BẮC TỐNG PHONG LƯU

Nguyên bản Lý Kỳ còn muốn đi dạo phố khắp nơi, hít thở không khí tươi mới, nhưng không nghĩ đến lại gặp được bọn Lưu Vân Hi ở chỗ này, thật sự là kế hoạch vĩnh viễn không cản được biến hóa a, chỉ có thể lâm thời thay đổi chủ ý, trước dẫn bọn họ về hoàng cung dàn xếp lại đã.

Cả nhà Quái Cửu Lang đều chưa tới hoàng cung bao giờ, tuy nhiên tính cách của Quái Cửu Lang cực kỳ cao ngạo, chưa bao giờ để ý những thứ vụn vặt này, biểu hiện ra cực kỳ bình thản, tựa hồ chẳng có hứng thú với bất kỳ thứ gì trong hoàng cung cả, lão ta cũng quả thật là không có hứng thú thật.

Nhưng mà theo Lý Kỳ, sự cao ngạo của lão ta có chút hiềm nghi là đang ra vẻ tinh tướng.

Tương phản với Quái Cửu Lang chính là Thẩm Văn đối với mọi thứ bên trong đều cảm thấy phi thường có hứng thú, quấn quýt lấy Lý Kỳ hỏi đông hỏi tây, nhưng Lý Kỳ cũng là hỏi gì cũng không biết, mặc dù hắn là quan lớn, nhưng tuyệt đối không rõ về những gì cần chú ý trong hoàng cung hết, hắn cũng không có hứng thú, về sau vẫn là Triệu Tinh Yến chạy tới giải đáp hết cho Thẩm Văn, nàng là hoàng thân quốc thích cơ mà, đối với những thứ này đương nhiên là không ai có thể quen thuộc hơn được nữa rồi.

Mà Doãn thị chỉ là một nữ tắc nhân gia, có vẻ cực kỳ gò bó khi vào hoàng cung, vẫn luôn cúi đầu mãi.

Lưu Vân Hi lại giống như sư phụ của nàng, đều không có hứng thú với những thứ đồ này, coi như không có gì vậy

Sau khi thăm quan xong, Lý Kỳ lại sai người chuẩn bị tiệc tối, đón gió tẩy trần cho bọn Quái Cửu Lang.

Trên yến hội.

Lý Kỳ đầu tiên là hỏi thăm về tình hình người bệnh, căn cứ vào báo cáo của Hàn Thế Trung, ghi chép lại đạt kỷ lục thấp nhất với binh sĩ bị thương đến chết, bởi vậy có thể thấy được một đoàn đội chữa bệnh hùng mạnh là ắt không thể thiếu được trong chiến tranh đấy.

Nhạc Phi nhịn không được cảm khái nói:

- Đáng tiếc lang trung của Đại Tống hữu hạn, nếu như có đầy đủ quân y, như thế thì sau này quân đội của Đại Tống chúng ta nhất định có thể bách chiến bách thắng rồi.

Y đã nếm được ngon ngọt của việc này rồi, đương nhiên hy vọng mở rộng được đoàn đội chữa bệnh ra, phải biết rằng lần này mang đến hơn một nửa toàn là thổ lang trung đấy, nếu như đều là quân chính quy mà nói, vậy thì phỏng chừng còn có thể giảm xuống một nửa nhân số tử vọng ấy chứ.

Đám người Hàn Thế Trung cũng đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Lý Kỳ lại càng biết được lợi ích trong đó, hơn nữa hắn đã sớm có tính toán rồi, hắn đột nhiên liếc mắt về phía Quái Cửu Lang, hỏi:

- Quái huynh, không biết sau khi ngươi rời núi thì có tính toán gì không?

Quái Cửu Lang mang theo ý cười nhìn thoáng qua, nói gọn gàng dứt khoát:

- Đây là chuyện cá nhân, không cần phải báo cáo với ngươi đi.

Lý Kỳ tuyệt đối không buồn phiền, cười ha ha nói:

- Ngươi dầu gì cũng là phụ thân của Tiểu Văn, dù sao ta cũng phải quan tâm một chút chứ.

- Vậy sao?

Quái Cửu Lang làm gì mà không biết Lý Kỳ đang đánh chủ ý gì, thầm nghĩ, tiểu tử này thật sự là rất giảo hoạt, biết lão phu đau lòng nhất Văn nhi, vì thế chỗ nào cũng dùng Văn nhi để kiềm chế lão phu, ông ta nói;

- Lão phu lúc trước đã nói, mấy năm này luôn luôn ở trong cốc, hiện giờ ra ngoài, tự nhiên là phải đưa thê tử đi du lịch vui vẻ một lần rồi, chẳng lẽ ngươi có đề nghị gì hay?

Lý Kỳ vội vàng nói:

- Ngươi đây xem như hỏi đúng người rồi, ta đích thật là có một đề nghị hay.

Quái Cửu Lang hỏi:

- Nguyện lắng tai nghe?

Lý Kỳ nói:

- Ta muốn đi đến Biện Lương, Tiểu Văn đương nhiên muốn đi cùng ta rồi, ta biết ngươi luyến tiếc Tiểu Văn, cũng không có khả năng để cậu ấy ở Biện Lương một mình, còn mình thì đi du sơn ngoạn thủy rồi, người sống trên đời mấu chốt là phải sống cho phong phú, vừa lúc ta có một học viện ở Biện Lương. Nơi đó có thật nhiều người cùng tuổi với Tiểu Văn, ta tin Tiểu Văn có thể kết giao rất nhiều bạn bè ở nơi đó, cho nên ta tính toán khiến Tiểu Văn vào đó làm thầy giáo.

Làm thầy giáo? Ta còn chưa từng làm học trò mà ngươi đã để cho ta đi làm thầy giáo? Thẩm Văn nghe vậy quá hoảng sợ, vội nói:

- Lý thúc, làm vậy không thể được, ta làm học sinh đã không sai rồi. Sao có thể đi làm thầy giáo được.

Doãn thị cũng cảm thấy hành động này phi thường không ổn, nói:

- Đúng vậy a, Tiểu Văn mới lớn như vậy, sao có thể làm gương cho người khác được, cái này không thể được, tuyệt đối không được.

- Nếu là dạy những thứ khác, có lẽ Văn nhi còn kém một chút, nhưng nếu bàn về y thuật thì Văn nhi thừa sức làm thầy giáo rồi, nếu cậu ấy đều không được thì còn ai dám nói được đâu.

Quái Cửu Lang hừ nhẹ một tiếng, lão ta trời sinh tính tình cổ quái, lại phi thường che chở cho con, người khác càng nói không được thì lão ta càng muốn làm điều ngược lại.

Đám người Ngưu Cao đều cảm thấy giọng điệu của Quái Cửu Lang quá mức tự tin, duy chỉ có Hàn Thế Trung ngoại lệ, mấy ngày nay y thường xuyên giao tiếp với Thẩm Văn, biết được y thuật của đối phương, đích thật là dư dả để làm thầy giáo.

Chỉ biết ngươi sẽ nói như vậy mà, Lý Kỳ cười nói:

- Quái huynh nói có lý, ta cũng nghĩ như vậy đấy, vậy thì sao không chuyện tốt thành đôi luôn, Quái huynh cũng có thể gia nhập học việc, đương nhiên Quái huynh đức cao vọng trọng, làm giáo sư thì quá không trọng dụng nhân tài rồi, không bằng làm giáo sư cố vấn đi, kể từ đó có thể khiến cho cuộc sống của mình trôi qua phong phú hơn, lại có thể cùng hưởng hạnh phúc gia đình với Tiểu Văn, còn có thật nhiều chủ đề chung để gia tăng tình cảm phụ tử nữa, ồ, còn có một điều, chính là những học sinh trong việc của ta đều là con nhà nghèo khổ, bọn họ trời sinh tính tình thuần phác, không có bất kỳ tâm cơ gì, ta tin tưởng Quái huynh nhất định sẽ thích bọn họ đấy.

Quái Cửu Lang nghe xong, trong lòng thoáng khẽ động, vòng đi vòng lại, vẫn là muốn vòng cho lão trở về, lão ta cười nói;

- Ngươi thật đúng là biết ăn nói.

Lý Kỳ nói:

- Vậy là ngươi đáp ứng rồi.

- Ta cũng chưa nói như vậy.

Quái Cửu Lang nói xong, lại xoay chuyển lời nói:

- Nhưng ta ngược lại có thể suy nghĩ một chút, đến lúc đó rồi nói sau.

Thế này đã vượt khỏi dự tính của Lý Kỳ rồi, hắn cũng sợ nếu nói tiếp sẽ mất nhiều hơn được, vì vậy cũng không nói thêm nữa, nhưng chủ đề của yến hội vẫn không rời khỏi phương diện y thuật.

Kỳ thật Lý Kỳ đã sớm nhận thấy được y thuật thời này rất lạc hậu, có quá ít lang trung, điều này đối với một siêu cường quốc mà nói, tuy rằng chưa phải là khuyết điểm trí mạng, nhưng là tuyệt đối có thể nói là không được hoàn mỹ.

Vì vậy Lý Kỳ quyết tâm phải phổ cập y học, nâng cao y thuật, tốt nhất là có thể dung nhập được tây y vào giữa trung y, đáng tiếc chính là hắn không hiểu được y thuật, nhưng hắn vẫn sẽ nói một ít kiến thức tây y đơn giản cho bọn Lưu Vân Hi, hy vọng có thể có tác dụng vỡ lòng, về phần sau này thế nào, thì phải xem vận mệnh của chính bọn họ thôi.

Canh hai hôm sau, cả nhà Quái Cửu Lang trở về nghỉ ngơi, Lưu Vân Hi cũng đi về nhà, bọn họ cũng đều biết bọn Lý Kỳ còn rất nhiều việc phải thương lượng, bọn họ ở trong này sẽ khiến cho Lý Kỳ có nhiều bất tiện.

Hiện tại đại cục đã định rồi, những gì liên quan đến chiến sự cũng không còn gì để bàn bạc nữa, hiện giờ Lý Kỳ cần phải làm là khải hoàn về triều, hắn nói:

- Hiện giờ thế cục đã ổn định lại rồi, các thế lực ở Nam Ngô cũng được thanh trừ sạch sẽ rồi, còn bên Đại Lý cũng nhờ có sự giúp đỡ của Tây Quân mà Ngô Lân đã thuận lợi tiếp quản quân chính ở Đại Lý rồi, đại quân ta trú đóng ở nơi này nhiều thêm một ngày, sẽ mang đến gánh nặng trầm trọng cho dân bản xứ thêm thôi, đến lúc nên khải hoàn về triều rồi.

Bọn họ ở trong này, cần phải ăn cơm đấy, mỗi ngày hao phí một số lượng lương thực phi thường không lồ, nhưng trong nước cũng không tiếp tế tiếp viện, vẫn luôn phải duy trì bằng lương thực được tích trữ từ trước của phủ Thanh Long đấy.

Triệu Tinh Yến gật gật đầu hỏi:

- Vậy ngươi tính toán lúc nào thì lui binh?

Lý Kỳ nói;

- Hiện giờ đang là ngày mùa hè nắng chói chang, nếu tùy tiện lui binh sẽ tạo thành khó khăn rất lớn cho binh lính, ta tính đợi cho những ngày trời nóng vừa đi qua sẽ lập tức lui binh ngay.

Triệu Tinh Yến lại nói:

- Nếu cố gắng thì còn có thể sớm hơn được.

Lý Kỳ hỏi:

- Muội có kế hoạch gì?

Triệu Tinh Yến nói:

- Huynh suy tính đơn giản chính là chướng khí cùng bệnh sốt rét ở địa phương này, nhưng nếu đi trên nước thì có thể tránh cho điểm này.

Lý Kỳ trong mắt sáng ngời, nói:

- Đúng rồi, tại sao ta không nghĩ vậy chứ, nhưng ta còn tính lúc về thì thuận tiện đi thị sát luôn ở địa phương khác, còn có, ta phỏng đoán nhóm thương nhân xuôi nam đầu tiên sẽ tới nơi này ngay khi ngày hè vừa qua đấy, nếu cố gắng còn có thể gặp được họ ở trên đường, ta còn có chút việc muốn dặn dò bọn họ nữa.

Triệu Tinh Yến nói:

- Như thế cũng dễ xử lý thôi, chúng ta có thể luân phiên rút khỏi đây, trước hết khiến cho Hàn tướng quân vận chuyển một bộ phận binh lính rời đi, sau đó chúng ta đợi ngày hè trôi qua rồi mới khởi hành trở về, bởi vì đội tàu đi khá chậm, tính toán số ngày cũng không khác cùng đi là mấy.

Lý Kỳ gật đầu nói:

- Làm theo ý muội đi. Ngưu Cao.

- Có mạt tướng.

Ngươi đi chuẩn bị đi, trước mang hai vạn binh lính theo Hàn tướng quân lui binh từ trên mặt nước.

- Mạt tướng tuân lệnh.

Lý Kỳ lại bảo;

- Ngươi cũng phải mượn cơ hội này học tập cách hành quân trên biển với Hàn tướng quân, sau này nhất định sẽ phải dùng đến đấy.

Ngưu Cao đương nhiên hiểu được Lý Kỳ đang ám chỉ đến Nhật Bản, nói:

- Mạt tướng hiểu được.

Lý Kỳ lại nói với Hàn Thế Trung:

- Hàn tướng quân, nhiệm vụ của bọn Nhạc Phi có thể nói là đã xong rồi, nhưng ngươi vẫn còn trách nhiệm nặng nề a!

Hàn Thế Trung nói:

- Xu Mật Sứ xin cứ việc phân phó là được.

Lý Kỳ nói:

- Lúc đầu ta sai đội Thủy sư Phúc Châu xây dựng cải tạo bến tàu ở vùng lân cận đảo nhỏ, hiện giờ tiến hành đến đâu rồi?

Hàn Thế Trung đáp:

- Hết thảy đều vô cùng thuận lợi. Hiện giờ đã xây dựng được hơn mười bến tàu ở vùng biển lân cận với Phúc Châu rồi.

Lúc trước ở trong một trận chính biến, một đám tội phạm này đều được đưa ra ngoài biển đi khai hoang, khiến cho nhân sự phi thường sung túc, vì vậy tiến trình cũng tương đối nhanh.

Lý Kỳ gật đầu, nói:

- Tốt lắm, tốt lắm.

Nói xong, hắn lại xoay chuyển lời nói:

- Nhưng thế thôi chưa đủ, từ hiện tại trở đi, chúng ta không thể dừng lại, chúng ta nhất định phải khuếch trương ra ngoài biển, cho nên ngươi còn phải mệnh lệnh cho Thủy sư tiếp tục chiếm lĩnh đảo nhỏ, những đảo nhỏ này trong tương lai sẽ mang đến rất nhiều chỗ tốt cho chúng ta.

Hàn Thế Trung hỏi:

- Vậy không biết Xu Mật Sứ tính toán khuếch trương từ phái nào?

- Toàn diện.

Lý Kỳ tiếp tục nói:

- Tuy nhiên khuếch trương phía đông nam trước, chúng ta nhất định phải tạo đầy đủ áp lực cho nước Chiêm Thành, bức bách bọn họ sớm ngày khuất phục.

Hàn Thế Trung cau mày bảo:

- Nhưng theo ta được biết, những đảo nhỏ bên đấy đều đã có người ở, còn có rất nhiều quốc gia nhỏ nữa.

Lý Kỳ cười bảo:

- Sao có thể gọi là quốc gia được, chỉ có một tí dân cư, chỉ sợ muốn kiến thành một đội quân còn khó ấy chứ, một khi đã như vậy, vì sao không khiến cho bọn họ dung nhập vào trong gia đình Đại Tống lớn này, hiện giờ Đại Tống ta đang phát triển với tốc độ cao, phi thường cần có nhân lực đấy, tuyệt đối sẽ không để ý nhiều thêm vài người con dân Đại Tống đâu.

Nói tới đây, Hàn Thế Trung làm sao còn chưa hiểu được nữa, y gật đầu nói;

- Vâng, mạt tướng biết nên làm như thế nào rồi.

Lý Kỳ lại nói:

- Nhưng chỉ đám quốc gia nhỏ này thì cũng không cần Hàn tướng quân ngươi ra tay, phái thủ hạ của ngươi đi là được rồi. Ta còn có một nhiệm vụ khác giao cho ngươi đây.

Dừng một chút, hắn tiếp tục nói:

- Ngoại trừ khuếch trương đội Thủy sư hướng phía đông nam ra thì ta còn cần hai đội Thủy sư hùng mạnh nữa, hai đội Thủy sư này, trong đó có một đội phải đóng quân ở Cao Ly, còn có một đội chính là nhằm vào Nhật Bản, cho nên trong tương lai, Thủy sư sẽ đặt trọng tâm tại Lai Châu, đối với hai đội Thủy sư này, ta có yêu cầu phi thường cao đấy, ta cũng cần một đội Thủy Sư có thể tác chiến cả dưới nước lẫn trên bờ, ta biết được tài năng quân sự của Hàn tướng quân, cho ngươi thống lĩnh Thủy sư thì trong vô hình đã che dấu năng lực tác chiến trên cạn của ngươi rồi, vì vậy cho ngươi đi huận luyện hai đội Thủy sư này là không có ai thích hợp hơn được nữa, cho nên ta hy vọng lần này sau khi ngươi trở về, hãy nhanh chóng an bài thỏa đáng chuyện ở Phúc Châu, sau đó lập tức đến Lai Châu nhâm mệnh.

Hàn Thế Trung thoáng sửng sốt, lại ngay lập tức hiều được, Lý Kỳ đây là muốn ra tay với Nhật Bản, trong lòng y cũng phi thường kích động, chính như lời nói của Lương Hồng Ngọc, một khi có thủy chiến, vậy thì sẽ không thể rời khỏi Hàn Thế Trung y được, y gật đầu:

- Mạt tướng tuân lệnh.

----------oOo----------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi