BẮC TỐNG PHONG LƯU

Nhưng mà, Lý Kỳ còn không biết nước Kim sẽ ứng đối thế nào với đợt công kích ngoại giao thứ nhất của hắn. Nhưng việc Tây Hạ độc lập cũng như Cao Ly thủ thắng khiến hắn bị vây ở thế cục phải lấy bất biến ứng vạn biến, hiện giờ hắn đem toàn bộ lực chú ý lên chiến sự phía nam, đây là việc cấp bách.

Không thể nghi ngờ, Lý Kỳ là một là một nam nhân nói được thì làm được. Hắn nói trong vòng ba ngày sẽ xâm nhập được vào đội ngũ của Tần phu nhân các nàng thì hắn nhất định sẽ làm được. Kết quả chỉ hơn hai ngày một chút thì hắn đã thành công ở chung một chỗ với ba vị mỹ nữ rồi.

Kỳ thật Lý Kỳ dùng thủ đoạn vô cùng đơn giản, chỉ cần thay đổi phương tiện giao thông thôi, bởi vì hành động lần này của Lý Kỳ cần phải giữ bí mật. Nếu như hắn cứ đi trên đất bằng thì sớm muộn gì cũng lộ ra tiếng gió. Vì thế sau khi hắn lặng lẽ ra khỏi cảnh nội của Đông Kinh thì ngay lập tức giả dạng thành thương nhân bán lương thực, dựa theo đường thủy xuôi nam, bởi vì ở trên nước sẽ rất khó bị người phát hiện. Mà ngay từ đầu hắn không đi đường thủy luôn là bởi vì trong phạm vi bến tàu hoặc đường sông ở Đông Kinh rất dễ gặp phải người quen.

Nếu đi đường thủy, thì Tần phu nhân các nàng cũng sẽ không kiêu căng khiến cho một mình Lý Kỳ đi một con thuyền được, vậy thì không tránh khỏi quá lãng phí tài nguyên rồi, vậy nên kết quả là Lý Kỳ được ngồi cùng thuyền với ba vị mỹ nữ. Đáng tiếc là không được cùng giường, Lý Kỳ cũng sâu sắc biểu thị sự tiếc nuối của mình.

Trong khoang thuyền.

Lúc này, Lý Kỳ ngồi chung với Tần phu nhân, Lý Sư Sư và Lưu Vân Hi trên một cái bàn tròn, ánh mắt của bốn người đều tập trung bắn phá lên mặt bàn, không khí có vẻ tương đối khẩn trương.

- Ta không theo.

Lý Sư Sư đột nhiên tráo quân bài tú lơ khơ đặt trước mặt nàng, lắc đầu nói.

Hóa ra mấy người bọn họ đang chơi xì tố, dù sao chạy đi cũng rất nhàm chán mà, cũng phải tìm chút hoạt động giải trí chứ. Nhưng khoang thuyền cũng chỉ to được chút, không có cả địa phương để hoạt động, ngoại trừ đọc sách thì cũng chỉ có thể chơi bài thôi.

Lưu Vân Hi ngồi đối diện với Lý Kỳ, nàng thấy bài của Lý Sư Sư ngồi gần mình cao hơn mà cùng không theo, thì chỉ có thể tráo bài bỏ xuống, trên mặt vô cùng buồn bực.

Người chơi kế tiếp chính là Lý Kỳ. Hắn liếc mắt cẩn thận đánh giá Tần phu nhân, có lẽ cũng chỉ có lúc này Tần phu nhân sẽ không giận dữ mắng mỏ ánh mắt không kiêng sợ chút nào này của hắn:

- Phu nhân, không ngờ rằng phu nhân cũng là một cao thủ thích ẩn nấp nha. Chơi xì tố ba ngày rồi mà ngươi không thua một ngày nào nha.

Tần phu nhân thản nhiên nói:

- Đánh bài của ngươi đi, sao còn nói nhiều lời vậy nhỉ.

- Cái này gọi là chiến thuật, phu nhân không hiểu rằng ta đang muốn quấy rầy ngươi sao?

Lý Kỳ hừ hừ nói.

- Không hiểu.

Đáng giận, quá đáng ghét. Lý Kỳ khẩn trương đến mức lòng bàn tay đều đổ mồ hôi. Thật sự phải nói, tính cách của Tần phu nhân, trời sinh đã thích hợp chơi xì tố rồi, bởi vì nàng dù được đến quân bài gì thì trên mặt đều không có chút gợn sóng thay đổi nào, vĩnh viễn đều là một vẻ mặt, căn bản không phát hiện được một tia sơ hở gì, lúc bắt đầu nàng ta chỉ thắng những trận nho nhỏ, nhưng đợi đến ngày hôm sau khi Tần phu nhân biết một chút kỹ xảo về xì tố thì càng thêm nguy rồi. Cho dù là Lý Kỳ cũng nhiều lần bại trên tay nàng.

Lý Sư Sư cười dài nói:

- Lý Kỳ, ngươi muốn theo hay không theo, nhanh lên a.

Lý Kỳ tức giận nói:

- Sư Sư cô nương, người khôn khéo nhất phương diện này phải là cô rồi, luôn ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, chính mình thì núp ở phía sau, thắng thua dường như chẳng có quan hệ gì tới cô vậy.

Lý Sư Sư cười nói:

- Dùng lời của cậu để nói ấy, cái này --- chính là gọi chiến thuật, hiểu không?

Những nữ nhân này thật sự là người sau còn khó ưa hơn người trước, chỉ tiếc lòng ta không đủ tàn nhân, nói cách khác, ta sẽ tử hình các nàng ngay tại chỗ. Lý Kỳ thoáng trừng mắt nhìn Lý Sư Sư, càng đặt lực chú ý lên trên mặt bài, chỉ thấy bài ngửa của hắn là ba quân J với một quân Q, mà bài ngửa của Tần phu nhân là ba quân mười với một quân 2, này thật đúng là ván bài oan gia mà.

Bài thế này rồi thì không có đạo lý gì không theo nha! Lý Kỳ quyết định chắc chắn, bất cứ giá nào rồi. Hắn vươn ba ngón tay, hung thần ác sát nói:

- Ta muốn đánh cuộc với cô ba ngày sắp tới trên boong tàu.

- Boong tàu?

- Đúng vậy, hôm nay thời tiết rất tốt, bản nhân nghĩ muốn đi ra ngoài phơi nắng, cho nên boong tàu nhất định phải thật sạch sẽ rồi.

Lý Kỳ hung hăng nói.

Hóa ra bọn họ không cược tiền, cũng không cược vật gì quý giá, bởi vì đối với mấy người này cũng không ham thích tiền bạc, chơi vì tiền thì không có ý tứ gì cả. Cho nên, vì gia tăng tính thú vị, Lý Kỳ đã đề nghị đem tiền đặt cược đổi thành dọn dẹp tổng vệ sinh cả hành trình. Mấy người bọn họ, ngoại trừ Lưu Vân Hi, cũng không ai biết quét tước vệ sinh thế nào. Cho nên, kiểu đặt cược này thật sự đúng là kích thích adrenalin trong máu mấy người tăng lên cao nha.

Nhưng các nàng cũng đều đáp ứng thôi, dù sao cũng không có việc gì để làm. Dù sao cũng không chỉ là làm vệ sinh không thôi, mà còn có thể tiêu phí thời gian đồng thời lại được rèn luyện thân thể nữa.

Quy tắc cũng không quy định cược lớn nhất là gì, ngươi có thể đặt một đôi đũa, một cái bát, một bộ y phục, một băng ghế, một cái bàn, một cái cửa sổ, dần dần tăng lên đến cả khoang thuyền. Nhưng là không thể đặt cược nhà xí, nội y, giầy tất hay một số vật phẩm riêng tư hoặc ghê tởm gì đó, hiện tại Lý Kỳ còn tính toán ngay cả boong tàu cũng mang ra đặt cược rồi.

Tần phu nhân hơi có chút do dự, nàng có thể miễn cưỡng chấp nhận đứng trong phòng vận động một chút, nhưng nếu như phải chạy ra ngoài lau nhà thì nàng đã cảm thấy có chút khó xử, dù sao trên thuyền còn có Mã Kiều cùng các hộ vệ liên quan nữa, trong thấy thì biết nói thế nào chứ.

Lý Kỳ nhìn vẻ mặt do dự của Tần phu nhân, trong lòng mừng thầm, khiêu khích bảo:

- Thế nào? Không dám theo sao, vậy thì bỏ bài đi.

Lưu Vân Hi giật giây nói:

- Phu nhân, cô cứ theo đi, sợ gì hắn chứ, cùng lắm thì ta giúp cô cùng quét dọn là được.

Lý Kỳ hắc một tiếng nói:

- Thập Nương nha, cô cũng không nên quên, cô còn phải giặt cho ta cái áo ngoài ta đang mặc đấy, cô còn có thời gian rảnh rỗi sao?

Lưu Vân Hi nói:

- Lưu Vân Hi ta nói được thì làm được, tuyệt đối sẽ không quỵt nợ.

Nếu như nói tính cách của Tần phu nhân thích hợp chơi xì tố nhất thì tính cách của Lưu Vân Hi hoàn toàn không thích hợp chút nào. Hơn nữa tính cách của nàng ta còn là loại cho dù đi có đụng vào tường cũng không quay đầu lại đấy, cho nên, sau ba ngày, không thể nghi ngờ nàng ta là người thua nhiều nhất, bàn ghế sáng như tuyết ngày hôm nay chính là công lao của nàng ta đấy.

Lý Sư Sư yếu ớt nói:

- Tam Nương, nếu như cô không theo thì chúng ta phải bao hết bát đũa ngày hôm này đấy.

Tần phu nhân là người vô cùng mềm lòng, sau khi nghe xong cũng nghĩ thông suốt, nói:

- Được, ta theo, ta có bốn quân mười.

- Mẹ nó! Phu nhân không cần liều mạng thế chứ?

Lý Kỳ trợn to hai mắt, vỗ bàn rít gào.

Lý Sư Sư cười hì hì bảo:

- Ngươi lật bài trước đi rồi nói sau.

Chính là do cô ở chỗ này lắm miệng, bằng không chưa chắc Tần phu nhân chưa chắc đã theo đâu. Lý Kỳ phiết miệng nhìn Lý Sư Sư, lật quân bài lên, là một quân Q.

Ba quân thêm một đôi, vừa lúc bị bốn quân hoàn toàn áp đảo rồi.

Tần phu nhân thấy vậy thì hơi hơi nhẹ nhàng thở ra.

Lưu Vân Hi mừng rỡ, cười không khép miệng lại được:

- Từ hiện tại bắt đầu, ngươi phải chịu trách nhiệm hết số bát đũa ngày hôm nay, cộng thêm quét dọn boong tàu cho sạch sẽ trong ba ngày tới, ha ha, ta cũng muốn đi phơi nắng rồi đây.

Lý Kỳ buồn bực nhìn Lưu Vân Hi, nói:

- Cô có lầm không đấy, chúng ta đều là người thua, hẳn là nên có chung mối thù mới đúng chứ.

Lưu Vân Hi nói:

- Ai muốn cùng chung mối thù với ngươi, ta chính là thích nhìn ngươi thua đấy.

Thật sự là quá trực tiếp!

- Kia --- ta có thể xin hoãn thì hành hình phạt hoặc là chấp hành theo giai đoạn được không? Gần đây ta có chút say tàu.

Lý Kỳ xoa xoa tay cười nịnh hỏi, boong tàu này cũng không nhỏ nha, nếu như phải quét dọn ba ngày liên tục thì sẽ mệt gục xuống mất.

Hơn nữa trong khi giãy chết, ngươi chỉ có thể xin giúp đỡ với những người đang ngồi cùng bàn. Không biết là do lúc ấy Lý Kỳ quá kiêu ngạo hay bị quỷ che mắt mà đã đáp ứng điều kiện này của Lý Sư Sư, giờ không thể nghi ngờ là lấy một chọi ban ha, hiện giờ hắn cũng phải nếm đến quả đắng rồi.

- Không được.

Ba nữ tử đồng thanh kêu lên.

Lý Kỳ trợn trắng mắt nói:

- Ta biết ngay là sẽ thế này mà.

Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng cười ha ha của Tửu Quỷ:

- Cùng một chất hết, từ từ, chờ chút, đừng có gấp, để ta lấy bút tính xem các ngươi nợ ta bao nhiêu rượu rồi, phát tài rồi, ha ha.

Hóa ra bên ngoài còn có một bàn mạt chược nữa, đúng là gồm Tửu Quỷ, Mã Kiều, Hoắc Nam Hi, Hồ Bắc Khánh, mấy tên thùng uống rượu kia, tiền đặt cược tất nhiên là rượu rồi.

Bỗng nhiên, một hộ vệ mặc thường phục đi đến bẩm báo:

- Khởi bẩm Xu Mật Sứ, phía sau có một con thuyền đang rất nhanh đuổi hướng chúng ta bên này.

----------oOo----------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi