BẠC TỔNG BẠT MẠNG THEO EM


Tối qua về đến nhà cô còn nhận được tin nhắn của Trang Uyển Như, hi vọng cô đừng nói cho người nhà họ Ôn biết quan hệ lúc trước giữa hai người.

Nói cách khác, bà ta hi vọng Chung Hi giấu nhẹm những chuyện xảy ra ở nhà họ Chung ngày trước.

Chung Hi bưng ly nước trái cây trên bàn lên nếm một ngụm.

Chua quá!
Sau khi xốc lại tinh thần và đầu óc tỉnh táo lại, cô mỉm cười xem vở kịch hay bên kia.

Cô đang cân nhắc xem khi nào thì nói với Trang Uyển Như vẫn còn một người biết quan hệ giữa bà ta và nhà họ Chung, hơn nữa người đó còn ngồi đối diện bà ta.

Từ đầu đến cuối nét mặt Bạc Lương Thần vẫn hờ hững, lạnh lùng như khối băng.

Chung Hi kết luận rằng người đàn ông này không có cơ mặt cười.

"Lương Thần, tôi và cha của Nguyễn Nhi đã nói chuyện, lần này trong nhà xảy ra chuyện đều là do chúng tôi không xử lý ổn thỏa, mong cậu đừng giận lây sang Nguyễn Nhi.

Con bé là một cô gái vô cùng ngây thơ, không biết gì hết."
Trang Uyển Như nở nụ cười, còn bưng một tách trà lên: "Tôi thay mặt cha Nguyễn Nhi mời cậu tách trà này để nhận lỗi với cậu."
Nói năng hùng hồn ghê!
Ai không biết còn tưởng bà ta là mẹ ruột của Ôn Nguyễn Nhi đấy.

Chung Hi chống cằm, tầm mắt dừng trên người Bạc Lương Thần.

Chiếc cằm như dao gọt của người đàn ông này khẽ hếch lên: "Hai người gặp tôi là để nói những lời này sao?"
Trên mặt anh viết đầy mấy chữ "mất kiên nhẫn".

"Không phải." Ôn Nguyễn Nhi sốt ruột kéo Trang Uyển Như: "Bà mau nói đi!"

Sáng nay trước khi ra khỏi nhà, Trang Uyển Như còn nói với cô ta là nắm chắc thành công, chắc chắn có thể kéo gần quan hệ giữa nhà bọn họ và Bạc Lương Thần.

Trang Uyển Như vỗ lên mu bàn tay của Ôn Nguyễn Nhi: "Nguyễn Nhi đừng vội! Con và Lương Thần đã quan hệ vợ chồng, cho dù nhà họ Ôn ra sao, Lương Thần cũng không thật sự vạch rõ giới hạn với nhà họ Ôn đâu.

Nếu cậu ấy làm vậy thì nửa đời sau con phải làm sao đây?"
Chậc chậc!
Chung Hi nghe xong cũng phải ấn like cho lòng can đảm của Trang Uyển Như.

Không ngờ bà ta lại trắng trợn lợi dụng chuyện Ôn Nguyễn Nhi mang thai để "uy hiếp" Bạc Lương Thần.

Nếu là người bình thường thì chắc chắn lúc này sẽ vì thể diện và danh dự mà giả bộ nói vài câu.

Nhưng Bạc Lương Thần lại lạnh lùng cảnh cáo: "Tôi sẽ chịu trách nhiệm, nhưng Bạc thị và việc riêng của tôi không thể nhập làm một."
"Sao lại không thể nhập làm một chứ? Nhà họ Ôn phát triển tốt thì cũng có lợi với cậu mà.

Huống hồ hiện tại vẫn đang điều tra chân tướng vụ tai nạn xe bất ngờ của Vũ Sâm lần này, không thể nhận định là liên quan đến nhà họ Ôn đúng không? Chứng cớ đâu?" Trang Uyển Như mỉm cười.

"Tôi lại cảm thấy có lẽ tất cả mọi chuyện đều liên quan đến một người."
"Ai?" Bạc Lương Thần nhìn sang.

"Chung Hi."
Cách một tấm kính, Chung Hi bỗng giật mình, hai hàng lông mày dần nhíu chặt vào nhau.

Cô để lộ sơ hở chỗ nào?
Hay là phía Lý San Nhi gặp rắc rối gì?
Nghĩ đến đây, cô không muốn xem nữa.

Lúc cô đang định cất bước rời đi, Bạc Lương Thần ở bên kia bỗng lên tiếng: "Lý do."

Anh ta không tin ư?
Chung Hi xoay người.

Cô biết bên Bạc Lương Thần không nhìn thấy mình, nhưng lại cảm thấy anh kín đáo liếc nhìn mình.

Ánh mắt kia lạnh thấu xương.

Đây là web lậu, vui lòng đọc ở app ReadMe để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.

"Chung Hi vừa ra tù, hôn lễ của cậu và Nguyễn Nhi bị phá rối.

Còn nữa, cô gái có quan hệ bất chính với Vũ Sâm lần này là người quen của Chung Hi."
Nghe bà ta nói vậy, Chung Hi hừ mũi rồi ngồi xuống ăn tiếp.

Bên kia, trợ lý Mẫn - người vẫn luôn đứng ngoài cửa và chú ý tới động tĩnh của Chung Hi - lập tức gửi tin nhắn cho Bạc Lương Thần.

"Chung tiểu thư không có gì bất thường, ăn rất vui vẻ."
Bạc Lương Thần liếc nhìn màn hình điện thoại di động, ánh mắt càng thêm lạnh lùng.

Anh đã nghĩ đến phương diện này, hôm nay chuẩn bị tiết mục này cũng là để đích thân thử Chung Hi.

Nếu cô thật sự giở trò sau lưng anh...!
"Phải đó Lương Thần, em cũng cảm thấy Chung Hi rất đáng nghi!" Ôn Nguyễn Nhi không nhịn nổi nữa, ngồi bên cạnh phụ họa: "Nếu không phải tại cô ta thì chúng ta đã là vợ chồng chân chính từ lâu rồi."
Trang Uyển Như hài lòng nhìn Ôn Nguyễn Nhi, tiếp tục nói qua quýt: "Tôi thấy hai người vẫn nên nhanh chóng tổ chức hôn lễ thì hơn, công ty của hai nhà cứ tiếp tục hợp tác.

Cho dù người ngoài không tin nhân cách của Quốc Huy thì Lương Thần cũng không nên nghĩ như vậy, cậu là con rể của ông ấy cơ mà."
Đầu tiên là đổ oan cho Chung Hi, sau đó chụp mũ rể hiền cho Bạc Lương Thần?

Chung Hi nhai cua thơm cay rào rạo.

"Ngon nuốt lưỡi luôn!"
Không ngờ Trang Uyển Như lại đoán đúng tính toán trong lòng cô, Bạc Lương Thần bắt cô đến đây là vì anh cũng nghi ngờ cô.

Ý nghĩ này khiến Chung Hi hơi căng thẳng, cô bèn ăn liên tục để xoa dịu tâm trạng.

Có lẽ ở một nơi nào đó có người đang theo dõi cô.

Quả nhiên đấu với con cáo già Bạc Lương Thần này thì không thể lơ là.

Cô không sợ đối đầu với Bạc Lương Thần, nhưng nếu thẳng thắn thừa nhận thì cô sợ mình không thể bước ra khỏi cánh cửa này.

Hơn nữa, bước thứ hai của kế hoạch vẫn chưa kịp tiến hành!
Bên kia, Bạc Lương Thần gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn từng nhịp từng nhịp.

Ôn Nguyễn Nhi chột dạ nhìn anh, cẩn thận thăm dò: "Lương Thần, anh cảm thấy ngoài cô ta ra còn ai khác sao? Không có ai hận anh như cô ta đâu!"
Bạc Lương Thần cười khẩy: "Tất nhiên là có, trong những năm qua anh gây thù chuốc oán không ít đâu."
Để thành công anh đã từ bỏ rất nhiều thứ, cũng đắc tội rất nhiều người.

Đứng ở lập trường của anh thì anh không cảm thấy mình sai, nhưng anh trở thành kẻ có địa vị hơn người thì tất nhiên cũng có người sa sút.

Chung Quốc Ngụy là một ví dụ điển hình.

Tuy Bạc Lương Thần đang cười, nhưng ánh mắt lại như ngâm trong băng đá.

"Chỉ bằng Chung Hi mà có thể gây nên sóng gió lớn như vậy sao?"
Không thể nào, sao cô có thể làm được.

Chung Hi nhai thịt cua trong miệng, bỗng giật thót.

Cô bĩu môi đầy ghét bỏ, sau đó nhổ một mảnh vỏ cứng ra, thầm lẩm bẩm một câu tỏ ý không phục: "Khinh thường ai đó?"
Nụ cười trên gương mặt Trang Uyển Như chợt cứng đờ: "Không phải là hoàn toàn không có khả năng."

Bà ta cũng không tự tin cho lắm, nghĩ tới nghĩ lui bèn lấy thứ đã chuẩn bị sẵn ra.

"Đây là tấm thẻ hôm qua Chung Hi đưa cho tôi, nó muốn tôi theo dõi Nguyễn Nhi giúp nó, nhưng tôi không đồng ý." Trang Uyển Như xoay tấm thẻ kia lại.

"Tấm thẻ này đứng tên Chung Hi, mật mã là ngày sinh của nó, trong đó có một trăm nghìn tệ."
Cạch!
Chung Hi đặt đũa xuống, giận dữ nhìn Trang Uyển Như chòng chọc.

Thì ra cô vẫn còn tiền, nhưng bị Trang Uyển Như chiếm làm của riêng.

Chung Hi cầm một miếng thịt khác lên nhai nghiến ngấu.

Bạc Lương Thần liếc nhìn tấm thẻ kia rồi lại nhìn Trang Uyển Như: "Với quan hệ giữa các người, bà sẽ bán đứng Chung Hi sao?"
Nụ cười của Trang Uyển Như càng thêm lúng túng.

Bà ta đè cổ tay Ôn Nguyễn Nhi dưới gầm bàn, tươi cười nói với Bạc Lương Thần: "Mọi chuyện đã qua rồi, tôi cũng bắt đầu cuộc sống mới.

Bây giờ tôi chỉ một lòng một dạ nghĩ cho Nguyễn Nhi và nhà họ Ôn."
"Vậy sao?"
Bạc Lương Thần hé môi cười, nụ cười càng thêm hứng thú.

Trang Uyển Như ho nhẹ: "Nếu cậu không tin thì có thể đi điều tra."
Bạc Lương Thần lại khẽ liếc sang phía Chung Hi, lẳng lặng nhận tấm thẻ kia rồi đứng dậy: "Hôn lễ sẽ tổ chức vào ngày mai, em chuẩn bị trước đi."
Ôn Nguyễn Nhi cười ngoác miệng tận mang tai.

"Tuyệt quá Lương Thần! Em nhất định sẽ thể hiện thật tốt.

Em vui lắm!"
Trang Uyển Như cũng thở phào nhẹ nhõm, không nhìn Bạc Lương Thần nữa vì khí thế trên người anh quá mạnh.

Nếu bà ta không có tấm thẻ của Chung Hi thì e là không lừa được anh..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi