bao giờ có một chút cảm xúc gì ngoài kính trọng cùng tự hào.

_ Ân, ngươi lấy danh nghĩa trợ lý của ta đi dự tiệc. Ta phải đi cùng Vương Cảnh Thần nên không thể ra mặt. Cái tên Hựu Thành Chính này cũng chỉ là loại bẩn thỉu mà thôi còn chưa lọt được vào mắt ta nhưng hắn ta quan hệ rộng rãi với các tổ chức buôn bán ma túy trong hắc đạo nên sẽ cần xem xét cho hắn sống hay chết.- Tử Băng trầm ngâm cười lạnh nói.

_ Vâng.- Thiên Ân cung kính gật đầu. Lão đại, ngài thà cho hắn chết còn hơn, ngài cho hắn sống thì còn đau hơn cả chết, cái cách tra tấn tinh thần và thể lực của tội nhân của ngài thì phải gọi là thâm độc. Nhưng đương nhiên anh sẽ ủng hộ ý kiến của Lão đại.

Tối 7:00, Vương cảnh thần lái xe về biệt thự Vương gia. Vừa vào nhà đã thấy cô ngồi sô pha xem tv.

_ Hôm nay chuẩn bị dự tiệc với tôi.- Vương Cảnh Thần nhàn nhạt nói một câu rồi lên phòng tắm rửa.

Cô cũng từ ghế đứng dậy đi lên phòng, vì hai người ở hai phòng khác nhau nên không chung đụng. Cô lấy ra từ tủ chiếc đầm đã chuẩn bị mặc vào, chiếc đầm màu tím sẻ chân quyến rũ, thanh lịch. Cô búi cao tóc trưởng thành, trang điểm nhẹ không quá đậm, chân đi đôi giày cao gót màu bạc đính đá sang trọng. Tay vẫn luôn đeo chiếc nhẫn cưới kia, mang thêm một chiếc bóp màu đen nhãn hiệu Conner trên tay. Tai đeo đôi khuyên đính kim cương bản nhỏ hình giọt nước. Ngắm mình trong gương hài lòng, cô từ trên đi xuống tầng thì thấy Vương Cảnh Thần một thân vest đen lịch lãm, dáng người 1m90 cao lớn đứng giữa nhà. Khuôn mặt vẫn lạnh lùng và đẹp trai như thường ngày chỉ khác là thêm phần gợi cảm do mái tóc được vuốt geo hất mái.

_ Đi thôi.- Cô từ sau đi ra khiến cho Vương Cảnh Thần nhìn say đắm. Cô thật sự rất đẹp, đường cong cơ thể vô cùng quyến rũ, khuôn mặt trái xoan thanh tú, nước da trắng mịn trong trẻo, nụ cười mê hoặc khuynh thành.

_ À, uk.- Vương cảnh thần biết mình thất thố nên ho nhẹ khoác tay cô ra xe.

Chiếc xe Callidac bản có hạn từ từ chuyển bánh đến nhà hàng tổ chức bữa tiệc. Cảnh thành phố vào buổi tối rất lung linh, đẹp mắt với những tòa nhà cao tầng cùng đèn đường sáng lấp ló cùng những biển quảng cáo sặc sỡ tỏa sáng. Hai người ngồi trong xe im lặng không nói một lời.

Bên ngoài, những chiếc xe ôtô đắt tiền đậu chật kín. Khách mời ăn mặc sang trọng, quý phái đi vào. Đến cửa liền xuất trình giấy mời rồi mới bước vào. Vương Cảnh Thần khoác tay cô bước vào thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

_ Vương tổng kìa, đẹp trai chết mất. Nhưng người bên cạnh là ai?- Một số tiểu thư con nhà giàu thèm khát nhìn anh sau đó lại chuyển ánh mắt ghen ghét cùng kì lạ nhìn cô.

_ Chẳng lẽ là tình nhân.- Một số tiểu thư khác nói.

_ Mỗi bữa tiệc, Vương tổng đều mang một người phụ nữ đi cùng, hầu hết đều là diễn viên, minh tinh nổi tiếng không thì cũng là nhan sắc nổi bật, thân hình nóng bỏng. Những người đó đều là tình nhân của Vương tổng.- Một số công tử hâm mộ nhìn. Bọn họ hâm mộ vì Vương cảnh thần có thể một tay che trời, làm bất cứ việc gì muốn, phụ nữ hay quyền lực, tiền tài đều có. Một người đàn ông vô cùng cao quý.

Bữa tiệc bắt đầu sau vài phút, Hựu Thành Chính bước lên bục cao nói.

_ Các vị, rất vui vì hôm nay có thể tham dự lễ nhận chức của tôi. Mong các vị vui vẻ trong suốt bữa tiệc.- Công phu miệng lưỡi cũng không tệ triển lộ.

Vương Cảnh Thần cùng cô đứng một chỗ uống rượu, không ai dám đến gần vì khí thế trên người anh. Hựu Thành chính là người can đảm đầu tiên bước tới với thử thách.(Nói như kiểu đương đầu với sóng lớn vậy.?)

_ Vương tổng, thật vinh hạnh.- Hựu Chính thành cười cười nịnh nọt nói.

_ Lễ nhận chức của ông đương nhiên ta phải đến rồi.- Vương Cảnh Thần lãnh đạm mở miệng.

_ Nào dám, nào dám. Vương tổng cao quý sao tại hạ dám trèo cao.- Hựu thành chính cười lấy lòng nhưng thực chất đang mắng anh trong lòng, một thằng nhãi lấy gì mà lên mặt chứ.

Đang nói chuyện giữa chừng thì cánh cửa hội trường lại mở ra lần nữa. Đi đầu là một thanh niên 1m80 cao ráo mặc trên người bộ vest đen, khuôn mặt đẹp trai, nghiêm nghị. Đi theo sau anh ta chính là hai vệ sĩ cao to, lực lưỡng. Đây không ai khác chính là Thiên Ân.

_ Hựu tổng xin chào. Chủ tịch có việc không tiện ra mặt, nên tại hạ theo căn dặn đi tham dự thay chủ tịch.- Thiên Ân nói. Ý ở đây chính là chủ tịch đang có việc sẽ không để vào mắt một con chó như ông nên không cần phí sức ra mặt. Còn cô cứ đứng nhìn bọn họ cười lạnh.

_ Không dám, không dám. Ngạn chủ tịch trăm công nghìn việc, tại hạ đâu dám làm phiền.- nói vậy thôi chứ trong lòng ông ta đã tức điên lên. Bọn nhãi thời nay đúng là không biết tôn trọng người khác. Thiên Ân gật đầu với cô, đưa lễ vật chúc mừng rồi rời đi ngay.

_ Trời, Ngạn chủ tịch này cũng quá bí hiểm. Năm nào cũng không ra mặt, chỉ toàn là thư ký hay trợ lý thôi.- Một số khách mời bàn tán.

Vương Cảnh thần đăm chiêu suy nghĩ. Người này thật bí hiểm, phải cẩn thận hoặc cách xa nếu không thể kết giao. (Nhưng anh đang ở gần người đó đấy.)

_ Vương tổng, nữ nhân năm nay của ngài có vẻ rất đặc biệt. Cô ấy thật đẹp.- Ánh mắt dâm tặc của Hựu thành chính hướng cô ngắm nghía.

Cô ngoài mặt vẫn bình tĩnh cười nhưng trong lòng đã kinh tởm vô cùng. Vương Cảnh Thần chán ghét chắn trước mặt cô, khí thế lạnh giá của vương giả ép lên người Hựu thành chính khiến ông ta sợ hãi vội thu hồi tầm mắt.

_ Cô ấy là vợ của ta.- Vương Cảnh Thần lạnh lùng cất tiếng.

_ Thì, thì ra là vậy.- Hựu Chính Thành đau tim lắp bắp nói. Thật bất ngờ, hắn kết hôn khi vào chứ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi