BẬC THẦY THÁM TỬ CƯỚP TIỀN CƯỚP SẮC

Cải Hoàn lại không chút khách khí nói:

"Tôi có thể khiến người có lỗi với tôi phát điên, từ trên vách núi tự mình nhảy xuống. Hôm nay, tôi cũng có thể khiến anh phát điên. Đây chính là kết cục! ”

"Tôi? Cô đang coi thường tôi hay đang đánh giá cao bản thân mình? ”

Nói xong câu đó, tôi lại một lần nữa hô to:

"Cải Hoàn, lợi dụng vu thuật của mình không phải để cứu thiên hạ, ngược lại giết người, Bạch Vô Thường nhanh chóng hiện thân phán xét! ”

Giọng của tôi chùng xuống.

Bạch Vô Thường quả thật đã xuất hiện, bọn họ trực tiếp trói Cải Hoàn lại, quay người lại và nói với tôi:

"Ta có thể mang hồn ma đi, nhưng mặt nạ này, ngươi phải tẩy sạch sẽ, nhớ rằng sau khi hồn phách của thải hoàn bị chúng ta mang đi, trong vòng 24 giờ, ngươi nhất định phải phá vỡ lời nguyền của mặt nạ này. ”

Hắc Vô Thường xen vào nói:

"Nhắc nhở ngươi một cái, chất liệu của mặt nạ này có vấn đề. ”

Nói xong lời này, Hắc Bạch Vô Thường biến mất.

Ta vội vàng đeo Tà Hoàng Thạch vào cổ và sau khi dọn dẹp nơi này, mới cầm lấy mặt nạ lên kiểm tra cẩn thận.

Nhìn bề ngoài của mặt nạ, không thể nhìn thấy bất cứ điều gì khác thường.

Cụ thể còn cần đi tìm phù thủy bà bà kiểm chứng một chút.

Tôi đeo mặt nạ và rời đi.

Quay trở lại nhà bà phù thuỷ và nhờ bà phù thuỷ kiểm tra giúp tôi chất liệu bên tromg chiếc mặt nak.

Tôi không biết nhiều về loại mặt nạ này, nhưng tôi biết nó rất lạ.

Ngay cả khi hồn ma của Thải Hoàn bị bắt đi, vẫn có hơi thở của Cải Hoàn trong chiếc mặt nạ này.

Bà phù thủy nhìn một lúc lâu rồi lắc đầu:

"Cải Hoàn lúc đi đã nói gì? ”

"Cô ấy nói rằng ngay cả khi linh hồn của cô ấy biến mất, lời nguyền trong chiếc mặt nạ này cũng sẽ không biến mất và những người đó sẽ hoàn toàn bị mắc kẹt sau 24 giờ, điều đó có nghĩa là cho dù họ có sử dụng cách nào trong tương lai đi nữa những người này cũng sẽ không thể hồi phục."

Phù thủy bà bà nhìn chiếc mặt nạ và đeo trên mặt mình thử.

Ngay sau khi đeo nó vào, chưa được hai giây, phù thủy bà bà liền trực tiếp ném mặt nạ xuống đất.

"Mặt nạ này còn sống!"

"Còn sống! Làm sao có khả năng! ”

Tôi sẽ không bao giờ tin rằng chiếc mặt nạ này còn sống.

Các mặt nạ đều là sản phẩm kim loại, nếu nhìn kỹ sẽ thấy có những chỗ đồng bị rỉ xanh.

Đó là để nói rằng mặt nạ được làm bằng đồng.

Nhưng có một điều gì đó rất kì quái trên sản phẩm bằng đồng này.

Những thứ này là gì?

Bột được điều chỉnh, sau đó tôi đặt nó trong máu của đen để quan sát.

Không bao lâu, máu chó đen liền bắt đầu sủi bọt, thật giống như sôi trào vậy.

"Có những thứ xấu xa trong đây."

Bà phù thủy đột nhiên nói:

"Cậu đã tìm thấy của Cải Hoàn chưa? ”

"Chưa."

Bà phù thủy lại nhìn chiếc mặt nạ:

"Bên trong mặt nạ này có thể có tro cốt của Cải Hoàn hay không? ”

Tôi đã nghĩ về điều đó một lúc, có thể là không, nhưng cũng không thể phủ nhận nó.

Một lần nữa, tôi cạo đi khá nhiều bột và làm nhiều thí nghiệm khác nhau.

Nó chứng tỏ một điều khủng khiếp:

"Chất liệu bên trong mặt nạ ngoại trừ đồng, còn có một số lượng nhỏ tạp chí, rất khó nhìn ra. Bất quá, sắc tố trên chiếc mặt nạ này, có chứa bột xác chết! ”

“Bột xác chết!”

Phù thuỷ bà bà chết lặng.

"Rất nhiều người đã chết trong ngôi làng này, nhưng việc chế tạo bột xác chết không dễ dàng như vậy. Làm sao cô ấy có thể biết về bột xác chết khi còn là một cô bé?"

" Cải hoàn là người trong đồng đạo, cô ấy muốn bột xác chết không phải không thể. Nếu như nói trong chất liệu này có chứa bột xác chết, như vậy tôi muốn biết chính là bột xác chết của bọ, hay là người."

Phù thuỷ bà bà nhìn lên, như thể nhẹ nhõm.

"Nó chắc là một con bọ, nửa năm trước Cải Hoàn nói không có việc gì đó để làm và muốn tôi dạy cô ấy nuôi bọ."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi