BẮC TỐNG PHONG LƯU

Lý Sát Nhĩ vụng trộm liếc mắt nhìn Lý Kỳ, rồi lại chịu đựng không lên tiếng, lại nhìn lại, qua gần nửa ngày, hắn lại cùng những người khác nhỏ giọng cô một hồi, tiếp theo mới hướng tới Triệu Hoàn nói:

- Điện hạ, còn lại cũng có thể thương lượng, chỉ có điều giá muối này thật sự là quá thấp, ta ---.

- Không thể nhận.

Y lời còn chưa nói hết, Lý Kỳ bỗng nhiên đứng lên nói:

- Vương gia có phải cảm thấy này quá giá thấp hay không, nhất định không thể nhận.

Lý Sát Nhĩ sửng sốt, mới gật đầu nói:- Đúng vậy.

Ba ba ba!

Lý Kỳ vội vàng vỗ tay, nói:

- Tốt tốt tốt, đàm phán đến đây là kết thúc, chúng ta nói chuyện đại hội thi đấu đá cầu đi.

- Hả?

Đám người Lý Sát Nhĩ nhất thời si ngốc.

Triệu Hoàn lại trừng mắt nhìn Lý Kỳ, nói:

- Lý Kỳ, việc này chính là ngươi lựa đi ra đấy, hiện giờ ngươi lại tìm mọi cáchquấy nhiễu, là dụng ý gì?

Lý Kỳ ủy khuất nói

- Điện hạ, ta đó là trẻ người non dạ, không biết trong triều tình, mới ngu xuẩn đề xuất mở cấm muối, thật không nghĩ đến lần này sẽ đắc tội với văn võ vấn đề cả triều, càng thêm thật không ngờ sẽ liên quan đến thuộc sở hữu của vài cá nhân, người ta đều là lấy tiền buôn bán, mà ta là cầm ngay cả tính mạng người nhà mình cũng lôi đi buôn bán, ta là người nhát gan, vẫn là không làm thì thỏa đáng hơn. 

Lý Sát Nhĩ kinh ngạc nói:

- Kinh tế sử, lời này là sao?

Lý Kỳ thở dài:

- Vương gia, ngươi nói giao tình của chúng ta như thế nào?- Ở Đại Tống có thể kết giao với một vị lương bằng hữu tri kỷ như Kinh tế sử, bổn vương vẫn luôn cảm thấy vô cùng may mắn.

Lý Sát Nhĩ khẩu thị tâm phi nói.

- Ta cũng nghĩ vậy như vậy đấy.

Lý Kỳ gật gật đầu, ấp úng nói:

- Như vậy xin mời Vương gia vì suy nghĩ cho tính mạng của tại hạ, ừ ừ, cái kia cái kia, hơn nữa g này iá thấp như vậy, nếu như ngươi đáp ứng, ha hả, ngươi hiểu được.

Triệu Hoàn cau mày nói:

- Lý Kỳ, ngươi đi ra ngoài cho ta.

Lý Kỳ phủi hạ miệng, ồ một tiếng. Đang muốn rời khỏi, Lý Sát Nhĩ vội đứng lênnói:

- Kinh tế sử xin dừng bước. Điện hạ, này --- cuối cùng là chuyện gì xảy ra?

Triệu Hoàn ngượng ngùng nói:

- Vương gia thứ lỗi, kỳ thật cũng không có gì, hắn liền tính tình này. Ah. hiệp ước này sự trải qua hai ngày thương lượng chính là chúng ta, mới quyết định xuống dưới đấy, các ngươi nếu không phải đồng ý, vậy lần đàm phán này cứ như vậy từ bỏ thôi, yên tâm, này tuyệt sẽ không ảnh hưởng đến hình ảnh hữu tình của hai nước chúng ta.



Ngụ ý. Chính là không để đường sống cho ngươi cò kè mặc cả.

Một sứ thần Tây Hạ đột nhiên hỏi:

- Điện hạ, tại hạ có một chuyện không rõ?Triệu Hoàn cười nói:

- Mời nói.

Người kia hỏi nói:

- Trên hiệp ước này vì sao lấy tiền mua ngựa rẻ như vậy, mà lấy trà thay ngựa, lại đắt như vậy.

Triệu Hoàn nói:

- Là như vậy, các vị cũng đều biết, hiện giờ Đại Tống ta đang ở vào giai đoạn tiến hành cải cách kinh tế. Phát triển mạnh kinh tế, mà tiền đối với kinh tế là mấu chốt nhất đấy, cho nên, hiện giờ Đại Tống ta giá trị tiền luôn luôn tăng lên, thế cho nên mới như vậy.

Đây là chỗ Đại Tống cực kỳ có ưu thế, Tây Hạ ít đồng, lại toàn dùng tiền ĐạiTống. nhu cầu của bọn họ đối với tiền Đại Tống đó là vô cùng khát khao đấy, tiền trong lòng bọn họ có giá trị gia tăng hơn rất nhiều so với tiền Đại Tống hiện giờ, cho nên, bất kể như thế nào, bọn họ vẫn là chọn lấy súc vật và thương phẩm đổi hàng hóa của Đại Tống, hàng hóa đổi, vậy thì chờ cho cùng trước kia giống nhau, mà đối mặt vẫn là tiền Đại Tống bị hao mòn, so sánh với trước kia mà nói, vậy khẳng định buôn bán lời một số lớn. Lý Kỳ chính là đoán chừng ngươi không dám lấy tiền đối xung. Nếu như ngươi dám, ta liền thu hồi toàn bộ lại, kinh tế của Tây Hạ các ngươi nhất định bởi vì không có tiền mà sụp đổ.

Lý do này lại khiến cho Lý Sát Nhĩ không lời nào để nói, đầu óc của bọn họ cũng vòng không đến, dù sao một chiêu này, Lý Kỳ chính là mang từ hậu thế đến đấy, cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, lòng y nghĩ, một khi đã như vậy, cái giá muối này cũng có thể nhận. Hơn nữa hôm nay Lý Kỳ khác thường, cũng làm cho y mơ hồ đoán được trong đó một ít nguyên do, trong lòng của y rất rõ ràng xoá bỏ lệnh cấmmuối xanh trắng, đối với ích lợi của đại thần trong triều sẽ tạo thành loại thương tổn nào, thầm nghĩ, Lý Kỳ nhất định là ở trong triều gặp rất nhiều khó khăn, nhận lấy rất nhiều đối đãi bất bình đẳng, thế cho nên như thế.

Nghĩ đến đây, trong lòng của y đã có một khái niệm, thì chính là đây nhất định là giá quy định của Đại Tống rồi, không thể có bất kỳ thay đổi nào nữa. Nhưng y cũng không có lập tức đáp ứng, mà là hy vọng có thể cùng đồng bạn của mình thương lượng một chút.

Triệu Hoàn vui vẻ đáp ứng, lập tức sai người mang đám người Lý Sát Nhĩ cho đi biệt viện nghỉ ngơi.

Đợi cho bọn họ nhân vừa đi, Triệu Hoàn liền lập tức hướng tới Lý Kỳ hỏi:

- Ngươi nói bọn họ sẽ đáp ứng không?Lý Kỳ tự tin cười nói: 

- Điện hạ xin yên tâm, bọn họ nhất định sẽ đáp ứng, kỳ thật phải từ từ mài lời, cũng có thể đàm ra cái giá này, chỉ là lười phí nước miếng của ta, muối Tây Hạ bọn họ hơn đều sắp không chứa nổi nữa rồi, hơn nữa phí tổn cực thấp, mặc dù là cái giá tiền này, bọn họ vẫn có thể đủ thu hoạch thật lớn lợi nhuận, hơn nữa, tiền tăng giá trị tài sản cũng có thể làm cho bọn họ cho mình một lý do đầy đủ.

Quả nhiên không ngoài dự tính của Lý Kỳ, qua ước chừng nửa canh giờ, Lý Sát Nhĩ trở lại trong hành lang, nói:

- Chúng ta thương lượng tốt lắm, nguyện ý cùng quý quốc tăng mạnh lui tới mậu dịch, về phần cái đó và điều ước hòa bình, chúng ta càng thêm không còn lời nào để nói, vui với quý quốc ký kết xong hiệp ước này.

Lý Kỳ cực kỳ không thể tin nổi mở ra hai tay, nói:- Vương gia, ngươi không phải là ngã bệnh đi? Ngươi đây --- ngươi đều có thể đáp ứng? Có muốn suy nghĩ một chút hay không.

Lý Sát Nhĩ xin lỗi nói:

- Kinh tế sử, thật sự là rất xin lỗi, nguyên bản giá này chúng ta không thể nào tiếp nhận, nhưng xét thấy giá trị tiền ở quý quốc tăng mạnh, dường như lại trở về dòng chính trong năm, hợp tình hợp lý.

Lý Kỳ ảo não thở dài, nói:

- Ngươi đây là đem ta đẩy vào hướng trong hố lửa nha, thôi, thôi, giờ cũng trách chính mình ta, ta thật sự là đem đá đập chân của mình đó a.

Triệu Hoàn nghe được thiếu chút nữa thì bật cười ra tiếng, người này thật đúng là giảo hoạt cực kỳ, sở liệu chính là một chút cũng không có kém. Cuối cùng là cái thếđạo gì a, bị người làm thịt, còn phải mở miệng xin lỗi người.

Lý Kỳ cũng sợ Triệu Hoàn không cam lòng, không khỏi còn dùng ánh mắt còn lại liếc nhìn Triệu Hoàn một cái.

Đám người Lý Sát Nhĩ cũng không có phát hiện ra điểm này.

Nếu mấu chốt ở đây có một chút nhất đối phương đều đáp ứng rồi, như vậy chuyện kế tiếp liền dễ làm hơn, song phương nhằm vào một ít chi tiết bắt đầu tiến hành thảo luận vô cùng sôi nổi, tuy nhiên bởi vì phương diện này thật sự là liên lụy đến ích lợi nhiều lắm, cho nên cũng nói chuyện đủ ba ngày, cuối cùng song phương mới ký hiệp ước, trao đổi quốc thư.

Đây không thể nghi ngờ là một ngày có giá trị kỷ niệm, bởi vì Tống Hạ sẽnghênh đón một thời đại mới tinh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi