BẮC TỐNG PHONG LƯU

Ba người Vương Quý, Phó Tuyển, Đổng Tiên mỗi người dẫn theo hai nghìn binh mã, thuận lợi đột phá Xuân Châu. Bởi vì chủ lực của Xuân Châu đã bị tiêu diệt hoàn toàn, mà Xuân Châu ở phía trên Hoàng Long phủ, cho nên ba người Vương Quý, Phó Tuyển, Đổng Tiên rất nhanh đã tiến vào ranh giới của Hoàng Long phủ. Ba người này là nghé con mới sinh nên không sợ hổ, tấn công mạnh tới, vô tình đã tới dưới thành Hoàng Long phủ lúc nào không hay.

Nhưng điều này cũng không khỏi quá dễ dàng đi!

Khi Nhạc Phi ở phía sau nghe được tin đám người Vương Quý đã đánh tới dưới thành Hoàng Long phủ, mình cảm thấy không thể tin nổi. Hoàng Long phủ này không phải là trọng trấn Kim quốc sao? Sao lại dễ dàng để cho chúng ta đánh tới dưới thành như vậy được chứ? Không chịu nổi một trận, liệu có phải chúng ta đã đi nhầm nơi rồi không? Bởi vì từ xưa tới nay y vẫn chưa từng tới đây, cũng không thông thuộc lắm đường xá nơi đây. Y đi khắp nơi hỏi thăm, cuối cùng mới khẳng định đây quả thực là Hoàng Long phủ, hơn nữa y còn biết được thực hư từ một người Hán.

Hóa ra Hoàng Long phủ này vốn là Hoàn Nhan Tông Can quản lý ở đây. Nhưng hiện tại Hoàn Nhan Tông Can đã dẫn quân xuất chinh rồi, hơn nữa còn điều đi lượng lớn bộ đội tinh nhuệ của Hoàng Long phủ rồi. Tuy nhiên tốt xấu gì Hoàng Long phủ cũng là trọng trấn, không thể không có quân trấn thủ được.

Cho nên sau khi Hoàn Nhan Tông Can đi rồi, sẽ do con trai thứ ba của Hoàn Nhan A Cốt Đả là Hoàn Nhan Tông Phụ tiếp quản Hoàng Long phủ. Hoàn Nhan Tông Phụ này cũng là một viên đại tướng vô cùng tài giỏi, hổ phụ vô khuyển tử mà. Vì sao nói Kim quốc hiện giờ là Kim quốc hùng mạnh nhất, chính là vì bên trong Kim quốc có một đám thống soái thiên tài, ai nấy đều có thể độc lập một phương. Trong lịch sử chính là Hoàn Nhan Tông Phụ này tiếp quản thế lực của Hoàn Nhan Tông Vọng, đóng quân ở Yến Sơn phủ. Từ Thái Nguyên đánh thẳng tới Thiểm Tây. Hơn nữa còn bình định năm đường Thiểm Tây, công lao hiển hách. Nếu gã ở đây, Hoàng Long phủ này tuyệt đối không phải dễ đánh như vậy được.

May mà mấy ngày gần đây Kim quốc đã xảy ra một chuyện lớn, đó chính là Hoàn Nhan Thịnh đã băng hà rồi, nhưng con dân Kim quốc lại không biết, bởi vì Hoàn Nhan Thịnh đã từng dặn dò, nếu chiến sự vẫn chưa kết thúc, thì bí mật không phát tang. Nhưng cũng chính vì như vậy, cho nên cho dù Hoàn Nhan Thịnh đã chết rồi, nhưng lại không thể nhượng lại cho Hợp Thứ, cũng chính là Hoàn Nhan Đản lên ngôi. Như vậy Hợp Thứ hiện nay vẫn không phải là Hoàng đế, cũng chính là nói Thái tông nhất mạch vẫn có hy vọng cướp quyền. Trong triều Kim quốc cũng đã ngầm nổi lên cơn sóng gió, giương cung bạt kiếm, thế cục vô cùng căng thẳng.

Hoàn Nhan Tông Phụ này là con trai của Hoàn Nhan A Cốt Đả. Còn Hợp Thứ là trưởng tôn của Hoàn Nhan A Cốt Đả. Mối quan hệ này vừa nhìn là biết, Hoàn Nhan Tông Phụ đương nhiên là ủng hộ Hợp Thứ, ủng hộ huyết mạch Thái tổ. Gã sợ Hợp Thứ sẽ không thể chống đỡ nổi, bởi vì bốn vị đại quyền thần Hoàn Nhan Tông Vọng, Hoàn Nhan Hi Doãn, Hoàn Nhan Tông Hàn, Hoàn Nhan Tông Can đều đang ở bên ngoài chinh chiến. Thế lực của Thái tổ ở trong nước khá yếu kém, mạnh thì ở ngoài biên cương. Mặc dù Hoàn Nhan Tông Phụ cũng đã ra đi rồi, nhưng thế lực của Thái Tông nhất mạch thượng kinh vẫn còn rất mạnh.

Do Hoàn Nhan Tông Phụ sau khi Hoàn Nhan Thịnh băng hà, sẽ lập tức lĩnh quân tiến vào Thượng Kinh, ý là làm chấn động Thái Tông nhất mạnh, có Hoàn Nhan Tông Phụ ta ở đây, các ngươi nếu ai dám nhảy vào, đừng trách ta vô tình.

Điều này trực tiếp khiến cho Hoàng Long phủ vốn vô cùng trống rỗng, lại càng thêm trống rỗng. Tuy nhiên đây quả thực cũng không thể trách Hoàn Nhan Tông Phụ được. Gã lại không phải là thần, không thể ngờ được, vùng Thượng Kinh này lại xuất hiện kẻ địch, hơn nữa còn không hề ít. Cho dù là có cho gã thêm một cơ hội nữa, gã cũng sẽ không thể ngờ tới, cho nên gã cũng không quan tâm tới phòng vệ của Hoàng Long phủ.

Điều này khiến cho Nhạc Phi càng thuận lợi hơn, cũng thực sự là Kim quốc nên gặp phải chiêu này, nếu không Hoàn Nhan Tông Hàn ở thảo nguyên Ngạc Nhĩ Đa Tư đánh với Nhạc Phi một trận mê hoặc rồi. Nhạc Phi cũng không thể chạy tới đây được. Y tới đây quả thực là bị sự kích động của Hoàn Nhan Tông Hàn. Nếu người muốn trốn, vậy thì xem ai trốn giỏi hơn ai. Ta trốn tới Hoàng Long phủ của các ngươi, ngươi cũng vẫn chưa tìm được ta đâu.

Thế cục này đã trở lên vô cùng lúng túng, đường đường trọng trấn quân sự, đường đường Hoàng Long phủ, đối mặt với hơn vạn quân địch, lại không có khả năng phản kháng. Bởi vì họ chỉ có chưa tới năm nghìn thủ quân, hơn nữa còn không phải đều là quân tinh nhuệ, điều này thực ra vẫn chỉ là thứ yếu, quan trọng là hai lão đại đều không có ở đây, quân đội đều không có người tâm phúc.

Nhạc Phi đương nhiên là mỉm cười đón nhận phần hậu lễ này rồi. Đại quân xông lên bao vây Hoàng Long phủ, nhưng tình hình lúng túng vẫn còn tiếp tục, đám người Nhạc Phi cũng không có vũ khí công thành. Còn Hoàng Long phủ thì lại không có vũ khí sắc bén kiên thành, trong thành dự trữ đầy ắp. Cung tiễn thủ của Nhạc Phi đều có thể đứng ở dưới thành bắn kẻ địch. Có thể thấy, Hoàng Long phủ trống rỗng tới mức thế nào rồi, nhưng ngươi không thể dùng tên để mở cổng thành được.

Đánh nhau hồi lâu, trong lòng Nhạc Phi liền thấy luống cuống, nếu tiếp tục như thế, y không tiêu diệt được quân địch, mà ngược lại y là đối phương có chút nhân mã, chí ít còn có thể xuất thành chiến một trận. Bây giờ thì hay rồi, quân Kim biết xuất thành chắc chắn là chết, do đó đã hạ quyết tâm tử thù Hoàng Long phủ, không khỏi thẹn quá mà thành giận, dặn dò binh lính toàn quân toàn lực tạo vũ khí công thành.

Tướng sỹ quân Tống cũng liều mạng, trong vòng một ngày đã tạo được hai trăm chiếc xe bắn đá, 50 chiếc thang dây, 10 chiếc xe đâm. Đương nhiên, xe bắn đá này không có lớn như chiếc xe bắn đá ở thành Vân Châu. Hoàng Long phủ cũng không có kiên cố như Vân Châu. Vân Châu là pháo đài trường thành, một nửa đều xây trên lưng chừng núi, địa thế hiểm yếu, là thuộc loại hình nhỏ. Nhưng Nhạc Phi cũng không định dùng đá loại lớn bắn lên Hoàng Long phủ.

Sau khi đã chuẩn bị xong tất cả, Nhạc Phi đích thân lâm trận, chỉ huy tướng sỹ công thành. Trước tiên y đã để cho Bát Lý Đan công phá thành lũy cao phía tây nam Hoàng Long phủ, để cho các dũng sỹ của Bát Lý Đan đứng trên khu đất cao bắn hỏa tiễn vào trong Hoàng Long phủ.

Sau đó, y lại dặn dò binh lính mang ít cỏ khô buộc chặt vào đầu đá, châm lửa bắn lên, bắn về phía tường thành Hoàng Long phủ.

Hiển nhiên, y là chuẩn bị lửa tấn công Hoàng Long phủ, bởi vì như vậy có thể lấy cái giá nhỏ nhất để công phá Hoàng Long phủ. Dù sao, y có chút nhân mã như vậy, chết cũng chưa có, không thể có được sự tiếp viện, cho nên mỗi người binh sỹ trong mắt y đều vô cùng quan trọng.

Viên đá lửa này vừa quăng đi, đại quân của Nhạc Phi chia ra ba đường từ phía tây, phía nam và phía đông đồng thời tấn công Hoàng Long phủ. Bởi vì Nhạc Phi biết binh lực của Hoàng Long phủ không nhiều, nếu tấn công nhiều đường, họ chắc chắn sẽ thiếu phương pháp. Kỳ thực phía đông chỉ có đánh nghi binh, phía nam cũng là phó công, chủ lực đều dồn ở phía tây. Bởi vì Nhạc Phi đánh từ phía tây tới, thế lực quân Kim phía tây đã bị y tiêu diệt hết.

Tuy nhiên, quân Kim không biết, họ chỉ có thể chia quân ra trấn thủ, cứ như vậy, đại quân chủ lực của Nhạc Phi ở phía tây chính là đối mặt với 1/3 thủ quân, như vậy thì dễ dàng quá rồi.

Quân Tống tới đây sớm đã không màng tới chuyện sống chết nữa rồi. Bởi vì họ đã không còn đường lui nữa rồi, cũng không có đường sống nữa, cho nên tướng sỹ quân Tống ai nấy đều chiến đấu quên mình. Ta công phá Hoàng Long phủ, cho dù ta có chết ở đây, ta cũng lời rồi.

Thoáng chống tiếng chém giết trấn động đất trời.

Năm chiếc thang dây được quăng lên tường thành. Tướng sỹ quân Tống cứ như kiến vậy, bất chấp tất cả mà trèo lên.

Đá bay, khúc cây lao xuống như mưa, nhưng tướng sỹ quân Tống vẫn dứt khoát kiên cường leo lên.

Bát Lý Đan đứng ở trên bãi đất cao phía tây nam cùng với tộc người của gã, tận mắt chứng kiến cảnh này, không khỏi thầm kinh ngạc thán phục. Trước đây thường nghe người Nữ Chân và người Khiết Đan nói, nhân sỹ Trung Nguyên chỉ biết chơi chữ, đánh trận mãi mãi không thể đuổi được họ, toàn một lũ đàn bà. Hôm nay xem ra, quả thực chính là nói bậy nói bạ, đàn bà như vậy, đây quả thực chính là đám người điên cuồng.

Dù không nói họ là dũng sỹ dũng cảm nhất, nhưng nếu ai dám hỏi ai mới là dũng sỹ dũng cảm nhất trên đời này, như vậy cánh quân Tống này tuyệt đối là một trong số đó.

- Thiêu chết đám Thát Tử các ngươi.

Chỉ thấy một dũng sỹ quân Tống, dẫn đầu lên tường thành. Sau lưng gã gỡ xuống một bó cỏ khô, châm lửa ném về phía đó, sau đó mới vung đại đao lên liều mạng với người Nữ Chân.

Nếu đã chế định chiến lược hỏa công, như vậy chắc chắn phải kiên trì tới cùng. Cho nên Nhạc Phi muốn cho các binh lính mỗi người đều cõng một bó cỏ khô tấn công, chỉ cần có cơ hội sẽ quăng cỏ khô lền tường thành. Trên tường thành lửa cháy càng ngày càng dữ dội, quân Kim chạy vào trong đám khói dày đặc, thật sự khổ không tả nổi.

Kỳ thực là thủ quân của Hoàng Long phủ quá ít, còn phải ba mặt phòng ngự quân địch. Điều này khiến cho người Nữ Chân vốn đã ít lại càng kém cỏi.

Dưới sự tấn công mãnh liệt của mấy vòng xe bắn đá, hỏa thế lập tức lan tràn ra mạnh mẽ, khói lửa mù mịt, đốm lửa bay khắp nơi, chỉ thấy không ít dũng sỹ Nữ Chân cả người bùng cháy, kêu la thảm thiết.

Đây vốn là thuộc về người Tống, nhưng ra lăn lộn sớm hay muộn thì cũng vẫn phải làm, người Kim cuối cùng cũng đã nhận được hậu quả xấu.

Không bao lâu sau, chỉ thấy quân Tống mờ mịt trèo lên thành, một khi đã chiếm được tường thành rồi, như vậy chờ đánh xuống dưới, hơn nữa dưới khỏi lửa mịt mờ, phía trên không nhìn được xuống dưới, mà phía dưới cũng không thể nhìn thấy phía trên.

Như vậy, cơ hội đã tới rồi.

Nhạc Phi đích thân lên tiền tuyến dẫn một cánh quân, đẩy xe đâm, binh lính phía trước dùng tấm gỗ bắc qua chiến hào, xe đâm thuận lợi vượt qua chiến hào, tới phía dưới cổng thành.

Bởi vì binh lính trên tường thành căn bản không biết dưới thành tình hình thế nào, bởi vì khắp nơi đều là khói mịt mờ và quân địch, mãi cho tới khi tường thành rung lên từng hồi, chúng mới biết Nhạc Phi đã bắt đầu đâm vào cổng thành rồi. Nhưng lúc này muốn ngăn cản cũng đã muộn rồi.

Chưa tới nửa canh giờ, dưới sự va đập mạnh mẽ của xe đâm, cửa bắc Hoàng Long phủ cuối cùng cũng đã bị Nhạc Phi mở ra.

Quân Tống dưới sự chỉ huy của Nhạc Phi, như nước lũ từ cửa tây tràn vào trong thành.

Điều này quả thực ngay cả Nhạc Phi cũng bất ngờ. Y tới đây chỉ muốn cắt đứt lương thảo của quân Kim, lại không ngờ đánh bậy đánh bạ đã công phá được Hoàng Long phủ. Dưới sự trùng hợp này, Hoàng Long phủ kiên cố đã bị Nhạc Phi công phá trong một ngày.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi