BÁCH LUYỆN THÀNH TIÊN

Nhận được tin này, các vu sư khác của Thượng Thiên Bộ đều vội vàng tới đón chào, dẫn đầu chính là lão giả tên là Tang Bảo cùng với đại hán sẹo mặt, ngoài ra còn một số vu sư Linh Động Kỳ cấp thấp mà thôi. Bọn họ đương nhiên không dám nhiều lời, vẻ mặt kính cẩn đứng ở một bên.
Sau khi chào hỏi, tự nhiên là một phen hàn huyên, Lâm Hiên cảm thấy thái độ hai người với hắn đã thay đổi. Gặp lần đầu còn có chút lạnh nhạt mà bây giờ lại thân mật khác thường. Có lẽ do lần này hắn lập hạ đại công cho bộ lạc. Tu vị của hắn lại trên hai người không chỉ một bậc, Khô Diệp Đại Sư tuổi tác đã cao. Sau khi lão tọa hóa thì Lạc Y nhiều khả năng kế vị trở thành trưởng lão bản bộ. Hai người tự nhiên muốn nịnh bợ lấy lòng.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này. Lâm Hiên mặt không đổi sắc cùng hai người hàn huyên xã giao sau đó cùng về động phủ của Khô Diệp.
Cảnh vật vẫn như cũ, tâm tình Khô Diệp rất tốt, sầu muộn trên dọc trên đường đi đã trút bỏ hết. Thượng Thiên Bộ chỉ là tiểu bộ lạc không đáng chú ý ở nơi hẻo lánh. Cách tới Khuê Nguyệt Thành là mấy ngàn dặm, Hạo Thiên Quỷ Đế hẳn sẽ không đến nơi này.
Sau khi ngồi xuống thì có phàm nhân đầy tớ dâng hương trà. Mấy người nghỉ ngơi trong chốc lát. Khô Diệp tới mật thất bên cạnh lấy ra một cái túi trữ vật.
Cổ tay lão rung lên đem hai món Linh khí xuất hiện ở án tiền.
Là một thanh Chiến phủ hai lưỡi tinh xảo sắc bén vô cùng, màu bạc lấp lánh.
Cái kia là một thanh Phi đao đen tuyền bằng tài liệu tương đối kỳ lạ. Dường như là dùng xương cốt một loại yêu thú nào đó chế thành.
Tang Bảo và đại hán sẹo mặt kia thấy vậy hai mắt tỏa sáng. Trên mặt lộ ra vẻ tham lam.
"Hai kiện Linh khí này theo lão phu đã lâu. Chính là ta khi chưa Ngưng đan dùng đến, rất có uy lực. Lần này ngươi vì bản bộ lập hạ đại công nên khen thưởng cho ngươi."
"Khai sơn phủ!"
"Độc Nha đao!"
Nghe Tang Bảo kêu tên hai bảo vật Khô Diệp cười ngạo nghễ. Hai thứ Linh khí này thanh danh không nhỏ đáng tiếc Lâm Hiên tự nhiên không lưu ý.
Nhưng hắn vẫn phải giả bộ mừng rỡ nhận lấy, lại cảm tạ vài câu.
Lại ngồi gần nửa canh giờ, nói về một số chủ đề không quan trọng. Lâm Hiên mới mở miệng hướng sang Khô Diệp cáo từ về trong động khổ tu. Khô Diệp tự nhiên không giữ lại, còn dặn dò vài câu, trong khi tu luyện nếu như gặp khó hiểu có thể đến nơi này thỉnh giáo.
Một lát sau Lâm Hiên đã về tới động phủ của Lạc Y, sau đó không nói không rằng tiến vào trong mật thất.
Lâm Hiên ngồi yên lặng khoảng một nén nhang đem tâm thần điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất. Sau đó vỗ trên túi trữ vật. Bạch quang đột ngột xuất hiện. Trong lòng bàn tay hắn hiện ra một bình ngọc tinh xảo.
Mở nắp bình rồi đổ ra vài viên kim sắc linh đan.
Loại thượng cổ linh đan này trong một kiếp nhân sinh chỉ có tác dụng một lần, Lâm Hiên xảo hợp đạt được tới mấy viên nhưng hắn không có ý định lãng phí. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trong đan điền của hắn ẩn chứa lam sắc tinh hải, cho nên tiến hành tinh chế lại thượng cổ linh đan này để đề thăng phẩm chất.
Lâm Hiên lấy một viên linh đan ngắm nghía trong chốc lát, sau đó mới trân trọng kẹp giữa hai tay, hắn nhắm hai mắt dùng linh lực thúc dục Lam sắc Tinh hải tỏa ra những điểm sáng kỳ lạ.
So với ban đầu Lam sắc tinh hải hiện có sự khác biệt, theo tu vị gia tăng của Lâm Hiên Lam sắc tinh hải cũng không ngừng mở rộng theo, nếu như diện tích ban đầu như một tiểu hồ thì bây giờ đã là một đại hồ, gia tăng hàng trăm hàng ngàn lần.
Rất nhanh các điểm sáng màu lam đã hội tụ thành một dòng suối, theo kinh mạch chảy tới trong lòng bàn tay, ngón trỏ cùng ngón cái tay còn lại của Lâm Hiên tương khấu, đánh ra một đạo pháp quyết, hai tay đặt trên giữa hai đầu gối, đã trải qua nhiều lần thực hành, đối với Lam sắc tinh hải Lâm Hiên vận dụng vô cùng thành thục.
Dù là lần đầu tinh chế loại thượng cổ linh đan này nhưng Lâm Hiên cũng tin tưởng tới bảy thành.
...
Sau hai ngày Lâm Hiên khẽ mở mắt ra. Sau đó chậm rãi đem lòng bàn tay mở ra. Bên trong vẫn là một viên linh đan nhưng so với lúc đầu thì kim sắc càng thêm chói mắt, mà bên cạnh có một nhúm nhỏ bột phấn màu đỏ, đây chính là tạp chất.
Tất cả thuận lợi, vẻ mặt Lâm Hiên hết sức hài lòng.
Sau mấy canh giờ nghỉ ngơi, Lam sắc tinh hải theo pháp lực dần phục hồi.
Sau đó Lâm Hiên lại từ trong bình ngọc đổ ra một viên linh đan.
......
Cứ như vậy tuần hoàn Lâm Hiên mất gần mười ngày cuối cùng đem bốn viên thượng cổ linh đan toàn bộ tinh chế thành trung phẩm.
Lại nghỉ ngơi một trận, Lâm Hiên nhìn vào trung phẩm đan trong tay mặt lộ vẻ do dự.
Nếu có thể tái tinh chế thành thượng phẩm chắc hẳn xác suất tạo ra linh căn tốt càng lớn hơn.
Dù sao cũng có bốn viên, thất bại một lần cũng không có vấn đề. Nghĩ tới đây, Lâm Hiên đem trong một viên ở trong tay. thúc dục lục linh lực từ trong đan điền phân ra điểm sáng màu lam.
Lần tái tinh chế này mất gần năm ngày.
Nhưng khi Lâm Hiên mở bàn tay, vẻ mặt lại hết sức khó coi, linh đan đã biến thành một khối tinh thể màu đen, kết quả rất hiển nhiên. Thất bại!
Hắn thở dài. Muốn tinh chế thượng phẩm đan quả nhiên không phải dễ dàng.
Vốn là kết quả này trước đó cũng đã dự liệu nên hắn không thất vọng lắm. Sau khi nghỉ ngơi một hồi lại không ngừng cố gắng.
...
Khó khăn rất lớn, kế tiếp lần thứ hai tái tinh chế cũng thất bại.
Đã biết rõ không thể, Lâm Hiên sẽ không miễn cưỡng.
Còn lại hai viên linh đan. Hắn lấy ra một viên bắt đầu phục dùng.
Sau đó Lâm Hiên khoanh chân ngồi. Song chưởng để ở trước ngực. Trong cơ thể linh lực quay vòng bọc ở hạt linh đan kia.
Sau khoảng gần nửa canh giờ linh đan dần hòa tan. Hiệu lực của đan dược bắt đầu hóa mở ra.
Một cỗ nhiệt lưu xuất hiện ở đan điền. Sau đó Lâm Hiên dùng linh lực bọc lại, chạy trong tứ chi bách hài vận chuyển một vòng Đại Chu Thiên.
Không lâu sau Lâm Hiên cảm giác toàn thân như bị kim đâm đau đớn.
Sau khoảng một nén nhang, cỗ nhiệt lưu kia lại chuyển hóa thành luồng hàn băng.
Chỉ một một từ để diễn tả cảm giác của hắn lúc này… Khó chịu!
Cứ như vậy tuần hoàn. Lâm Hiên chốc lát thân thể lạnh như hàn băng, chốc lát thân thể lại như trong hỏa diễm.
......
Bảy ngày sau.
Lâm Hiên cuối cùng mở hai mắt ra, lúc này y phục của hắn đã ướt đẫm mồ hôi.
Kỳ thực phàm nhân rèn luyện linh căn cũng không vất vả như hắn nghĩ. Tình huống của Lâm Hiên vốn đặc biệt, hắn đã là tu tiên giả Ngưng Đan Kỳ bậc cao nhưng phục dụng vào là trung phẩm linh đan. Hiệu lực của thuốc cương cường lớn hơn mấy lần.
Mà giờ khắc này vẻ mặt Lâm Hiên có chút lạ lùng. Vừa như ưu mà cũng như hỉ, hoàn toàn không nhìn ra được tâm tình. Không rõ rốt cuộc rèn luyện ra loại nào linh căn nào.
Ngồi trong chốc lát, đột nhiên y phục Lâm Hiên chấn rung rồi từ bồ đạo đứng lên. Sau đó hắn im lặng ra khỏi phòng luyện công lấy một thùng nước trong tắm gội thay y phục.
Tẩy đi những dơ bẩn trên người, cuối cùng trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ vui mừng.
Lần này rèn luyện linh căn coi như là có chút thuận lợi.
Xuất sắc nhất là Thánh linh căn thì không dám nói nhưng linh căn mới rèn cũng xem như không quá kém.
Tắm gội xong xuôi, đi ra trước mắt đã đụng phải Nguyệt Nhi.
"Chúc mừng thiếu gia, người đã có linh căn. Đại đạo sẽ sớm thành trong nay mai."
Lâm Hiên khẽ mỉm cười, lời này mặc dù nghe lọt tai nhưng chỉ là cung nghênh nịnh nọt. Tu tiên đạo vốn đầy gập ghềnh dài đằng đẵng. Đừng nói là linh căn bình thường cho dù là có Thánh linh căn tuyệt đối không dám nói đại đạo có thể thành.
Nhưng hắn biết Nguyệt Nhi là hảo ý, đưa mắt liếc sang nàng rồi cười mắng:" Tiểu nha đầu này, ngươi lại học được ở đâu miệng lưỡi trơn tru như vậy?"
Nếu xét ra tư chất tu tiên Nguyệt Nhi mới thực sự là hạng nhất.
"Thiếu gia, địa đồ đã nằm trong tay, linh căn người cũng có, bây giờ chuẩn bị rời khỏi Khuê Âm Sơn chăng?"
"Điều này... " Lâm Hiên nhíu mày nói: "Vẫn chưa, ta dự định lại ở nơi này thêm nửa năm."
"Nửa năm?" Nguyệt Nhi sửng sốt, vẻ mặt có chút tò mò.
Lâm Hiên bước khoai thai chậm rãi mở miệng:"Nguyệt Nhi, có một việc cô nói chưa đúng. Cái ta có không phải là bức địa đồ kia mà là vị trí của cổ truyền tống trận. Bách Độc Thần Quân đã nói qua, nơi đó địa hình kỳ lạ, lại có rất nhiều yêu thú tập trung. Tam cấp thì không nhắc mà còn có tứ cấp Hóa Hình Kỳ yêu tu, tu vị thần thông của ta bây giờ mặc dù không kém nhưng nếu gặp phải, đừng nói là giao chiến mà ngay cả cơ hội chạy thoát cũng không có
Cho nên ta chuẩn bị bế quan một khoảng thời gian, trùng kích cảnh giới Ngưng Đan Kỳ trung kỳ."
"Thiếu gia đã nắm chắc?" Nguyệt Nhi có phần hưng phấn mở miệng kinh hô lên.
"Ừm." Lâm Hiên gật đầu: "Từ sau khi ta Ngưng Đan, mặc dù khổ luyện đã lâu nhưng vẫn giậm chân ở sơ kỳ đỉnh giai, gặp trở ngại khó có thể tiến thêm. Tuy nhiên bây giờ ta đã có linh căn. Hơn nữa khi ở phường thị trong Khuê Nguyệt Thành ta đã thu thập được không ít linh thảo, đủ có thể luyện chế ra mấy lô đan dược. Với hai điều kiện này tiến giai cảnh giới Ngưng Đan Kỳ trung kỳ thì không có vấn đề gì."
" Ở lãnh địa của Mặc Nguyệt Tộc lâu như vậy, chẳng lẽ thiếu gia không sợ lộ ra sơ hở?" Nguyệt Nhi khẽ vuốt tóc lo lắng hỏi.
"Điều này không thành vấn đề. Với phàm nhân thì nửa năm xem như thời gian không ngắn, nhưng với tu tiên giả mà nói chỉ là một cái chớp mắt. Huống chi Thượng Thiên Bộ là chỗ hẻo lánh. Chỉ cần ta bế quan không ra chắc không lộ ra sơ hở gì." Lâm Hiên hiển nhiên đã dự tính trước nói.
Sau khi cùng Nguyệt Nhi hàn huyên thêm vài câu. Lâm Hiên lại tới phòng luyện công.
Hắn thò tay vào túi trữ vật, bạch quang chợt hiện. Đã thấy vài cây thảo dược xuất hiện ở trước mặt.
Sau đó Lâm Hiên lại lấy ra một cái tiểu đỉnh màu tím. Đỉnh này có hình dạng kỳ lạ, mặt ngoài chạm trỗ mấy con thần long trông rất sống động. Tại miệng rồng còn mơ hồ có hồng quang phát ra rồi thu vào liên tục.
Cửu Long Đỉnh này là một bảo vật truyền thừa từ thời viễn cổ. Ở trong một đấu giá hội tại một phường thị bí mật Lâm Hiên tiêu hao trên vạn tinh thạch mới mua được.
Nơi này không có Địa Mạch Chi Hỏa, tuy nhiên chỉ là luyện chế đan dược đơn giản, với tu vị của Lâm Hiên bây giờ dùng Thuần Dương Đan Hỏa miễn cưỡng có thể hoàn thành.
Hai tay hắn bấm niệm pháp chú đánh ra một đạo thuật đem Cửu Long Đỉnh phiêu phù trên không trung, sau đó Lâm Hiên há miệng phun ra một ngụm đan hỏa kim sắc.
...
Sau mấy ngày dược hương đã tỏa ra khắp trong thạch thất.
Lâm Hiên mở to mắt nhìn vào lô đỉnh trôi nổi trước người ba thước, trên mặt hiện ra tia hài lòng.
Hắn vẫy tay một cái đánh ra một đạo hào quang mở lô đỉnh, rồi lấy đan dược bên trong ra.
Lâm Hiên lấy ra trong đó một viên đan dược rồi bắt đầu tinh chế...
Trong vòng nửa năm. Lâm Hiên hết luyện đan rồi tinh chế sau đó lại phục dược tĩnh tọa tu luyện.
Thời gian đó cũng có vu sư đến bái phỏng hắn, thậm chí trưởng lão Thượng Thiên Bộ, Khô Diệp Đại Sư từng phát đến một đạo Truyền Âm Phù, tuy nhiên Lâm Hiên chỉ tùy tiện đáp rằng rằng hắn đang bế quan khổ tu.
Khô Diệp thấy vậy thì đại hỉ, đương nhiên không làm phiền mà còn hạ pháp dụ với các vu sư khác trong bản bộ không được tới làm phiền Lạc Y.
...
Nửa năm trôi qua rất nhanh.
Lâm Hiên từ trong thạch thất đi ra, phán đoán khi trước không lầm, lúc này hắn đã tiến giai cảnh giới Ngưng Đan trung kỳ.
Ngoài tu vị đại tăng, hắn đã học được thêm một số bí thuật thần thông. Ban đầu Lâm Hiên còn muốn học bí pháp trong thượng cổ tàn thiên của Bách Độc Thần Quân nhưng do nó khá phức tạp. Lâm Hiên quyết định tạm hoãn chờ khi trở lại Linh Dược Sơn mới tu luyện.
Sau khi nghỉ ngơi một ngày, Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng nhằm hướng Tây Nam bay đi.
Nơi này vốn không phải là vị trí của cổ truyền tống. Mà là một phường thị chung của vài tiểu bộ lạc.
Các đại bộ lạc trong Mặc Nguyệt Tộc như Khuê Nguyệt bộ, Ngân Phượng bộ ...tự nhiên phường thị của bản bộ. Nhưng các tiểu bộ lạc như Thượng Thiên Bộ số lượng vu sư vốn không nhiều. Chỉ có mấy vị trưởng lãoNgưng Đan Kỳ. Ở ranh giới vài tiểu bộ lạc giáp nhau mới thiết lập một phường thị.
Lâm Hiên tới nơi này là có hai mục đích. Đầu tiên chính là mua tài liệu tu phục cổ truyền tống trận. Bách Độc Thần Quân từng nói qua truyền tống trận kia bị một ít tổn hại nhỏ.
Thứ hai trong Khuê Âm Sơn tinh thạch vô cùng quý hiếm nhưng số lượng các loại thiên tài địa bảo quả thực không ít. Trước khi rời đi Lâm Hiên tự nhiên chuẩn bị thu gom một lần.
Lần này cũng có chút thuận lợi, phường thị này đương nhiên không thể so sánh với trong Khuê Nguyệt Thành, nhưng thiết tinh và ngọc mẫu dùng phục hồi truyền tống trận thì có nhiều, linh thảo trân quý cũng mua được vài cây. Ngoài ra Lâm Hiên còn nghe được tin tức liên quan đến Hạo Thiên Quỷ Đế.
Ngày đó Hạo Thiên Quỷ Đế đem Khuê Nguyệt Thành đảo lộn đến long trời lở đất. Hỗn Nguyên Lão Tổ cầm đầu mấy trăm vị Ngưng Đan Kỳ Vu sư bộ lạc liên minh đồng thời xuất động. Đem phong tỏa toàn thành nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch gì, khiến Hỗn Nguyên Lão Tổ cực kì phẫn nộ, tức giận lôi đình tới thổ huyết.
Nghe được tin này. Trong lòng Lâm Hiên hỗn loạn, nửa mừng mà nửa sợ.
Mừng là việc này có thể khiến trong lòng Hỗn Nguyên Lão Tổ lưu lại tâm ma, ngày sau pháp lực sẽ rất khó tăng tiến. Ngày sau nếu hắn kết anh thành công, sát diệt lão cũng nắm chắc mấy thành.
Lo là Hạo Thiên Quỷ Đế khó ứng phó như thế. Sai khi hắn trở lại U Châu, các tu sĩ đối mặt thêm với hoàn cảnh hung hiểm.
Nhưng nghĩ lại việc này hiện nay không mấy liên quan với hắn. Cấp bách trước mắt là phải mau rời khỏi nơi này. Nghĩ vậy Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng rời khỏi phường thị, nhằm phương truyền tống trận mà bay đi.
Mấy ngày sau, một đạo lam hồng phá không mà tới. Từ nơi xa bay vút đến, ánh sáng rực rỡ thu lại, hiện ra một thiếu niên tướng mạo bình thường.
Chính là Lâm Hiên!
Sau khi độn quang hạ xuống, hắn quay đầu quan sát tứ phía rồi từ trong lòng lấy ra một chiếc ngọc giản, đem thần thức chìm vào bên trong. Một lát sau thì ngẩng đầu.
Không sai chính là nơi này! Dựa theo chỉ dẫn của Bách Độc Thần Quân, cổ truyền tống trận kia là ở trong Thương Minh Sơn này.
Dãy Khuê Âm Sơn vốn rộng lớn vô biên vô hạn. Cụ thể là nó rộng tới cỡ nào, đừng nói tu sĩ Tần tộc mà dù là vu sư Mặc Nguyệt Tộc ở nơi này trên trăm vạn năm cũng không rõ ràng.
Thực ra Khuê Âm Sơn là do vô số sơn mạch vĩ đại, hạp cốc hiểm vực đan xen nối tiếp mà thành. Nơi này hầu như không có dấu chân nhân tộc. Ngược lại có vô số yêu thú tung hoành nơi đây. Thương Minh Sơn chính là một trong số các sơn mạch đó.
Sở dĩ có nhiều yêu thú tập trung là vì nơi đây là một chỗ yêu mạch, quanh năm yêu khí tỏa ra dày đặc.
Yêu thú ở đây tiến giai thăng cấp so với các địa phương khác nhanh hơn tới mấy lần. Nghe nói nơi này còn có một Hóa Hình Kỳ yêu thú.
Những tin tình báo này một số là Bách Độc Thần Quân thuật lại còn một số là hắn thăm dò được trong phường thị. Sau khi nghĩ ngợi một chút Lâm Hiên lập tức thi triển Liễm Khí Thuật trong Cửu Thiên Huyền Công.
Theo tu vị ngày càng cao của hắn, bí pháp này khi thi triển vô cùng thuận lợi, rất nhanh đã che dấu tất cả linh lực dao động trên người Lâm Hiên.
Sau đó Lâm Hiên lại dùng khinh thân thuật, triển khai Ngự Phong Quyết, thân hình lay động vài cái bay nhẹ về phương xa.
Hắn không dùng độn quang mà chỉ dùng pháp thuật cấp thấp là không muốn bại lộ hành tung. Quan hệ giữa Nhân tộc và Yêu tộc vốn chẳng hảo hữu gì.
Thương Minh Sơn cao chừng mấy ngàn trượng. Sau hai canh giờ, Lâm Hiên đã đi tới giữa sườn núi.
Đoạn đường này coi như thuận lợi. Lời đồn quả không sai, yêu thú ở nơi này vốn phân bố tập trung. Lâm Hiên không ngừng cẩn thận đã thành công lén đi tới đây.
Hắn dừng lại ở một chỗ, lại lấy ra cái ngọc giản xem xét vị trí.
Đột nhiên chân mày hắn cau lại, dường như là cảm ứng được điều gì hai tay rất nhanh bấm niệm pháp chú. Một tầng sương mù màu xanh lục xuất hiện đem bao bọc thân hình Lâm Hiên, thân thể hắn đột nhiên biến mất, rồi nơi đó hiện ra là một cái cây nhỏ.
Đây là huyễn thuật che mắt cao minh phi thường.
Sau đó một lát một đóa hồng vân từ đàng xa nhanh chóng bay tới. Xảo hợp thế nào, lại rớt xuống bên cạnh Lâm Hiên, sương mù tản đi hiện ra hai người.
"Đại ca, bôn ba đã lâu như vậy. Chúng ta nên nghỉ ngơi một chút."
Là một trung niên toàn vận hắc bào, diện mục âm trầm mở miệng nói. Tên này hình dung cao gầy, trên trán lại có hai cái sừng nhọn màu đen. Nơi cổ và cánh tay lại có những lớp lân phiến (1) kỳ dị.
Yêu tộc!
Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại. Đối phương có thể bỏ đi thú thân, biến hóa thành hình nhân loài. Chẳng lẽ đây là một Hóa Hình Kỳ yêu thú?
Tuy nhiên lập tức Lâm Hiên đã an tâm trở lại.
Từ linh lực vi động của đối phương mà quan sát, tu vị còn chưa sánh bằng hắn. Chỉ là yêu thú cấp ba mà thôi.
Trong thiên địa linh vật rất nhiều. Theo lẽ thường thì tứ cấp yêu thú mới có bản lĩnh hóa ra hình nhân tộc. Nhưng một số chủng tộc yêu thú đặc biệt chỉ cần tới cấp ba đã có loại thần thông đặc biệt này.
"Thôi được!"
Bên cạnh là một đại hán vẻ mặt dữ tợn gật đầu, toàn thân hắn cao hai thước, sau lưng lại có một cái đuôi dài đen sẫm bóng loáng, tựa như là một chiếc cương tiên. (2)
Hai tên này dường như từ xa mà đến, trên mặt đều có chút mệt mỏi, lại ngồi xuống một nơi lân cận .
"Đại ca, lần này Khổng Tước tiên tử xuất quan. Nghe nói tu vị của người đại tăng không ít." Trung niên liếm khóe miệng, hâm mộ mở miệng nói.
"Điều này là đương nhiên. Khổng Tước nhất tộc vốn có huyết thống cao quý của Thần Điểu Phượng Hoàng là thiên địa linh tộc từ thời kỳ viễn cổ. Huống chi trước khi tiên tử bế quan, đã là Hóa Hình Kỳ Sơ giai đỉnh giai, hiện tại sau trăm năm tự nhiên là tiến giai đến Hóa Hình Trung giai."
Đôi chân mày Lâm Hiên cau lại, không phải Hóa Hình trung kỳ có thể phân tranh cao thấp sao cùng Nguyên Anh trung kì tu sĩ sao. Nghĩ vậy khóe miệng có chút đắng ngắt, không ngờ tới vị bá chủ Thương Minh Sơn này tu vị còn lợi hại trên xa dự tính của hắn. Xem ra đường đi sau này phải hết sức cẩn trọng.
"Tiên tử xuất quan thì tốt quá. Trong vòng trăm năm nay chúng ta đã nhận không ít sự ức hiếp của yêu tộc lãnh địa khác." Gã trung niên nhẹ nhàng than thở, lại có phần hãnh diện.
......
Hai tên này hàn huyên khoảng nửa canh giờ, lúc này mới rời đi.
Không khí nơi đây lại dao động một trận. Gốc cây kia biến hóa ra chân thân Lâm Hiên Nhưng hắn vẫn đứng ở tại chỗ, ngơ ngác đến xuất thần.
Từ vừa rồi trong miệng hai tên kia, có sự tình phát sinh ngoài ý của hắn.
Từ khi Vạn Thú Vương phi thăng linh giới, yêu thú trong dãy Khuê Âm Sơn như rắn mất đầu. Sau vô số năm tháng hỗn loạn lại phân chia thành những lãnh địa khác nhau.
Mỗi lãnh địa đều có một bá chủ là một Hóa Hình Kỳ yêu thú.
Bây giờ hắn đang trong phạm vi lãnh địa của một vị yêu tộc cao thủ là "Khổng Tước tiên tử" thống lĩnh. Hơn trăm năm nay thị đều bế quan tu luyện, hiện vừa mới công đức viên mãn đi ra.
Các yêu thú thủ hạ nghe nói Khổng Tước tiên tử xuất quan, toàn bộ tiến về phục hạ. Trách sao dọc đường hắn lại gặp nhiều như vậy.
Sớm biết như thế thì lúc ở Thượng Thiên Bộ không nên trì hoãn thêm nửa năm, sau khi từ Khuê Nguyệt Thành trở về nên lập tức rời đi sẽ an toàn hơn. Lâm Hiên ảo não cười khổ.
Nhưng việc đã đến nước này, hối hận cũng không giải quyết được gì. Trên đường đi nên cẩn trọng hơn.
Lộ trình phía sau tốc độ của Lâm Hiên chậm hơn rất nhiều, hắn đem thần thức toàn bộ phát ra cẩn thận quan sát. Còn gặp thêm vài lần nguy hiểm, may là hắn phản ứng nhanh chóng nên không gây ra phiền toái gì lớn.
Cho đến lúc hoàng hôn. Lâm Hiên cuối cùng đã đến gần mục tiêu. Địa hình nơi này kỳ lạ cách sơn đỉnh không xa.
Phía trước xuất hiện một cái hồ nước trong veo rộng khoảng trăm trượng. Mà bên cạnh có một thạch bích dựng đứng một cao khoảng bảy tám chục trượng.
Chính là nơi này!
Chú thích: (1) Lân Phiến: Vảy sừng
(2) Cương tiên: Roi sắt

Bình luận


H
Hoa Thai
30-03-2023

Rất thú vị cảm ơn bạn

M
Minh Khải (VLGM)
30-03-2023

bộ này cấp bậc khá giống pntt nhỉ cách tả cảnh đánh nhau cũng na ná

Đại Nguyễn
30-03-2023

Bộ này sau Độ kiếp thì có phi thăng ko? Trong chuyện có nhảy map ko mn? Độ kiếp xong đi đâu? :V

H
Hau Truong van
30-03-2023

Bộ này giống bộ phàm nhân tu tiên Nhưng nghe rất hay và cuốn

T
Thái Nam
30-03-2023

main này có sát phạt ko các đạo hữu

K
Khang Giang Pham
30-03-2023

Ko phải bộ bách luyện thành thần hả ad

K
Key WB
30-03-2023

trúc cơ là cao thủ rồi :V

C
Cao Thủ AOV
30-03-2023

Không linh căn nhưng vẫn tầng 1

T
thiên ma
30-03-2023

phế đan đâu phải chỉ có 1 loại hay 1 cấp bậc đâu mà thằng main nó lo con của tác giả nằm vẫn có ăn

Y
Yoube Nịckchuyou
30-03-2023

bộ này có phi thăng giới ko

T
Thanh duy Thai
30-03-2023

Chỉ xin bnhiu vợ

ĐỨC THỌ NGUYỄN
30-03-2023

Có đạo hữu nào bt truyện có nvc ăn trái dương quả xong nện gái trong bảo vật không gian trữ vật k

H
hieu nguyên
30-03-2023

Vãi trưởn tu tiên giả chết vì cái bẫy heo

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Còn 1 loại trong tiên hiệp tu tiên là Phàm nhân chi thể dựa vào cố gắng tu luyện được tất cả thuộc tính mà những linh căn rất khó làm được.

Đăng Phong Danh
30-03-2023

Truyện kết cấu logic, hay lắm a,em ơi càng về sau càng hấp dẫn ah

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Linh căn là thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ Phong Điện hắc ám quang minh độc kiếm thế đao thể v.v... tác dụng người mang linh căn đó từ luyện như trời ưu ái.

M
Minh The
30-03-2023

Truyện này lúc đầu hay về sau chán lắm , tu luyện đủ thứ về cuối kết phế vật , tập hợp bảo vật hồi sinh sức mạnh tula cho vui chứ éo có miếng tác dụng, có 1 thần chân tiên hành ỉa hết.

T
thế anh
30-03-2023

Cấp bậc tu luyện như nào ae

L
Long Vũ Trần
30-03-2023

nghe nói truyện này lâm hiên bị ny đâm 1 nhát dao k biết đúng k ad

T
Tấn Đặng
30-03-2023

Có mấy vợ mn

Truyện đang đọc

Báo lỗi