BÁCH LUYỆN THÀNH TIÊN

Bàn tay thon nhỏ vươn ra đang định thi triển pháp thuật khác thì âm thanh Lâm Hiên đã truyền vào trong tai: "Thật là… tiểu nha đầu không ham chơi nữa mau giải quyết hắn, chúng ta còn phải rời đi"
Lâm Hiên lúc này vẫn lơ lửng trên không. Với thần thức của hắn không khó quan sát mọi động tĩnh trong vòng mấy chục dặm.
Hiện tại bốn phía xung quanh hắn có sáu quỷ diện rất dữ tợn đáng sợ. Mấy tên tu sĩ Vạn Quỷ Hồ kia đã hồn về địa phủ. Bây giờ chỉ còn có Nguyệt Nhi và Lôi Báo.
Thần niệm vừa động sáu quỷ diện hóa thành vô số máu huyết lần nữa tập hợp lại, ngắn ngủi một lát Thi Ma Nguyên Anh kỳ cường tráng đã xuất hiện.
Khóe miệng Lâm Hiên nhếch lên cười hài lòng. Sự huyền diệu của Thiên Thi Hóa Thân Quyết đã khiến hắn rúng động.
Cửu đại thế lực Vân Hải quả nhiên là rất mạnh, các tông phái bình thường không thể sánh bằng. Nếu không Thiên Thi Môn cũng không có thần thông lợi hại như vậy.
Lần ra tay sát nhân diệt khẩu này đúng là không sai. Nếu không tin tức lộ ra, đắc tội với Vạn Quỷ Hồ thì sự tình sẽ không ổn.
Lúc này Lâm Hiên đem Thi Ma thu vào linh quỉ túi.
Lại nói đến Nguyệt Nhi sau khi nghe chủ nhân phân phó vẻ tươi cười trên mặt thu lại.
Nàng mặc dù nghịch ngợm nhưng không phải được sủng ái mà kiêu ngạo. Chỉ thấy hai tay Nguyệt Nhi hợp lại chỉ vào Thú Hồn phiên trên đỉnh đầu. Ngay lập tức âm khí trên mặt ma phiên cuồng tăng mấy lần, theo tiếng thú rống phẫn nộ. Từ bên trong bạo tuôn ra hàng trăm yêu hồn. Đương nhiên trong đó cũng có hồn phách của tu sĩ. Đây đều là đã mất mạng trong tay Lâm Hiên hoặc Nguyệt Nhi sau đó bị hút vào.
Thanh thế quá kinh người khiến Lôi Báo hoảng sợ nhưng khi thấy rõ cấp bậc của đám yêu hồn này, hắn thở ra một tiếng.
Tám chín phần trong này đều là thú hồn cấp thấp. Đương nhiên lưỡng bại câu thương cũng chẳng có chỗ tốt gì. Mục đích của hắn chính là bỏ chạy khỏi nơi này.
Chỉ thấy miệng hắn lẩm bẩm chú ngữ, đôi Thiết Quải đen thùi hợp lại làm một. Sau khi hấp thu ma khí của hắn thì biến thành một song đầu Giao Long to gấp hơn hai lần con vừa rồi.
"Đi"
Nguyệt Nhi không thèm để ý chỉ tay. Đám yêu hồn gào thét tụ lại ở giữa không trung hợp lại thành một con Quái Ma khổng lồ nửa người nửa thú cao hơn mười trượng, trong tay nắm một thanh loan đao do linh lực tụ thành.
Thần thông của hai bên không phải nhỏ nhưng vừa giao đấu đã biết mạnh yếu. Song đầu Giao Long rơi vào thế hạ phong. Mỗi một đao của Ma quái đều kích nó lui về sau mấy bước thảm hại vô cùng.
Chuyện gì thế này? Lôi Báo há hốc mồm. Hắn đã sử dụng Lệ Phách đan đem tu vị tăng lên cực hạn, định trông vào sát chiêu khiến đối phương luống cuống tay chân, sau đó nhân cơ hội bỏ chạy. Có lầm không vậy. Dù rằng hắn không địch lại lão quái Nguyên Anh kỳ nhưng nữ tử này cũng chỉ là một quỷ sủng của hắn, sao cũng lợi hại đến như thế này. Sao còn đất cho người ta sống đây?
Lúc này âm trạng Lôi Báo rất ảo não xen lẫn khủng hoảng cùng buồn bực.
Lúc này Thải Phượng mất đi đối thủ biến lại thành Uyên ương đao xoay tròn trong không trung.
Nguyệt Nhi mở to mắt nhìn, chỉ thấy Uyên ương đao không trực tiếp công địch mà lóe lên biến mất quỷ dị.
Bên kia trên mặt Lôi Báo hiện lên vẻ điên cuồng, ngẩng đầu phát ra tiếng rống to như dã thú.
Theo tiếng rống này, thân hình Giao Long song đầu kia đột nhiên bành trướng lên rồi nổ tung hóa thành vô số mảnh vụn như mưa rào rào bắn sang Quái Ma.
Gia hỏa này không ngờ đã liều mạng nhịn đau vứt bỏ pháp bảo bổn mạng. Chiêu này không thể xem nhẹ. Thân hình khổng lồ của Quái Ma rung lên, hiển nhiên bị thương không nhẹ.
Sắc mặt Nguyệt Nhi trắng bệch, tâm thần cũng bị liên lụy.
Tận dụng thời cơ, trong mắt Lôi Báo hiện ra một tia sáng vừa vui vừa giận, hắn đã hao tổn hết pháp bảo mới tạo được một cơ hội này. Ánh mắt vô cùng oán độc nhìn Nguyệt Nhi, sau đó thân hình nhoáng lên bắt đầu bỏ chạy.
Đáng tiếc sau lưng hắn không có mắt, nếu không nhất định sẽ hối hận vì đã tự cho mình thông minh. Lúc này thân ảnh Nguyệt Nhi đã ổn định, ngọc dung không hề giống như bị thương, vừa nãy chỉ là giả vờ.
Có câu gần mực thì đen gần đèn thì rạng. Theo Lâm Hiên nhiều năm như vậy Nguyệt Nhi cũng bắt đầu học được thủ đoạn.
Lôi Báo đáng thương một đời kiêu hùng, nhưng lại sắp ôm hận ngã xuống ở nơi này.
Chỉ trong chớp mắt hắn đã độn quang ra ngoài mấy chục trượng, đang thở phào nhẹ nhõm thì trước mắt sáng lên, hai thanh phi đao từ hai hướng khác nhau bắn tới. Tận dụng thời cơ cực tốt vừa đúng góc chết của hắn. Khi hắn nhận ra thì phi đao chỉ còn cách cơ thể vài thước. Muốn tránh đã muộn, còn không kịp vận linh lực hộ thuẫn.
Lôi Báo hoảng sợ đến độ hồn phách bay ra ngoài thét lên hãi hùng: "Cô nương, tha mạng.... "
Chưa kịp nói hết câu một thanh phi đao đã đâm xuyên qua ngực chấn nát tim hắn thành vô số huyết bụi. Thanh còn lại thì lướt qua yết hầu, ngay lập tức vòi máu bắn lên cao mấy trượng.
Nhưng như vậy vẫn còn chưa hết. Chỉ thấy Nguyệt Nhi khẽ chỉ một cái, vô số sợi tơ màu đen từ Thú Hồn phiên bay ra, hút hồn phách của địch nhân từ trong thi thể. Đây chính là vật bổ dưỡng, hấp thu vào sẽ làm uy lực của bảo vật tăng lên một chút.
Nguyệt Nhi tiện tay bắn ra vài khối hỏa cầu hủy thi diệt tích, đây cũng là chiêu mà nàng học từ thiếu gia.
Như vậy đám tu sĩ Vạn Quỷ Hồ đã chết hết, quỷ không biết thần không hay. Nguồn: http://truyenfull.vn
Sau khi làm xong mọi chuyện chủ tôi hai người không hề chậm trễ, ngay lập tức rời khỏi hiện trường.
Nơi này chỉ cách phường thị không đến trăm dặm, với tốc độ của Lâm Hiên chỉ sau nửa tuần trà thì sẽ đến nơi.
Nhưng mới bay được khoảng ba phần khoảng cách đột nhiên thân hình Lâm Hiên ngừng lại, quay đầu nhìn quanh trên mặt lộ ra một tia hoảng sợ.
"Thiếu gia, sao thế? " Nguyệt Nhi tò mò mở miệng hỏi.
Lâm Hiên không trả lời nàng mà nhanh chóng lấy ra một viên Ẩn Linh đan nuốt vào, sau đó nhanh chóng bay về phía ngọn tiểu sơn cách đó không xa. Vừa hạ xuống Lâm Hiên liền thi triển Liễm Khí thuật ẩn thân vào trong rừng cây.
Vừa xong hai vầng sáng chói mắt đã xuất hiện ở phía chân trời, nhanh như chớp bay về phía này.
Quang hoa tản ra hiện ra hai tu sĩ. Một lão giả lưng hơi còng râu tóc đều đã hoa râm. Người còn lại là một mỹ phụ vận cung trang khá xinh đẹp khoảng tam tuần. Hai người đều là cao thủ Nguyên Anh kỳ.
Ở nơi khỉ ho cò gáy này, bình thường ngay cả tu sĩ Ngưng Đan kỳ cũng không có. Lúc này lại xuất hiện hai lão quái Nguyên Anh kỳ đúng là kỳ lạ.
Lâm Hiên cẩn thận ẩn giấu khí tức, mặc dù cách xa mấy dặm nhưng với ánh mắt của hắn vẫn thấy rõ ràng.
"Lê sư muội, sao lại thế này. Bổn mạng lệnh bài của tám người Lôi sư điệt đều đã tắt, chẳng lẽ xuất hiện sự tình ngoại ý? "
Lão giả vận tạo bào thở dài một hơi trên mặt đầy vẻ kinh nghi.
"Theo lý thì không thể. Khổ lão quái bị thương nặng, tu vị cùng lắm chỉ còn một hai phần. Với thực lực của đám Lôi sư điệt sanh cầm lão tuyệt đối không có vấn đề" Vẻ mặt cung trang mỹ phụ cũng khó coi, trầm ngâm một chút rồi mở miệng nói.
"Có thể là đối phương có người tiếp ứng!"
"Khả năng này rất nhỏ. Khổ lão quái mặc dù là trưởng lão Kiếm U Cung nhưng lần này trộm bảo rõ ràng là mưu đồ riêng. Nếu không khi thành công thì đã chạy về tổng đàn Kiếm U Cung. Sao lại phải chạy loanh quanh đến cái nơi chim không thèm vãi phân thế này"Mỹ phụ trông khá xinh đẹp nhưng lời nói lại khá thô lỗ.
"Ừ, sư muội nói có lý. Nhưng nếu không phải tu sĩ Kiếm U Cung giúp đỡ thì lý nào đám Lôi sư điệt lại bị diệt?" Lão giả vận tạo bào gật đầu, có vẻ đồng tình với phân tích của mỹ phụ.
"Đúng là quái lạ. Theo ta biết Đông Duyên Châu này không có tu sĩ lợi hại. Trong phạm vi ngàn dặm quanh đây cũng chỉ có Thạch Hổ Viện là có chút nổi danh"
"Thạch Hổ Viện? " Lão giả ngẩn ra không khỏi lộ ra vẻ tò mò.
"Ưm, đó là một tiểu tông phái thuộc Nho Môn, cũng có mấy tu tiên giả Ngưng Đan kỳ. Toàn lực thì cũng có thể sát diệt mình Lôi sư điệt. Hơn nữa bọn họ không để ý đến thế sự, tuyệt đối không tự nhiên ra tay" Cung trang mỹ phụ chậm rãi nói.
"Ha ha, kiến thức của sư muội quả nhiên uyên bác, đây cũng là một manh mối. Ngoài ra còn có một khả năng, chính là có một lão quái Nguyên Anh kỳ ngẫu nhiên đi ngang qua xen vào chuyện này" Lão giả vận tào bào vuốt vuốt râu vẻ mặt có chút ngưng trọng nói.
"Điều này... không trùng hợp như vậy chứ?" Cung trang mỹ phụ nhíu mày lập tức lại lắc đầu nói:
"Đương nhiên cũng có khả năng này. Sư huynh, về phía tây khoảng trăm dặm là một phường thị, nếu là tu sĩ Nguyên Anh kỳ từ bên ngoài đến tám chín phần sẽ đến đó".
"Được, vậy chúng ta chia làm hai đường. Dù thế nào thì bảo vật đó nhất định cũng phải thu lại. Nếu không tông chủ nổi giận, dù là ngươi hay ta đều gánh không nổi" Vẻ mặt lão giả trở nên nghiêm túc chậm chậm nhấn mạnh lời nói.
"Ừ." Cung trang mỹ phụ nghe xong không những không phản đối, trong mắt còn hiện lên một tia sợ hãi.
Sau đó hai người hóa thành hai đạo sáng khác nhau bay về hai phía biến mất ở phía chân trời xa xa.
Một lúc lâu sau xung quanh lại trở nên yên tĩnh.
"Thiếu gia, lần này sợ chúng ta chọc vào tổ ong vò vẽ rồi".
"Thì sao chứ, dù sao Vạn Quỷ Hồ cũng đâu biết việc này là do ta làm" Lâm Hiên không thèm để ý nói.
"Điều này cũng đúng. Chẳng qua chuyện này hình như không đơn giản. Nếu không Vạn Quỷ Hồ sẽ không phái hai lão quái Nguyên Anh kỳ đến đây".
Lâm Hiên nghe xong, lấy tay vuốt trán lộ ra vẻ suy nghĩ. Từ cuộc đàm thoại của đối phương cũng có thể đoán ra một số manh mối.
Đầu tiên là Khổ Đại Sư tự ý lẻn vào Vạn Quỷ Hồ trộm được bảo vật quan trọng. Điều này khiến Vạn Quỷ Hồ tức giận truy sát, cuối cùng có một đám tu sĩ xui xẻo chết trong tay hắn. Hơn nữa điều này còn kinh động tông chủ Vạn Quỷ Hồ. Mà Vạn Quỷ Hồ là một trong cửu đại thế lực của Vân Hải, thủ lĩnh nhất định chính là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Có thể khiến người này tức giận, bảo vật đó nhất định không tầm thường.
Nghĩ đến đây trống ngực Lâm Hiên đập thình thịch. Chọc vào tổ ong vò vẽ tạm thời không nói nhưng hắn nhất định đã thu được một món lớn. hắn vội vàng lấy ra túi trữ vật đại Khổ Đại Sư.
Đem thần thức chìm vào bên trong bắt đầu tìm kiếm. Bảo vật rất nhiều, trong thời gian ngắn cũng không thể nào phân biệt rõ khiến Lâm Hiên nhíu mày. Một vầng sáng lóe lên hắn tất cả các thứ trong đó lấy ra.
Lấy lòng dạ Lâm Hiên cũng không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Lão quái Nguyên Anh kỳ quả nhiên là là hầu bao rủng rỉnh. Cái khác chưa nói, chỉ riêng trung phẩm tinh thạch đã có mấy ngàn khối. Ngoài cái này ra còn có mấy chiếc hộp ngọc và những chiếc bình ngọc tinh xảo. Chắc chắn là bên trong có dược liệu trân quý, lại còn thêm một tá địa giai phù triện đáng giá.
Lọt vào mắt tiếp theo chính là một bộ kỳ trận toát ra một mùi huyết tanh. Hiển nhiên để luyện chế vật này đã dùng không ít hồn phách sinh linh, đây là vật cực tà ác trong Ma Đạo.
Ngũ Quỷ Liệt Hồn trận.
Lâm Hiên tuy có nghiên cứu Tuyền Cơ tâm đắc nhưng hắn không phải là trận pháp đại sư. Hơn nữa trận pháp ở U Châu và Vân Hải cũng có điểm khác nhau.
Cũng may trên trận kỳ có văn tự, xếp lại một chỗ cũng không khó nhận ra.
Lâm Hiên kiêm tu thần thông chính ma muốn sử dụng vật này không quá khó khăn.
Nhưng lúc này không cần vội, còn có một đống pháp bảo đáng chú ý ngay trước mặt.
Một chiếc xương dài nửa thước còn thêm một thanh chủy thủ.
Kiện bảo vật cuối cùng cũng là kỳ lạ nhất, không ngờ là vật hình tròn như chiếc dĩa đựng trái cây.
Nhìn ba kiện bảo vật này trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ suy nghĩ.
Khúc xương cực tốt dài nửa trượng kia ở tu tiên giới Vân Hải coi như là một tà vật ác danh lan xa, chính là Oan Hồn Nhân Cốt Bổng. Uy lực của pháp bảo này không tầm thường, giao cho Thi Ma là một lựa chọn rất tốt. Đương nhiên là bổn mạng pháp bảo của Khổ Đại Sư nên cần phải luyện hóa qua.
Thanh chủy thủ trông khá tầm thường, tuy Lâm Hiên chưa phát hiện ra hiệu dụng nhưng bảo vật lão quái Nguyên Anh kỳ cất giấu nhất định bất phàm.
Còn vật hình Viên bàn chính là bảo vật đã mang đến Khổ Đại Sư họa sát thân. Lại khiến tu sĩ Vạn Quỷ Hồ thiên tân vạn khổ đi tìm về.
trên mặt Lâm Hiên hiện vẻ cổ quái, cầm nó không chớp mắt xem xét một hồi, từ bề ngoài có thể cảm nhận được pháp lực rất nhỏ bé.
.Lâm Hiên nhíu mày thử đem thần thức chìm vào trong nhưng không có chút kết quả. Hắn lại đánh ra một đạo pháp quyết khiến chiếc dĩa chuyển động nhưng uy lực chỉ tương đương một kiện trung phẩm Linh Khí.
"Thiếu gia, có thể bảo vật mà bọn họ đang tìm là thứ khác chẳng? " Thấy Lâm Hiên loay hoay như vậy Nguyệt Nhi mở miệng nói.
"Không đâu" Lâm Hiên kiên quyết lắc đầu: "Nguyệt Nhi ngươi nghĩ xem Khổ Đại Sư do ta sát diệt, Nguyên Anh cũng hồn về địa phủ. Không thể nào bỏ sót bảo vật nào trên người lão cả"
"Vậy có thể lão đưa bảo vật cho người khác giữ chăng?".
"Điều này cũng không có khả năng" Lâm Hiên lập tức phản bác: "Bảo vật này là do Khổ Đại Sư mạo hiểm tính mạng trộm từ Vạn Quỷ Hồ ra, lão muốn một mình độc chiếm thì sao sẽ yên tâm giao cho kẻ khác"
"A... " Nguyệt Nhi gật đầu có vẻ bắt đầu tin tưởng.
"Huống hồ lão quái vật lúc đó bị tu sĩ Vạn Quỷ Hồ không ngừng truy sát tới vô cùng chật vật. Lão tuyệt đối không có cơ hội giấu đi".
"Thiếu gia người nói rất có lý. Nhưng ta vẫn cảm thấy vật này không giống bảo vật, rất tầm thường" Nguyệt Nhi lấy tay khẽ vuốt trán biện bạch.
"Tầm thường sao? " khóe miệng Lâm Hiên lộ vẻ mỉm cười: "Đó chỉ là bề ngoài, ta dù chưa hiểu sự huyền bí của vật này nhưng đây chắc chắn không phải một cái trung phẩm Linh Khí thấp kém".
"Ồ? Thiếu gia sao lại có thể tin tưởng như vậy? " Vẻ mặt Nguyệt Nhi không khỏi lộ ra tia hứng thú.
Lâm Hiên không nói gì mà giơ một đầu ngón tay phát ra một đạo kiếm quang chói mắt bắn mạnh vào Viên bàn...
Keng một tiếng nhỏ vang lên viên bàn bị đánh xuống mặt đất. Lâm Hiên phất tay áo hút lên chỉ thấy bề ngoài vẫn trơn nhẵn như gương không có một vết rạn nào.
"Cô thấy chưa? " Lâm Hiên lộ ra vẻ nghiền ngẫm: "Nếu vật này chỉ là trung phẩm Linh Khí thì sao chịu được một kích vừa rồi. Không biết nó được làm bằng tài liệu gì mà lại cứng rắn như vậy, không phải rất bất thường sao?"
"Ưm" trên mặt Nguyệt Nhi như bừng tỉnh, càng thêm tin phục vào phán đoán của thiếu gia: "Vậy vật này rốt cuộc có tác dụng gì."
"Ta làm sao mà rõ ràng" Lâm Hiên phất tay: "Nhưng Vạn Quỷ Hồ khua chiêng gióng trống như vậy sau này chúng ta có thể tìm hiểu thêm. Bây giờ tạm thời chưa cần quan tâm"
Lúc này hai lão quái Nguyên Anh kỳ đang tìm kiếm xung quanh. Mặc dù đã hủy thi diệt tích nhưng Lâm Hiên ở lại đây vẫn khá nguy hiểm.
Khi trước hắn vốn định đến phường thị tìm hiểu tình hình tu tiên giới Thất Tinh đảo một chút nhưng xem ra bây giờ không thể đến đó. Lão giả kia đã đến đó thì hắn cũng không muốn mạo hiểm làm gì.
Lâm Hiên định mau rời khỏi ngoài mấy ngàn dặm. Nơi đây vốn hẻo lánh tu sĩ cấp cao có thể đếm trên đầu ngón tay, hắn thi triển Liễm Khí thuật khống chế tu vị ở mức Trúc Cơ kỳ khiến người không chú ý.
Theo suy đoán của Lâm Hiên, lúc trước Vạn Quỷ Hồ có thể theo sát Khổ Đại Sư như vậy sợ rằng không chỉ có hai lão quái Nguyên Anh kỳ mà thôi. Nói không chừng trong vòng phạm vi vài ngàn dặm quanh đây đã bố trí thiên la địa võng. Một khi nóng lòng khống chế pháp bảo chạy loạn nhất định sẽ gây động tĩnh lớn.
Sự thật chứng minh Lâm Hiên đã đoán đúng. Vì trên đường đi quả nhiên số tu sĩ ở xung quanh đột nhiên tăng lên. Hơn nữa đám người này đều lộ ra vẻ cảnh giác. Trên không trung cùng dưới mặt đất còn bố trí rất nhiều trạm gác tiến hành tra xét tu sĩ đi ngang qua. Kiểu hành sự vô lý và kiêu ngạo của Vạn Quỷ Hồ đã khiến không ít tu sĩ cấp cao bất mãn nhưng không có ai dám ra tay phản kháng.
Đông Duyên Châu cùng với mấy châu xung quanh đều thuộc về Vạn Quỷ Hồ, chỉ là Đông Duyên Châu quá hẻo lánh không có tài nguyên tu tiên nên Vạn Quỷ Hồ không mấy để mắt tới.
Nhưng nơi này dù sao cũng là trong phạm vi thế lực của bọn họ, các tông phái khác sao dám nghi ngờ quyền uy của Vạn Quỷ Hồ?

Bình luận


H
Hoa Thai
30-03-2023

Rất thú vị cảm ơn bạn

M
Minh Khải (VLGM)
30-03-2023

bộ này cấp bậc khá giống pntt nhỉ cách tả cảnh đánh nhau cũng na ná

Đại Nguyễn
30-03-2023

Bộ này sau Độ kiếp thì có phi thăng ko? Trong chuyện có nhảy map ko mn? Độ kiếp xong đi đâu? :V

H
Hau Truong van
30-03-2023

Bộ này giống bộ phàm nhân tu tiên Nhưng nghe rất hay và cuốn

T
Thái Nam
30-03-2023

main này có sát phạt ko các đạo hữu

K
Khang Giang Pham
30-03-2023

Ko phải bộ bách luyện thành thần hả ad

K
Key WB
30-03-2023

trúc cơ là cao thủ rồi :V

C
Cao Thủ AOV
30-03-2023

Không linh căn nhưng vẫn tầng 1

T
thiên ma
30-03-2023

phế đan đâu phải chỉ có 1 loại hay 1 cấp bậc đâu mà thằng main nó lo con của tác giả nằm vẫn có ăn

Y
Yoube Nịckchuyou
30-03-2023

bộ này có phi thăng giới ko

T
Thanh duy Thai
30-03-2023

Chỉ xin bnhiu vợ

ĐỨC THỌ NGUYỄN
30-03-2023

Có đạo hữu nào bt truyện có nvc ăn trái dương quả xong nện gái trong bảo vật không gian trữ vật k

H
hieu nguyên
30-03-2023

Vãi trưởn tu tiên giả chết vì cái bẫy heo

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Còn 1 loại trong tiên hiệp tu tiên là Phàm nhân chi thể dựa vào cố gắng tu luyện được tất cả thuộc tính mà những linh căn rất khó làm được.

Đăng Phong Danh
30-03-2023

Truyện kết cấu logic, hay lắm a,em ơi càng về sau càng hấp dẫn ah

V
Văn Tùng Bùi
30-03-2023

Linh căn là thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ Phong Điện hắc ám quang minh độc kiếm thế đao thể v.v... tác dụng người mang linh căn đó từ luyện như trời ưu ái.

M
Minh The
30-03-2023

Truyện này lúc đầu hay về sau chán lắm , tu luyện đủ thứ về cuối kết phế vật , tập hợp bảo vật hồi sinh sức mạnh tula cho vui chứ éo có miếng tác dụng, có 1 thần chân tiên hành ỉa hết.

T
thế anh
30-03-2023

Cấp bậc tu luyện như nào ae

L
Long Vũ Trần
30-03-2023

nghe nói truyện này lâm hiên bị ny đâm 1 nhát dao k biết đúng k ad

T
Tấn Đặng
30-03-2023

Có mấy vợ mn

Truyện đang đọc

Báo lỗi