BABA LÀM VỢ CẬU ẤY SAO?


Hai con người mắt đồi mắt trừng trừng ra uy với nhau, một bên thì phẫn nộ, một bên lại vênh váo, đôi bên như sắp đánh nhau tới nơi.
- Ô, hai đứa chuẩn bị làm gì nhau ấy ?Baba tiểu Doan tay cầm hai đĩa thức ăn nóng hổi nghi ngút khói đứng cửa cưòi cười,giọng dí dỏm
- Quen nhau nhanh vậy cơ đấy, ắt hẳn cũng có duyên ha, chưa chi đã định hun nhau ròi... hí hí.
- Ahaha... em cũng nghĩ vậy đó ạ...
Hắn cười cười nhìn y đắm đuối.
Rầm ! - Tiểu Doan đập mạnh xuống bàn làm hắn giật mình quay lại.
- Haha... có con ruồi đó baba, con đập đi lỡ nó đậu vào đồ ăn của chúng ta, sẽ mất ngon a.
Cô lén liếc xéo hắn một cái cảnh cáo.
Y cười trừ, đi tới đặt đĩa xuống bàn, vén lại tóc mái cho con:
- Lần sau không được như vậy, mất lịch sự. Con mau đi rửa ray xà phòng cho ta, ruồi không sạch sẽ gì, huống chi hôm nay có món dùng tới tay cầm. Cả em nữa, đi theo con bé ra rửa tay nhanh.
Y nhìn cậu học trò cũ mà mình luôn tự hào.
-Không rửa được không thầy ?
- Đi rửa hoặc nhịn (="=)
- Dạ....
* trong bữa cơm *
Hắn vừa ăn vừa tán thưởng :
- Oa! Thầy nấu ăn ngon thật, càng ăn càng thèm.
- Hợp khẩu vị là tốt rồi.
Y mỉm cười,tay nâng cốc nước kề lên miệng.
Riêng cô con gái khó tính của y thì im lặng ăn cho xong phần của mình. Dù đã nhường một nước nhưng cô vẫn bị hắn ngồi đối diện ngầm khích tướng :
- Thế này thì chắc sau này em phải về nhà thầy mỗi ngày. Ăn đồ ăn ngon cùng vợ con mới được đóa!
- Haha... lúc đó thầy già rồi,chắc gì tay nghề còn nguyên.
-Chắc chắn còn, con em cũng sẽ giúp mà.
-Mong lúc ấy đủ lớn ha?
- Ahihi lớn lắm ấy chứ ạ.
dẻo giọng, đưa mắt nhìn tiểu Doan.
Cô nhíu mày, đặt bát xuống, gắp một miếng thịt kèm thêm miếng ớt bé tí mà cay xé lưỡi bỏ vào bát hắn, miệng thì cười ,mắt nheo lại nhưng nhìn đáng sợ hơn là thân thiện.
- Ồ, cảm ơn em , con gái thật ngoan... ý, má thầy có dính cơm kìa, thật là..
Hắn tới gần,kề sát mặt y,tay đưa lên lấy hạt cơm bị dính. Miệng cười bỉ ổi chọc tức tiểu Doan đang như muốn lật luôn cả cái bàn ăn,bẻ đũa....
To be continued...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi