BÁC SĨ THÚ Y



Bạch Lê ngủ đến mười giờ ngày hôm sau vẫn chưa tỉnh.

Thẩm Ám đã từ phòng khám trở về, mua đồ ăn sáng, thấy cô vẫn còn ngủ say liền trực tiếp vào phòng ngủ ôm người đi ra ngoài.

Bạch Lê đã bị đánh thức ngay lúc cô được bế lên, nhưng trên người cô không còn chút sức lực nào, đầu vẫn rúc vào trong lồng ngực của anh, Thẩm Ám muốn nhìn thấy cô, cô thút thít nói: “Đừng nhìn em……”
Giọng cô khàn khàn, nghe thật đáng thương.

Anh vốn định làm một lần vào tối hôm qua, nhưng khi anh ôm cô vào phòng tắm để tắm rửa, anh không thể kìm lòng mà làm lần thứ hai.

Da Bạch Lê trắng nõn, lực tay của anh mạnh tạo ra rất nhiều dấu tay, khi tắm cho cô trên eo cô có đều là năm dấu tay, trên bầu ngực đầy đặn còn có dấu răng, nhìn thấy những vết đó, dương vật của anh lập tức hưng phấn đứng lên.

Tường tương đối lạnh, Thẩm Ám ép Bạch Lê vào tường một hồi, sau đó ôm cô ngồi trước bồn rửa mặt, dưới hông đặt một chiếc khăn tắm, nhưng lực của anh tương đối mạnh, không thao được mấy lần, liền cảm giác bồn rửa mặt sắp xụp xuống, anh lại phải đặt người xuống.


Bạch Lê tựa vào cánh tay của anh mềm mại như không xương, Thẩm Ám ôm người vào lòng, ngồi trên bồn cầu, ôm lấy eo nàng đẩy vào trong lòng, Bạch Lê đã bị đâm đến nỗi cổ họng trở nên khàn đặc, vòng tay qua cổ anh, run rẩy lên và khóc, cơ thể run rẩy vì khóc khiến anh vừa sảng khoái vừa thương.

Anh cúi đầu ngậm lấy đầu vú của cô, một bên vừa liếm vừa cắn, một bên vừa thúc mạnh, không đâm ddowcj bao nhiêu, Bạch Lê đã nằm trong tay anh lắc đầu, cô phun ra rất nhiều nước, cả người như mất hồn.

tập trung, đôi mắt mất tiêu điểm, miệng cứ mở ra, thút thít khóc.

Khi Thẩm Ám tắm rửa sạch cho cô sạch sẽ rồi bế lại giường, Bạch Lê đã ngủ rồi, khi anh bôi thuốc cho cô, cô không có phản ứng gì cả, nhưng tiểu huyệt vẫn co rút run rẩy, một ngón tay chạm vào liền ra nước.

“Mua đồ ăn sáng rồi, ăn xong hẵng đi ngủ.

” Thẩm Ám ôm người tới bàn ăn, cầm lấy đũa đưa cho cô.

Bạch Lê cúi đầu, khàn giọng nói: “……Em chưa rửa mặt.


Thẩm Ám cười cười, “Vậy rửa mặt xong rồi mới ăn nhé?”
Bạch Lê “Ừ” một tiếng, Thẩm Ám ôm người vào phòng tắm một lần nữa.

Bạch Lê nhìn thấy bồn rửa mặt, lại nhớ tới cảnh tượng tối hôm qua, cô đỏ mặt liếc Thẩm Ám một cái, đờ đẫn nói: “Anh…… tránh ra.


“Em đứng được không?” Thẩm Ám buông tay ra, thấy cô dựa vào bồn rửa mặt cứng ngắc, hai chân bên dưới vẫn còn đang run rẩy, anh cười khúc khích, “Em có chắc là không muốn anh giúp không?”
“… Không muốn.


” hai tai Bạch Lê đỏ bừng cô từ chối, làn da trắng nõn, đôi mắt to ngân ngấn nước, Thẩm Ám thấy mắt cô đỏ hoe vì ngại ngùng nên không nhịn được cúi đầu hôn lên tóc cô, “Vậy được, anh ở bên ngoài đợi em nhé.


Sau khi đóng cửa lại, hai chân Bạch Lê mềm nhũn, cầm lấy bàn chải bóp kem đánh răng, chậm rãi ngồi trên bồn cầu, chân cô vừa đau vừa nhức đến mức không đứng vững.

Sau khi đánh rửa mặt xong, cô mở quần áo ra nhìn, hiện tại đầu vú vẫn còn hơi sưng, cả cổ đều là hickey, dấu tay trên eo thì hết vòng tròn này đến vòng tròn khác, nhìn những dấu tay này, hình ảnh bị một người đàn ông đè dưới thân lại hiện lên trong đầu cô, cô bất giác rùng mình, sau đó rửa mặt lại rồi bước ra.

Thẩm Ám đang bôi thuốc cho mèo, mấy ngày nay anh cho mèo ăn, thay nước, xúc phân cho mèo, con mèo rõ ràng là quen rồi, khi bôi thuốc, nó sẽ liếm lòng bàn tay của anh.

“Tiểu Bạch sao lại ngoan vậy.

” Thẩm Ám sờ sờ đầu con mèo, dùng ngón trỏ gãi cằm con mèo, trầm giọng cười, “Giống như chủ nhân vậy.


Bạch Lê đột nhiên đỏ mặt.

Thẩm Ám quay lại, thấy cô đi ra, mới buông ra, đem mèo nhốt vào chuồng, sau đó đứng dậy rửa tay, lúc đi ngang qua còn quay đầu hôn lên mặt cô.


Bạch Lê rụt cổ lại khi bị hôn, đợi người rời đi cô mới đưa tay lên sờ nơi bị hôn.

Cô phải thừa nhận một điều, đó chính là, giống như Tiểu Bạch, cô dần thích nghi với sự tồn tại của Thẩm Ám, và thậm chí còn quen với những hành vi thân mật khác nhau của anh.

Bao gồm cả những nụ hôn và cái ôm bất ngờ của anh.

Cô không còn đủ hồi hộp đến mức kháng cự, giống như nụ hôn rơi xuống má vừa rồi.

Cô chỉ cảm thấy ngứa ngáy.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi