BẠCH BÍCH VI HÀ



Hoa rơi dày đặc, thấm ướt áo cưới đỏ rực của nàng.

Xương quai xanh lấm tấm cánh vàng, Bùi Tu Vân nghiêng người hôn lên đường cong của Tống Tích bằng đôi môi mềm mại.

Đầu lưỡi của chàng trơn trượt, tham lam như sói quét sạch xương quai xanh, đọng lại một lớp ẩm ướt.
Đầu lưỡi giảo hoạt ấy cuốn đi những cánh hoa vàng, dịu dàng cọ cọ cần cổ nhẵn mịn của Tống Tích như muốn hoà tan hương quế vào cốt tuỷ nàng.
Cái hông gầy nhưng rắn chắc luật động như sóng triều, hoa dịch trong suốt bắn ra từ thịt căn thô cứng, chảy xuống túi nhăn nặng nề.


Làn da mỏng manh bọc đôi tinh hoàn, liên tục đập vào hoa tâm từng cái từng cái.
Ngón tay thon dài bóp cặp mông dính nhớp, những thớ thịt căng mọng lọt giữa kẽ tay.
Tống Tích giơ tay ôm lấy cổ chàng.

Nàng kề sát môi, có lẽ vì sợ son môi dính lên khuôn mặt tuấn tú của Bùi Tu Vân nên nàng chỉ phả ra hơi thở ấm áp, nhẹ nhàng mơn trớn da thịt trắng nõn của chàng.
Bùi Tu Vân hơi mỉm cười, vươn đầu lươi ra.

Mặt lưỡi ấm nóng tỉ mỉ liếm láp cần cổ trắng bóc của Tống Tích.

Đầu lưới ướt át liếm khắp làn da nõn nà, khiến cổ họng của Tống Tích nghèn nghẹn.
Thịt căn thô dài đâm mạnh vào hoa tâm, phần đầu day nghiến từng lớp thịt xếp chồng bên trong Tống Tích, rút sạch toàn bộ sức lực của nàng.
Khuôn mặt Tống Tích đã ửng đỏ, ánh mắt mê man, vô cùng quyến rũ.
Ngón tay hằn rõ khớp xương của Bùi Tu Vân nắm trọn bầu ngực mềm mại, cách lớp vải dệt, chàng từ tốn nắn bóp.

Chất vải cọ xát nhũ hoa, khiến nó cương cứng, nhô lên giữa lớp vải mềm mại.

Bùi Tu Vân nâng bầu ngực mềm, cắn lấy nhũ hoa bằng hàm răng trắng sứ, để lại một dấu sẫm màu trên áo cưới đỏ rực.

Chàng vòng tay qua vai Tống Tích, ghì lên thân cây, từ trên cao nhìn xuống nàng.
Cơ thể cao lớn lùi về sau, thịt căn chậm rãi rời khỏi khiến hoa tâm thắt lại, mút chặt lấy nó.

Phần thân chằng chịt gân xanh dính đầy hoa dịch, tí tách rơi xuống đất; phần đầu cứng nóng dừng ngay biên giới lối vào, chàng phải dùng sức mới có thể rút ra toàn bộ.

Thịt căn cong vút búng về phía bụng dưới rắn chắc, kết thành sợi chỉ bạc giữa không trung.
Bùi Tu Vân thì thầm gì đó vào tai Tống Tích, nàng ngoan ngoãn quay lưng lại, tay bám trên thân cây xù xì, hai chân nhón lên.

Làn váy đỏ rực cuộn lại và vắt ngang eo, cặp mông trắng như tuyết vểnh cao, lộ ra hoa tâm hồng hào rỉ nước, đã một hồi vẫn chưa khép lại.
Bùi Tu Vân cầm thịt căn, nhúng ướt phần đầu rồi đè xuống, từ tốn kích thích điểm nhạy cảm bên trong.
Tống Tích kiều mị rên rỉ thành tiếng, lại thêm một đợt hoa dịch trào ra, chảy dọc đôi chân thon thả.
Phần đầu cứng nóng của chàng khuấy đảo vách động ẩm ướt, nương theo dòng nước mà cắm thẳng vào trong, lấp lại nguồn nước ấm áp.
Lòng bàn tay không quên săn sóc đôi gò bồng, phần hông đung đưa tới lui, ra vào với biên độ cực lớn.

Sống mũi cao thẳng của chàng vén mái tóc trên cổ Tống Tích sang, đầu lưỡi trơn trượt liếm lên cần cổ trắng ngọc.
Xúc cảm tê dại mãnh liệt từ cổ truyền đến khiến bả vai của Tống Tích run lên, cánh môi khe khẽ tiếng cười, tựa như đôi tay vô hình gảy vào trái tim của Bùi Tu Vân.
Cơ thể của chàng càng lúc càng căng, gân xanh nổi dần trên cánh tay, hai mép thịt trắng nõn mở ra khe hở, nơi gốc rễ rậm rạp đang cắm vào, cả người như ám một tầng hơi nước mùa thu.
Bùi Tu Vân đỏ mắt, túi nhăn dưới háng va vào hoa tâm như mưa rềnh gió dữ.

Tống Tích siết chặt móng tay, loạng choạng bám víu thân cây quế.
Trên trời, hoa quế bay tán loạn, mê ly mắt nàng.
“Tích Nhi, hôm nay là ngày chúng ta thành thân, để vi sư ở trong một lần được không?”
Nàng loáng thoáng nghe thấy Bùi Tu Vân hỏi, chỉ biết ngây thơ gật đầu.
Bùi Tu Vân nắm cặp mông mềm, lực thúc càng thêm hung ác, hoa quế rơi kín lưng nàng.
Cùng với một tiếng thở gấp, chàng đâm mạnh về phía trước, lỗ sáo mở ra, giải phóng tinh dịch ấm đặc.
Tống Tích trợn trừng mắt, tiên sinh vẫn chưa lui ra ngoài…


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi