BABA LÀM VỢ CẬU ẤY SAO?


Trong lúc đó...
Mặc Hương ngoan ngoãn ngồi im lặng trên ghế trợ lái. Đường Bạch Hoàng vừa ngâm nga khúc nhạc ở loa xe vừa nhìn đường lái.
- (ngưng hát) Tiểu Hương Hương.
- D.. dạ?
Mặc Hương lén lộ ra vẻ mặt hơi bất ngờ.
- Từ giờ tôi gọi cậu như vậy nhé ? Mà thôi, xin phép cậu làm quái gì chớ,tôi đoán cậu sẽ nói " tùy ngài" hoặc đại loại vậy.
-... Vâng...
- Mà đứa bé là trai hay gái thế ?
- Là con gái ạ...
- Tuyệt, tôi cũng rất thích con gái a, chúng vừa dễ thương vừa dễ dạy. Hơi tiếc một chút là tôi chỉ có mỗi một thằng con ngỗ nghịch kia, mới ngày nào vì nuôi nó mà tôi phải nghỉ học mà đi làm hộc máu mồm túa mồ hôi kiếm từng đồng một mà giờ nó đã đi sủng con nhà người ta .
-... Dạ... tôi cũng có nghe truyền tai rằng ngài có con rất sớm, nhưng cũng không nghĩ là ngài phải làm cực khổ mới làm ra khối tài sản lớn như bây giờ.

- Hahaha.. sai lầm tuổi trẻ đấy, đẹp trai quá cũng tội nhỉ? Tôi bị mẹ của Bạch Hy đè ra cưỡng , cậu xem như vậy có tin được không?
-( đổ mồ hôi)...sao ngài lại kể chuyện đó với tôi chứ....
- Đã gần gũi với nhau thì phải nói mọi chuyện cho nhau nghe , ngại gì.
- ......
- ( đỗ xe) Tới rồi tới rồi !
Mặc Hương nghe vậy bèn ngước ra ngoài phía nhìn.
- Trung tâm mua sắm ? .... chủ nhân, không phải ngài nói chơi là muốn lên khu vui chơi của trẻ con ở đây nhé ?
- Nghĩ gì, tôi cốt là mua sắm cho cậu mà.
- Mua.. cho tôi?
- Ừ, tôi còn mang cả danh sách đồ cần mua đây. Khỏi cần cảm ơn tôi nhé.
-.... ngài sẽ trừ vào lương của tôi...
- Tỉnh ra phết đấy chứ.
Đường Bạch Hoàng lái xe vào chỗ để đỗ, Mặc Hương đứng ở ngoài chờ, trong lúc đó vì chút rắc rối chọn chỗ dừng trong khu nhà xe mất không ít thời gian.
- Này em trai, đứng chờ ai sao?
Một đám người đi tới vây quanh Mặc Hương.
Anh nghe giọng điệu đoán ngay không phải người tốt bèn bơ ngay, không rảnh tiếp lời.
- Gì thế này!? Đẹp mà kiêu, cũng được. Có người yêu chưa ?
Một tên khác nói với giọng cợt nhả.
- Chưa có thì yêu anh được không này? Anh cũng đẹp trai xứng với em ~~
To be continued...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi