BẮC TỐNG PHONG LƯU

Cửa ải cuối năm của năm này, nhất định sẽ là một năm náo nhiệt nhất.

Việc này có hai nguyên nhân, thứ nhất không thể nghi ngờ gì chính là Nam Ngô và Đại Lý, cho dù nói thế nào, cho dù ngươi có lý do hoàn mỹ đến đâu, thì Đại Tống vẫn là tại trong một hai năm này thu phục Nam Ngô, thâu tóm Đại Lý.

Việc này là sự thật không thể tranh luận.

Hơn nữa hành động này tuyệt đối không nhỏ.

Điều này cũng truyền đạt một tin tức phi thường trọng yếu đến cho các nước láng giềng, chính là Đại Tống đã bước lên con đường mở mang bờ cõi.

Điều này đối với các quốc gia xung quanh thật sự là một vấn đề không thể bỏ qua được, bọn họ đều muốn biết bước tiếp theo nước lớn Trung Nguyên này sẽ chạy đi hướng nào, có tiếp tục bành trướng hay không, liệu có va chạm tới lợi ích của mình hay không, những điều này hết thảy đều cùng một nhịp thở với bọn họ.

Vì vậy, cửa ải cuối năm năm nay, các quốc gia xung quanh Đại Tống, ngoại trừ nước Kim ra, tất cả đều phái sứ thần đến tham gia triều hội Nguyên Đán, về phần nước Kim dù sao cũng là bối phận huynh trưởng, dựa theo cấp bậc lễ nghĩa, Đại Tống phải phái sứ thần đi nước Kim tham gia triều hội ở nước Kim.

Thứ hai, chính là thủy tinh.

Sự xuất hiên của thủy tinh còn lừng lẫy từ xưa đến nay hơn cả thuốc nổ, bởi vì thuốc nổ từ trước đã có rồi, hiện giờ thuốc nổ ở Đại Tống chẳng qua là được tiến hóa thêm thôi.

Nhưng thủy tinh cũng là đột nhiên xuất hiện đấy, trước kia không có, hơn nữa thủy tinh có cùng một nhịp thở với cuộc sống của con người, thiên lý nhãn, kính mắt, gương đối với nhiều mặt trong quân đội, cuộc sống đều có ảnh hưởng rất lớn.

Mặt khác, gương thủy tinh xuất hiện cũng biểu thì sự chấm dứt của gương đồng, điều này khẳng định có ảnh hưởng rất lớn đối với nền kinh tế của Đại Tống, mà tiền của Đại Tống ảnh hưởng đến cả thế giới, tiền lại là bản vị của đồng, chỉ cần là những chuyện có liên quan tới đồng thì khẳng định sẽ khiến cho người khác chú ý.

Ly thủy tinh thì càng thêm không cần phải nói rồi, quả thực chính là tượng trưng cho sự tôn quý.

Căn cứ vào hai điểm ở trên, triều hội Nguyên Đán năm nay muốn không náo nhiệt đều không được nha.

Cửa ải cuối năm buông xuống, sứ thần các quốc gia khác cũng đã tới Kinh, toàn bộ Đông Kinh Biện Lương đều tràn ngập hơi thở chính trị, hơn nữa Đông Kinh Biện Lương đã hoàn toàn thoát khỏi bóng ma của chiến tranh, bày ra một mảnh phồn vinh hưng thịnh, thậm chí còn vượt xa so với trước chiến tranh.

Phải biết rằng dưới sự đứng đầu của Triệu Giai, trong mấy năm gần đây các tập đoàn tài chính vẫn luôn nghĩ biện pháp nâng cao kinh tế, làm cho cả nền kinh tế của Đại Tống đều chiếm được sự phát triển tốt, cũng làm cho các sứ thần ở quốc gia khác có một nhận thức mới đối với thực lực tổng hợp của Đại Tống.

Thương vụ Cục.

- Ty chức tham kiến Xu Mật Sứ.

- Kinh tế sử có ở đây không?

- Hồi bẩm Xu Mật Sứ, Kinh tế sử đang làm việc ở bên trong.

- Ừ.

Buổi chiều hôm này, Lý Kỳ đột nhiên đi tới Thương vụ cục. rất nhiều người quen thấy Lý Kỳ đến đây, đều tiến lên thi lễ chào hỏi, tuy rằng Lý Kỳ đã sớm không còn là Kinh tế sử nữa rồi, nhưng phải biết rằng toàn bộ Thương vụ cục là do một tay hắn tạo lên đấy. Những người bên trong đều là người của hắn, bao gồm cả Kinh tế sử hiện giờ là Bạch Thiển Dạ. Kỳ thật Bạch Thiển Dạ chẳng qua chỉ là một lá cờ đại diện cho Lý Kỳ thôi.

Tuy rằng Bạch Thiển Dạ không muốn, nhưng nàng căn bản là không thoát khỏi được cái bóng của Lý Kỳ.

Đi vào bên trong, chỉ thấy Bạch Thiển Dạ đang vùi đầu vào bàn, chuyên tâm làm việc, nghe được tiếng bước chân, mới ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Lý Kỳ, còn hơi ngẩn người, chợt kinh ngạc hỏi:

- Sao huynh lại tới chỗ này?

Lý Kỳ cười nhẹ nhàng nói:

- Khá nhàm chán, cho nên cứ tới đây nhìn xem thôi, nhân tiện đọn muội tan ca luôn.

Bạch Thiển Dạ lắc đầu nói:

- Vậy cũng vẫn còn sớm lắm, muội chỉ sợ đến khuya mới có thể trở về thôi.

Lý Kỳ hiếu kỳ hỏi:

- Hoàng thượng không phải đã giao nhiệm vụ nghênh đón khách nước ngoài cho Tần Cối rồi sao?

Trước khi Vương Trọng Lăng gặp chuyện không may, Bạch Thiển Dạ dựa vào thủy tinh trong thời gian ngắn ngủi đã được đảm nhiệm chức Thiếu Khanh ở Hồng Lư Tự, nhưng từ sau khi Vương Trọng Lăng xảy ra chuyện thì Bạch Thiển Dạ cũng phải buông xuống chức vị này, mà năm nay lại khá đặc thù, dù sao đám khách nước ngoài tới đây, trước tiên đều hướng về chiến sự là Nam Ngô, Đại Lý, phương diện này có rất nhiều nhân tố chính trị, nhất định phải xử lý thỏa đáng, bằng không sẽ mang đến ảnh hưởng tiêu cực rất lớn cho Đại Tống, vì vậy Triệu Giai đã giao việc này cho Tần Cối.

Đây cũng là một loại thủ đoạn trấn an đối với Tần Cối, dù sao khi Hình bộ độc lập tách ra, thì người bị tổn thất nhiều nhất không ai khác ngoài Tần Cối cả.

Về phần Lý Kỳ, hắn vẫn luôn xử lý một ít giao dịch bí mật, gặp gỡ khách nước ngoài đều thuộc loại tư nhân, trực tiếp báo cho Hoàng đế, cho nên hiện tại hắn vẫn còn phi thường thanh nhàn đây, sau khi Tần Cối gặp gỡ khách nước ngoài xong, thì hắn sẽ trở nên vô cùng bận rộn.

Bạch Thiển Dạ thở dài:

- Nói thì nói như thế, nhưng trong đó có rất nhiều chuyện liên quan đến Thương vụ cục, trong đó Vương gia của Tây Hạ là Lý Sát Nhĩ lại mang đến một vụ mua bán lớn cho Đại Tống ta, việc này vẫn luôn do Thương vụ cục quản lý, Hoàng thượng cũng đã cho phép Thương vụ cục chúng ta tham dự vào việc này rồi.

Lý Kỳ kinh ngạc hỏi:

- Lý Sát Nhĩ? Vụ buôn bán gì? Vì sao ta không biết?

Bạch Thiển Dạ nói:

- Đây là do Lý Sát Nhĩ hôm nay mới nói ra, muội cũng vừa mới nhận được thông tri từ phía trên thôi, là một vụ mua bán liên quan đến ngựa.

- Ngựa?

Lý Kỳ khẽ nhíu mày, tại thời đại vũ khí lạnh này, chỉ cần là có liên quan đến ngựa, đều không thể không xử lý thận trọng. Hắn nói:

- Lúc trước giao dịch về muối với ngựa tuy rằng bị đình trệ chút ngày, nhưng từ khi Tây Hạ độc lập thì lại khôi phục lại rồi, cho nên vụ buôn bán ngựa này là từ đâu mà ra?

Bạch Thiển Dạ giải thích:

- Tây Hạ hy vọng hàng năm gia tăng thêm một vạn ngựa xuất khẩu sang Đại Tống ta.

- Thế sao?

- Ừ.

Lý Kỳ giống như thoáng có chút suy nghĩ liếc nhìn Bạch Thiển Dạ, nói:

- Trong thiên hạ không có chuyện tiện nghi thế đi.

Bạch Thiển Dạ gật đầu nói:

- Đương nhiên, bọn họ cũng là có yêu cầu, chính là hy vọng đổi lấy hình thức sàng tử nỏ mới nhất của Đại Tống ta.

Lý Kỳ trầm ngâm một chút, nói:

- Vậy Hoàng thượng nghĩ như thế nào?

Bạch Thiển Dạ nói:

- Hoàng thượng cũng chỉ vừa vặn mới biết được thôi, còn chưa tiến hành trao đổi, trước mắt mọi thứ vẫn chưa thể biết hết được.

Lý Kỳ gật gật đầu, không có lên tiếng.

Bạch Thiển Dạ cũng không có tiếp tục nói hết, bởi vì trước mắt nàng cũng không phải biết rất rõ ràng, hơn nữa lợi sự tình này Lý Kỳ cũng cần tiêu hóa một chút, nàng lại nói:

- Ồ, huynh định khi nào sẽ gặp đám sứ thần kia, hình như sứ thần của các nước Nhật Bản, Cao Ly, Tây Hạ đều đưa bái thiếp đến quý phủ đấy.

Hiện giờ nàng đã dọn đến ở cùng một chỗ với Lý Kỳ rồi, cũng thuận lý thành chương trở thành nữ chủ nhân của phủ Xu Mật Sứ.

Lý Kỳ vừa nghe đến việc này lại buồn bực, nói:

- Đợi cho sau khi buổi họp báo về thủy tinh kết thúc thì nói sau.

Bạch Thiển Dạ hỏi:

- Lần họp báo này huynh định tự mình đứng ra sao?

Lý Kỳ thở dài:

- Nguyên bản ta là không định đi, nhưng sau lại nghĩ lại. Coi như đi lên nói vài câu cho tốt đẹp, việc này liên quan đến chính trị, Tiểu Ngọc nhất định không làm chủ được trường hợp này.

Đúng lúc này, một người tôi tớ đột nhiên nhanh chóng bước vào thông báo:

- Khởi bẩm Kinh tế sử, Hoàng thượng giá lâm.

Hai người sửng sốt, vội vàng đứng dậy ra đón, nhưng vừa mới bước tới cửa, đã thấy Triệu Giai sải bước đi tới rồi, hai người vội vàng hành lễ:

- Vi thần tham kiến Hoàng thượng.

- Miễn lễ.

Triệu Giai duỗi tay ra, cười nhìn Lý Kỳ nói:

- Xu Mật Sứ, ngươi thật đúng là khiến trẫm tìm mãi nha. Tuy nhiên, ngươi ở đây cũng tốt, dù sao trẫm tìm ngươi cũng có chút quan hệ với Thương vụ cục.

Lý Kỳ sửng sốt, hỏi:

- Hoàng thượng là nói đến chuyện Tây Hạ buôn bán ngựa?

Triệu Giai gật đầu:

- Đi vào rồi nói sau.

Ba người vào phòng bên trong. Triệu Giai nói thẳng:

- Nói vậy Kinh tế sử cũng đã nói chuyện này cho ngươi rồi.

Lý Kỳ gật đầu.

Triệu Giai hỏi:

- Vậy ngươi thấy chuyện này thế nào?

Lý Kỳ cười ha ha nói:

- Xem ra trước đó vài ngày nước Kim đã tạo cho Tây Hạ áp lực không nhỏ.

Triệu Giai đơn giản giải thích:

- Đồng thời với việc Hoàn Nhan Tông Hàn tây chinh, dựa vào áp bức vũ lực đoạt được không ít yếu địa chiến lược từ Tây Hạ. Bởi vì một số địa phương này lúc trước đều từng tồn tại tranh luận giữa Tây Hạ, nước Liêu và nước Kim, trước kia Tây Hạ xưng thần với nước Kim, cho nên nước Kim đương nhiên sẽ mắt nhắm mắt mà cho qua, nhưng hiện giờ nước Kim không còn dễ nói chuyện như thế nữa rồi, Tây Hạ lại không dám đắc tội với nước Kim, cũng chỉ có thể nuốt vào cơn tức này.

Lý Kỳ nói:

- Lúc trước, trước khi đàm phán ở Vân Tang, kỳ thật Hoàn Nhan Tông Hàn vẫn có cơ hội lật ngược tình thế, nhưng ở thời điểm mấu chốt nhất, Tây Hạ lại tính kế gã, cho nên mới khiến chúng ta đoạt được một phần thổ địa ở Vân Châu đấy, lúc ấy khiến cho Hoàn Nhan Tông Hàn nổi trận lôi đình, hơn nữa Hoàn Nhan Tông Hàn là loại người có cừu oán tất báo, gã khẳng định sẽ không bỏ qua cho Tây Hạ đâu.

Dừng một chút, hắn lại nói tiếp:

- Thần nghĩ Tây Hạ có ba mục đích khi đề xuất vụ giao dịch này, thứ nhất, họ hy vọng có thể tăng cường qua lại với Đại Tống ta, thành lập quan hệ giống như liên minh giữa Cao Ly, Nhật Bản với Đại Tống, khai thông buôn bán mậu dịch vũ khí, tăng cường lực lượng quân sự của chính mình, phòng ngừa nước Kim tiến thêm một bước nữa tạo áp lực.

- Thứ hai, chính là để cho nước Kim nhìn xem đấy, lợi dụng Đại Tống ta tăng thêm lợi thế khi đàm phán với nước Kim, ngụ ý chính là nói cho nước Kim, nếu như ngươi cứ ép ta, ta sẽ đầu nhập luôn vào Đại Tống, giúp Đại Tống thành lập một đội kỵ binh lớn mạnh đến đối phó các ngươi.

- Thứ ba, bọn họ muốn cho sự chú ý của nước Kim một lần nữa lại chuẩn dời đến trên người Đại Tống ta, hiện giờ Đại Tống ta vừa mới thu phục Nam Ngô, Đại Lý, đã ở vào nơi đầu sóng ngọn gió rồi, nếu lại đàm phán được một vụ mua bán liên quan đến quân sự này nữa thì nước Kim chắc chắn sẽ không ngồi yên không quan tâm đâu, nói vậy nước Kim sẽ nghĩ biện pháp lung lạc Tây Hạ, chúng ta cũng đồng dạng phải làm như thế, điều này sẽ giúp cho Tây Hạ có cơ hội tạm nghỉ sau khi độc lập.

- Ngươi và trẫm nghĩ không mưu mà hợp.

Triệu Giai híp mắt nói:

- Truy theo ba điểm này, sách lược chủ yếu nhất của Tây Hạ vẫn là muốn lợi dụng chúng ta để kiềm chế nước Kim, lại lợi dụng nước Kim tạo áp lực cho chúng ta, bọn họ liền có khả năng mọi việc đều thuận lợi rồi, tuy rằng Đại Tống ta thiếu ngựa, nhưng chúng ta cũng không thể không đề phòng cáo già Tây Hạ này được.

Lý Kỳ gật đầu nói:

- Hoàng thượng nói rất đúng, hai hổ tranh chấp, nhất định là cáo già được lợi, Tây Hạ không phải là một nước lớn, nhưng lại vẫn có thể kéo dài hơi tàn đến tận bây giờ, cũng bởi vì bọn họ đứng giữa hai nước lớn.

Triệu Giai nói:

- Vậy ngươi cho rằng vụ mua bán này nên làm hay là không làm.

Lý Kỳ tự hỏi trong chốc lát, gật đầu nói:

- Chỉ cần có giá cả thích hợp thần cho rằng chúng ta không có đạo lý gì cự tuyệt cả, đầu tiên, Đại Tống ta đích xác thiếu ngựa, có ngựa thì không có khả năng không cần, tiếp theo, mục tiêu của chúng ta là đem chiến tranh dẫn tới phía sau Tây Hạ, lúc đó Tây Hạ sẽ trở thành đồ chơi của chúng ta và nước Kim, bất kể là ai thắng, Tây Hạ nhất định cũng sẽ tổn thất thảm trọng, cuối cùng, nỏ sàn cũng sắp bị đào thải rồi, cần nhanh chóng bán ra, Tây Hạ là một người mua tốt.

Triệu Giai nghe vậy cả kinh, hỏi:

- Nỏ sàn đã sắp bị đào thải?

Lý Kỳ cười ha ha nói:

- Hoàng thượng, một khi hỏa khí được hưng thịnh, thì nhất định sẽ chuyển biến từng ngày, vũ khí cũ sẽ bị đào thải thật nhanh, từ khi kỹ thuật luyện kim của Đại Tống đột nhiên tăng mạnh, tốc độ phát triển của hỏa khí cũng đi theo nước lên thì thuyền lên, hai ngày trước thần từng đi một chuyến qua Quân Khí Giám, phát hiện bọn họ đang nghiên cứu một loại hỏa khí mới nhất, ta có dự cảm một khi loại hỏa khí này nghiên cứu ra được, sẽ biểu thì thời đại của hỏa khí sắp xảy ra, cũng sẽ trở thành chúa tể trên chiến trường, mà Đại Tống có được hỏa khí cũng sẽ trở thành chúa tể của thế giới này.

----------oOo----------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi